Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 436

Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:43:19
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cái sự hiếu thảo của con trai, con dâu và mấy đứa cháu nhà thì còn ?” Bà Lý hớn hở đáp lời, “Không hiếu thảo thì chẳng đón chúng thủ đô an dưỡng .”

“Cũng đúng.” Mấy bà hàng xóm gật gù, bỗng ghé sát bà Lý, hỏi nhỏ: “Này bà chị, bà cho mấy chị em chúng chút thông tin nội bộ , Đại Bảo nhà bà ý trung nhân ? Mà Nhị Bảo cũng .”

“Sao thế? Bà mai cho ai ?”

“Còn chứ! Để kể bà , là đứa cháu ngoại của đó. Nó trông thanh tú lắm, kém Đại Bảo nhà bà hai tuổi, cha cũng ăn kinh doanh, mấy năm nay cũng gom góp kha khá. Món hời thế mà bỏ qua thì tiếc đứt ruột đấy!”

“Bác thật đấy!” Một hàng xóm khác đợi Lý lên tiếng vội tiếp lời, “Dù điều kiện đến mấy thì với nhà họ Lý chứ? Nhà chẳng thiếu tiền, chắc chắn sẽ coi trọng phẩm đức và gia phong hơn! Bác Lý , thật với bác nhé, một đứa cháu gái, điều kiện cũng từng kể qua với bác đấy. Bố nó đều là giáo sư đại học, gia đình truyền thống tri thức uyên bác. Hai năm con bé còn tự thi đỗ Đại học Bắc Kinh, dáng vẻ xinh chẳng kém cạnh ai. Dù là sánh với Đại Bảo Nhị Bảo nhà chị thì cũng đều xứng đôi. Hay là hẹn ngoài gặp mặt một bữa?”

Những lời ồn ào, náo nhiệt đều nhằm mục đích mai mối cho Đại Bảo và Nhị Bảo.

Mẹ Lý toe toét, trong lòng bảo họ dẫn hết những đó đến đây gặp mặt. Thẩm Y Y dặn bà, chuyện của bọn trẻ cứ để chúng tự quyết định, cần vội vàng. Thế nên bà cũng tiện tự ý quyết định, đành khéo léo từ chối vài câu tiễn về.

Trong nhà, bọn Thẩm Y Y quây quần bên giường cha Lý. Sáng nay, lúc Lý Thâm quên đỡ cha Lý từ giường sang xe lăn. Mẹ Lý thì đỡ nổi ông, mà cũng dám để ông tự rời giường vì sợ ông vấp ngã, thế là đành để ông giường cả một ngày.

Mãi đến khi Lý Thâm về, cha Lý mới con trai bế từ giường sang xe lăn, đó cùng đến phòng khách trò chuyện.

Gà Mái Leo Núi

Cha Lý quan tâm đến chuyện thi đấu của Tiểu Bối đầu tiên, đó hỏi đến công việc của Đại Bảo sang Tiểu Bảo: “Tiểu Bảo , kỳ thi đại học cận kề , con chuẩn đến ? Có tự tin thi đỗ đại học ?”

“Ông ơi, ông nghĩ cháu đến cả đại học cũng thi nổi ?” Tiểu Bảo ngạc nhiên, vẻ mặt như thể tin nổi, “Thành tích của cháu trong lòng ông tệ đến ư?”

Bởi vì Tiểu Bảo quá vô tư, tan học nghỉ hè nếu chơi thì cũng khắp nơi cùng Thẩm Y Y và Lý Thâm, nên trong lòng cha Lý, thành tích của Tiểu Bảo bao giờ cho lắm. Nghe Tiểu Bảo thế, ông vui vẻ hỏi : “Vậy là thể thi đỗ đúng ?”

Tiểu Bảo: “...”

“Nói thừa!” Tiểu Bảo bất mãn đáp, “Thành tích hiện tại của cháu đủ để đỗ cả Đại học Bắc Kinh đấy!”

“Tốt!” Cha Lý vỗ đùi đ.á.n.h đét một cái. Vừa ông vỗ đúng đoạn xương gãy, đau đến nghiến chặt răng nhưng vẫn vui vẻ như cũ, “Đợi khi con thi đỗ đại học thì về quê cúng tổ tiên. Ông bà sẽ cùng con về!”

“Ông ơi, ông bà về quê ?” Tiểu Bảo thấu tâm tư của ông . Lý Thâm và Thẩm Y Y cũng lập tức sang ông bà.

Cha Lý vẫy tay : “ , rời nhiều năm như về nào. Lỡ già yếu, chuyện gì bất trắc, chẳng về nữa. Sẵn dịp bây giờ còn thì về xem thử thứ thế nào !”

Cha Lý và đến kinh đô chín năm. Ban đầu, họ giúp Lý Đại Nha chăm sóc Khoái Khoái và Lạc Lạc nên về . Giờ đây, Khoái Khoái và Lạc Lạc lớn, cần họ chăm nữa thì công việc của Lý Thâm và Thẩm Y Y trở nên cực kỳ bận rộn.

Họ phiền con cái chỉ vì về quê, thế nên mãi chẳng dám nhắc đến.

Thế nhưng, dù kinh đô phồn hoa hơn nữa, cuộc sống của họ đến mấy thì cũng thể nào thế vị trí quê hương trong trái tim họ. Huống chi ở đó còn nhiều và bạn bè đến thế, tất nhiên cha Lý và Lý sẽ về thăm thôi.

