Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 43

Cập nhật lúc: 2025-10-08 15:18:28
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Viên gạch đó quả nhiên là do Chu Phong Thu đặt . Anh hai chiếc đồng hồ từ chỗ Thẩm Y Y, ngay ngày hôm bán sạch.

Một chiếc bán một trăm bảy mươi đồng, một chiếc bán một trăm bảy mươi lăm đồng. Trừ chi phí, bỏ túi ròng hai mươi lăm đồng tiền lời!

Chỉ trong vỏn vẹn một ngày... À , chỉ một tiếng đồng hồ!

Điều đối với thời kỳ mà tiền lương của đa công nhân chỉ d.a.o động hai ba mươi đồng một tháng, thì thử hỏi cảm giác đó sẽ khao khát đến nhường nào.

Chu Phong Thu cầm tiền mừng rỡ như điên. Nếu như ngày đó đàn ông trung niên thể cung cấp hàng liên tục cho , thì sắp phát tài !

, quản đêm hôm, lén lút đến cung tiêu xã, đặt một viên gạch đúng chỗ hẹn.

Vừa lo lắng phấn khích chờ đến tìm, nhưng mãi vẫn thấy bóng dáng , lo sốt vó đến mức như rụng hết tóc, sợ cơ hội đổi đời sẽ tuột khỏi tầm tay. Sợ viên gạch đó mất, thỉnh thoảng chạy tới thử, thời gian còn thì canh giữ ở nơi dặn dò.

Chờ đợi đến mỏi mòn cả con mắt, trong lúc gần như tuyệt vọng, cuối cùng cũng gặp , cứ ngỡ đang mơ giữa ban ngày. Chu Phong Thu vội vàng tiến đến, vẻ mặt nịnh nọt: "Này bạn, cuối cùng cũng tới ! Nhanh, nhà !"

Thẩm Y Y căn nhà nhỏ cũ nát, bên trong tối om thấy rõ, cô dám tùy ý , nghiêm mặt : "Chúng cứ chuyện ở sân nhỏ ."

Ở đây vắng vẻ, một bóng qua , lách sang bên cạnh một chút thì bên ngoài cũng thể thấy . Hơn nữa, nếu nguy hiểm, cô thể tự cứu , chạy trốn cũng sẽ dễ dàng hơn đôi chút. Dù cũng là xa lạ, tuy trực giác mách bảo kẻ , nhưng mặt chứ lòng, cô vẫn nên đề phòng thì hơn.

Chu Phong Thu cũng là lăn lộn trong nghề , đương nhiên hiểu sự cẩn trọng của cô, vội vàng gật đầu : "Được , chúng cứ chuyện ở đây."

Suy nghĩ chốc lát, để tỏ lòng thành của , quyết định giới thiệu tên thật: "Này bạn, là Chu Phong Thu, tên gì?"

"Lão Hắc," Thẩm Y Y đáp, tiện miệng bịa một cái tên trùng khớp với vẻ ngoài sạm đen của lúc .

Chu Phong Thu cô dùng tên giả, liền nịnh nọt : "Anh Hắc."

Thấy dường như còn chuyện trò thêm vài câu, Thẩm Y Y thẳng vấn đề chính: "Còn cần đồng hồ ?"

Mắt Chu Phong Thu sáng rực lên, bốn phía, hạ giọng: "Anh Hắc, còn bao nhiêu?"

Thẩm Y Y thoáng liếc Chu Phong Thu, đáp gọn lỏn: "Anh bao nhiêu?" Câu đơn giản ngầm truyền tải rằng cô một lượng hàng nhỏ. Tim Chu Phong Thu đập như trống, ánh mắt liếc về phía cái sọt phía lưng của Thẩm Y Y.

Thẩm Y Y chú ý tới ánh mắt của , khẽ nở nụ kín đáo, ánh mắt lướt qua một cái đầy ẩn ý.

cải trang thành một đàn ông tuổi, gương mặt Thẩm Y Y khi nở nụ vẫn toát lên vẻ hiền từ, phúc hậu, thậm chí cả những nếp nhăn cũng trở nên thiện. nếu , hoặc chỉ nở nụ nhạt thếch, thoáng qua, lập tức khiến đối diện cảm thấy lạnh lẽo, vô cùng đáng sợ.

Chu Phong Thu cứng , dám quan sát cái sọt lưng cô thêm nữa. Anh nở một nụ tươi rói, một dấu tay.

Thẩm Y Y thấy nụ a dua nịnh nọt của , cứ tưởng sẽ là một phiên giao dịch lớn, nào ngờ dấu hai ngón tay. Cô nghẹn lời: “…”

Gà Mái Leo Núi

Chu Phong Thu ngượng, gãi gãi đầu: " chỉ bấy nhiêu thôi."

Ba trăm hai mươi đồng đó bộ tài sản của , hơn nữa còn là khoản tiền chuẩn để trả cho

Vốn dĩ Chu Phong Thu cũng ôm tâm lý đ.á.n.h bạc, c.ắ.n răng mua hai cái đồng hồ. May mắn là thành công , còn bán lời hai mươi lăm đồng, nhất thời phấn khích, còn tiêu mất chừng mười đồng. Trên bây giờ chỉ còn hơn ba trăm ba mươi đồng.

"Tiền." Thẩm Y Y vươn tay với .

