Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 428

Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:43:11
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Bố, , Lý Thâm, Y Y." Ngô Tiểu Mạn ngoài lấy kiện hàng bước , tay cô là một bưu phẩm khá cồng kềnh.

Mẹ Thẩm thấy thì ngạc nhiên hỏi: "Đây là Vũ Hoành gửi về ?"

"Không ạ." Ngô Tiểu Mạn đáp: "Là con gửi đến..."

"À." Nụ mặt Thẩm khẽ tắt , bà nhẹ gật đầu, cũng mảy may hỏi bên trong gì.

Ngô Tiểu Mạn vẫn giữ vẻ mặt bình thản, mở kiện hàng : "Mẹ con gửi chút thịt bò khô, còn mấy gói thịt dê tẩm ướp đặc biệt. Y Y, chốc nữa các em về thì mang chút ít về nếm thử nhé."

"Không cần ạ." Thẩm Y Y lắc đầu: "Cứ để dành cho Thành Thành ăn, thằng bé đang tuổi ăn tuổi lớn mà."

"Cần chứ!" Ngô Tiểu Mạn vẫn kiên quyết: "Thành Thành ăn hết . Mẹ chị thường xuyên gửi tới mà, hơn nữa mấy loại thịt dê bò ngon tuyệt. Đặc biệt là thịt bò, chị lặn lội tìm đến tận những chăn nuôi để mua loại bò vàng chất lượng cao, ngon hơn hẳn hàng chợ ở thủ đô nhiều. Em cứ mang về cho mấy đứa nhỏ và cả Tiểu Bối nữa nhé."

Thôi , Thẩm Y Y cũng từ chối thêm nữa: "Vậy em sẽ mang một ít về dùng thử... À đúng , chị dâu , bạn của Thâm xách về mấy hộp sữa bột từ Hương Giang, chốc nữa em sẽ đưa chị hai hộp nhé.”

Ngô Tiểu Mạn: "Không cần ..."

"Cần chứ!" Thẩm Y Y cũng chịu nhường: "Người lớn, trẻ con đều thể uống mà. Bố ơi, lát nữa con cũng biếu bố hai hộp luôn ạ."

thêm với bố Thẩm, Thẩm.

Bố Thẩm, Thẩm khi chứng kiến năng lực ăn, kiếm tiền của cả con rể lẫn con gái, hiểu rằng những món quà hiếu thảo sẽ khó đôi vợ chồng trẻ, nên về còn từ chối lòng hiếu kính của con cái nữa, gật đầu : "Được."

Ngô Tiểu Mạn do dự một lát, cuối cùng cũng từ chối, đành đặt gói sữa xuống và cầm phong thư về phòng. Trong phòng, cô mở thư . Mẹ cô vòng vo, thực chất là dò hỏi xem bố chồng ý kiến gì về kế hoạch của cô và Thẩm Vũ Hoành khi nghiệp.

Trước đây, để thuyết phục về Tân Cương, cô hứa rằng khi nghiệp cũng sẽ trở về đó cùng bà. Mẹ cô nắm chắc rằng nếu cô về, Thẩm Vũ Hoành sẽ đời nào bỏ mặc hai con cô ở Bắc Kinh một . Bà định dùng điều để gây áp lực, buộc bố Thẩm và cả cô "nhượng bộ", "cúi đầu" theo ý . Giờ đây, khi chỉ còn vài tháng nữa là nghiệp, cô càng quyết liệt thái độ của bố Thẩm. Bà thường xuyên gửi thư và đồ đạc về, cốt là để khẳng định sự hiện diện và gây sức ép. , bố chồng cô chẳng hề ý định giữ chân hai vợ chồng ở Bắc Kinh, ngay cả Thẩm Vũ Hoành cũng chủ động bàn bạc với cô, rằng liệu nên từ chối lệnh điều chuyển về thủ đô để cùng cô an cư lạc nghiệp ở Tân Cương . Rõ ràng là bố Thẩm chuyện với và cả ba đạt một sự đồng thuận.

Mối quan hệ giữa gia đình họ Thẩm và họ Ngô vẫn luôn khó hòa giải. Khi Ngô Tiểu Mạn nhắc đến việc gửi thịt bò khô tới, nụ môi chồng tắt hẳn. Rồi khi Thẩm Y Y kiên quyết cô nhận sữa bột, Ngô Tiểu Mạn cũng nhận ẩn ý đằng đó.

Đối với Ngô Tiểu Mạn, việc ở Bắc Kinh sẽ mở nhiều cơ hội phát triển hơn cho cả cô và Thẩm Vũ Hoành, nhưng Tân Cương là nơi cô lớn lên, cha ở đó. Vì thế, cô quá bận tâm chuyện ở thủ đô trở về quê nhà. Nếu việc về Tân Cương thể xoa dịu những mâu thuẫn gia đình và rút ngắn cách giữa hai bên cha , cô sẽ sẵn lòng. Vậy là cô thư trả lời , khéo léo phớt lờ những lời ám chỉ sâu xa trong thư bà, chỉ rằng trường học đang dựa hộ khẩu để sắp xếp hướng nghiệp, và cô sẽ sớm về Tân Cương đoàn tụ cùng gia đình.

Sau khi gửi bức thư đó, Ngô Tiểu Mạn thể hình dung cảnh cô sẽ nổi trận lôi đình khi nhận . Cô thở dài ngao ngán, chỉ mong thể bỏ qua chuyện. Không thể , Ngô Tiểu Mạn hiểu .