Chu Phong Thu vốn còn kỳ kèo bớt một thêm hai, hỏi cô thể bán rẻ hơn cho một chút , nhưng thấy ánh mắt lạnh nhạt của cô thì dám thực hiện ý định đó nữa, vội vàng móc tiền đưa cho cô.

Thẩm Y Y đếm tiền xong, lấy từ trong sọt hai chiếc đồng hồ, đưa cho : "Kiểm tra kỹ , khi vấn đề gì thì sẽ chịu trách nhiệm ."

Chu Phong Thu vội vàng kiểm tra: "Được ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-43.html.]

Thẩm Y Y gật đầu, chuẩn rời .

Chu Phong Thu vội vàng gọi cô : "Anh Hắc, tối đa thể cung cấp lượng bao nhiêu?"

Thẩm Y Y suy nghĩ giây lát: "Một năm mươi chiếc."

Chu Phong Thu xong, tay run rẩy, nuốt một ngụm nước bọt: “Anh Hắc, nếu như, là nếu như, nếu một mua năm mươi chiếc thì ngài thể tính rẻ cho một chút ?"

Xưng hô biến thành "ngài" , Thẩm Y Y chút bật , nhưng cô cố gắng nhịn!

"Nếu mua một năm mươi chiếc, mỗi chiếc sẽ bán cho với giá một trăm năm mươi đồng.”

Chu Phong Thu kích động tới mức khóe môi run rẩy.

"..." Thẩm Y Y khỏi cất lời trêu đùa: "Thấy ? Muốn mua năm mươi chiếc ? Anh tiền ?"

Biểu cảm của Chu Phong Thu sững , lập tức trịnh trọng : " sẽ nghĩ biện pháp!"

Thẩm Y Y nhíu mày: “Được! đây."

"Được." Chu Phong Thu ân cần nở nụ : " tiễn ngài ngoài!"

Thoáng cái bán ba trăm hai mươi đồng, Thẩm Y Y cũng quá tham lam. Hôm nay cô định bán đồ kiếm tiền nữa. hết phiếu, nên kiếm phiếu.

Tuy rằng cô lấy đồ trong gian, cần phiếu, nhưng là để phòng ngừa ngộ nhỡ ngày nào đó tiện lấy đồ từ gian, cung tiêu xã mua, cho nên cô cần đổi một ít phiếu.

Địa điểm giao dịch của chợ đen bất cứ lúc nào cũng thể đổi, địa điểm sớm bỏ trống.

Thẩm Y Y chạy đến mấy chỗ, tìm , dứt khoát chạy đến khu nhà tập thể.

Người ở trong khu nhà tập thể phần lớn đều là trong thị trấn, hưởng lương thực theo chế độ, là những thiếu phiếu nhất.

hỏi han lung tung, chỉ một vòng thăm dò với thái độ bình thản.

Không bao lâu , cô một phụ nữ lén lút kéo con hẻm vắng: "Chú em, trong sọt của chú gì thế?”

"Bác gái, là lương thực!" Thẩm Y Y phụ nữ trung niên mắt, nở nụ . Cô trông cực kỳ hiền lành, vẻ tự cao, thèm kết giao với ai như khi ở mặt Chu Phong Thu.

Cô xốc sọt lên, để lộ gạo ở bên trong. Vừa lấy từ trong gian, cô cố ý trộn thêm một nắm bùn . Không cô lòng hiểm độc, mà bởi lẽ phần lớn gạo thời bấy giờ đều lẫn đất đá. Gạo từ gian vốn là loại thượng hạng, hạt nào hạt nấy tròn mẩy, sáng bóng, đủ bắt mắt . Nếu nó còn sạch bong nữa thì quá dễ gây phiền phức.

Bác gái thấy gạo của cô, đôi mắt liền sáng rực lên: "Gạo trông thật đó!"

"Bao nhiêu tiền một cân?"

"Không cần tiền, chỉ cần phiếu!" Thẩm Y Y tủm tỉm đáp, cố ý thêm: "Dạ, cháu chỉ bán mười cân thôi ạ."

Bác gái đồng ý ngay, vội vã chạy về nhà cầm một xấp phiếu đủ loại: nào phiếu đường, phiếu lương thực, phiếu vải, phiếu thịt…

Kiếm phiếu xong xuôi thuận lợi, Thẩm Y Y cũng bán thêm nữa.

Tìm một góc khuất, cô tháo bỏ lớp hóa trang. Thấy còn lâu xe bò mới về, cô ghé qua trạm phế liệu, tìm mấy tập truyện tranh và truyện cổ tích cho trẻ con. Sau đó, cô tạt tiệm cơm quốc doanh, mua mười lăm cái bánh bao nhân thịt, năm cái màn thầu và một đĩa thịt kho tàu.

Cuối cùng, cô mới lấy các món đồ từ trong gian : nửa cân sườn, hai cân thịt heo, hai cái móng giò, năm cân thịt khô cùng ba mươi quả trứng gà, tất cả đều đặt gọn gàng trong sọt. Sau đó, cô còn lấy thêm năm cân bông gòn.

Trở về chỗ bác Ngưu đậu xe bò, cô thấy hai bác gái sẵn xe chờ đợi. Thẩm Y Y xách đồ lên, tìm một chỗ xuống.

 

Loading...