Hai năm , cha Ngô thăng chức phó chỉ huy đoàn, quân đội cấp cho ông một căn nhà nhỏ riêng biệt, rộng rãi và thoáng đãng. từ ngày Ngô Tiểu Mạn lên thủ đô học đại học, căn nhà chỉ còn hai vợ chồng, trở nên trống trải và vắng vẻ hẳn.

Đêm đó, ngay cả đèn bên ngoài cũng bật, khung cảnh tối mịt. Cha Ngô dò dẫm cửa, trong nhà cũng chẳng bật đèn trần, chỉ phòng ngủ sáng lờ mờ ánh đèn bàn nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-428.html.]

Mẹ Ngô nghiêm chỉnh bên bàn sách, thấy cha Ngô trở về liền liếc mắt qua ông: "Sao về muộn !"

"Họp hành cả ngày!" Cha Ngô mệt mỏi buông xuống ghế sofa.

"Chẳng ông bận bịu suốt ngày vì cái gì." Mẹ Ngô lầu bầu: "Làm nhiều như , rốt cuộc cũng chẳng . Khen thưởng chẳng ông, thăng chức cũng chẳng ông... Ông chỉ cam phận hiền lành mãi thế!"

Cha Ngô thực sự tài năng nổi bật. Những cùng khóa, cùng thời với ông, hầu hết đều leo lên cao hơn ông hai, ba bậc, chỉ ông vẫn dậm chân tại chức phó đoàn . Cộng thêm tuổi tác hiện giờ, lẽ ông chạm đến giới hạn .

"Không thì ." Cha Ngô mệt mỏi , nhận vấn đề thoáng: "Tư chất của vốn dĩ bình thường, thể đến vị trí , mãn nguyện , cầu mong gì hơn nữa."

Mẹ Ngô quả thực tiếc cho ông thể hóa rồng. Bà vốn là kiêu hãnh, đương nhiên cũng yêu cầu cao với chồng. Bà bảo: "Ông thể phấn đấu hơn ? Cố gắng thêm một chút, vượt lên nữa chứ... Ông phấn đấu thế , con rể của ông sắp vượt mặt ông đấy, ông thấy hổ !"

"Xấu hổ cái gì?" Cha Ngô hớn hở: "Điều đó chứng tỏ con gái mắt chọn chồng, tìm một đàn ông bản lĩnh. cũng thơm lây!"

"Ông!" Mẹ Ngô sắp sửa nổi đóa: "Mặt ông thì nở đó, nhưng ông nghĩ đến thể diện của con gái ông còn ?"

Gà Mái Leo Núi

Cha Ngô , khuôn mặt nghiêm : "Có ý gì? Chẳng lẽ nhà họ Thẩm bản lĩnh mà bạc đãi Tiểu Mạn ?"

"Tự ông !" Mẹ Ngô đập mạnh mấy tờ thư lên bàn, kêu "bộp" một tiếng.

Cha Ngô khó hiểu, tiến đến cầm thư lên, lướt qua ba hàng hết. Ông thấy Ngô Tiểu Mạn nhà họ Thẩm cho cô chuyển hộ khẩu, lấy lạ mà hỏi: "Sau khi Tiểu Mạn nghiệp trở về? Không con bé thủ đô ?"

"Nhà họ Thẩm chịu giúp nó chuyển hộ khẩu lên thủ đô, thì nó ở chứ!" Mẹ Ngô c.ắ.n răng, càng nghĩ đến lúc thư càng tức. "Về Tân Cương cái nỗi gì! Nếu về Tân Cương, tại con bé cố gắng thi đại học chạy đến tận thủ đô xa xôi gì chứ!"

"Cái liên quan gì đến nhà họ Thẩm?" Cha Ngô : "Vũ Hoành điều về thủ đô, đương nhiên hộ khẩu của hai đứa sẽ chuyển kèm."

"Thẩm Vũ Hoành sẽ về nữa !" Mẹ Ngô tức giận gào lên. Sau khi Thẩm Vũ Hoành thăng chức, điều đến một doanh trại khác. Sáng nay, bà mang thư đến tìm , Thẩm Vũ Hoành bàn bạc với Tiểu Mạn và quyết định sẽ trở về. Bà tin, gọi điện cho lãnh đạo của Thẩm Vũ Hoành mới vỡ lẽ, thật sự từ chối lệnh điều động.

"Tại thằng bé về nữa?" Cha Ngô vẫn hiểu , ông định tìm Thẩm Vũ Hoành ngay lập tức: "Đôi vợ chồng trẻ thật sự quá đáng, chuyện lớn như bàn bạc với chúng tự tiện quyết định. tìm Thẩm Vũ Hoành ngay!"

"Ông... ông đừng ." Mẹ Ngô thì sốt ruột đến mức bật dậy: "Chuyện liên quan gì đến hai đứa nhỏ!"

"Không , tìm thằng bé." Cha Ngô dừng , đầu bà, nhận điều gì đó bất thường, nheo mắt : "Tại liên quan đến chúng nó? Bà xem, bà đang giấu giếm chuyện gì ?"

"... chuyện gì giấu giếm ông chứ?" Mẹ Ngô căng thẳng đến mức năng lắp bắp.

 

Loading...