Lý Thâm và Thẩm Y Y . Mấy năm nay bọn họ thực sự quá bận rộn, để ý đến mong của cha Lý và Lý. Thẩm Y Y thấy áy náy, vội : “Cha, , nếu hai về thì cứ về thôi. Đợi Tiểu Bảo thi xong, Tiểu Bối nghỉ hè thì con cũng sẽ cùng về.”

“Con cũng về ?” Cha Lý hỏi.

“Vậy ảnh hưởng đến công việc của con ? Hay là cứ để hai đứa về cùng Tiểu Bảo và Tiểu Bối là ,” Mẹ Lý , giọng đầy lo lắng.

“Chuyện công việc cứ để con lo,” Lý Thâm đáp. Anh cũng về cùng, nhưng công việc chất chồng thế , chỉ cần một trong hai vợ chồng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-436.html.]

ạ,” Thẩm Y Y tiếp lời, “Vả cũng lâu con về, cũng ghé thăm xem thế nào. Vừa ở nhà cũng chút việc cần giải quyết, coi như chuyến công tác .”

Khác với Cha Lý và Mẹ Lý, Thẩm Y Y và Lý Thâm từng về quê nhà . Dù thì họ hợp tác với một xưởng dệt may tại thị trấn gần nhà cũ. mỗi về đều vì công việc, kịp ghé thăm thôn Thanh Thủy, nào cũng vội vã đến vội vã .

Đại Bảo đang yên lặng xem TV, bỗng giơ tay: “Con cũng về!”

“Con ?” Lần Thẩm Y Y hỏi.

, công việc của con quan trọng mà,” Cha Lý vội . “Đừng vì chuyện mà chậm trễ việc chính.”

Thực Cha Lý và Mẹ Lý rõ lắm về công việc hiện tại của Đại Bảo, nhưng họ Đại Bảo là một nhà khoa học. Bất kể ở thời đại nào, nhà khoa học luôn là một ngành nghề tính chuyên môn cao, danh giá và đáng kính. Càng cần tới việc nửa đời của Cha Lý và Mẹ Lý đều gắn với nông nghiệp, thế nên họ luôn tự hào ngớt về Đại Bảo, vị khoa học gia của gia đình. Ngay cả Đại Bảo cũng coi trọng công việc của .

Đại Bảo sở hữu đội ngũ nghiên cứu và phòng thí nghiệm riêng, vẫn thể xin nghỉ vài ngày, nên gật đầu dứt khoát.

Thế là chuyến về quê định đoạt.

Lý Đại Nha tin họ định về quê liền chạy sang cũng về cùng. “... Tuy Lão Chu (chồng Lý Đại Nha) còn ở quê hương, nhưng đưa Khoái Khoái và Lạc Lạc về thắp nén hương cho một tay nuôi khôn lớn.”

“Việc nên thôi mà,” Thẩm Y Y . “Thế thì cùng về thôi!”

“Được!”

Sau khi Chu Phong Thu và Lý Đại Nha về, Thẩm Y Y sang chuyện với Trần Cường về chuyện về quê.

“Chị dâu, em sẽ về ạ,” Trần Cường đang một chiếc ghế gỗ lim bóng loáng, sang trọng nhập khẩu từ Liên Xô, .

Anh cũng các chú bác ở quê, nhưng công việc của chỉ phụ trách quản lý một xưởng phế liệu, quá bận rộn. Trước đây về vài , nên về cũng là điều dễ hiểu.

Thẩm Y Y gật đầu: “Được, qua hỏi xem về cùng .”

“Em , chị dâu, cảm ơn chị đích qua báo tin cho em ạ,” Trần Cường nhận lấy thiện ý của Thẩm Y Y, giải thích: “Em định sẽ về dịp Tết. Khi các chú các bác của em sum họp đầy đủ, em sẽ dẫn theo A Lan về gặp bọn họ.”

Trần Cường đang thì từ trong bếp một cô gái mang theo nét dịu dàng từ cả cách ăn mặc lẫn khí chất bước , tay bưng một phần điểm tâm, : “Chị dâu, chị dùng chút điểm tâm ạ.”

Đây là A Lan, cô vợ mới cưới của Trần Cường. Khuôn mặt thanh tú, đôi mắt trong trẻo, tính cách thùy mị, đôn hậu.

Sau khi ly hôn với Lâm Đại Nữu, Trần Cường giới thiệu xem mắt nhiều , những cô gái chọn đều trẻ trung, xinh cả.

Bây giờ điều kiện kinh tế của , nhiều cô gái trẻ lập gia đình để mắt đến .

Chỉ là cuối cùng hợp tính cách của đối phương, thì là đối phương cảm thấy đủ dịu dàng, hoặc chấp nhận việc con riêng là An An. Bề ngoài thì đối xử với An An, nhưng lưng khác. Cứ thế, mối quan hệ đều đứt gánh giữa đường.

Sau Trần Cường nhận trải qua hai đổ vỡ hôn nhân, còn con riêng là An An. Nếu tìm một tâm ý với cả và An An, còn trẻ , thì khó. Thế nên buộc hạ thấp tiêu chuẩn của .

A Lan xuất hiện đúng lúc qua lời giới thiệu của bà mối. Cô cũng từng một dang dở. Chồng của cô là một lính, hy sinh dũng trong nhiệm vụ vài ngày hôn lễ, cả hai con cái. Suốt nhiều năm đó, cô một lòng giữ tròn tiết hạnh vì chồng, tận tâm chăm sóc cha chồng. Một cô gái lương thiện, trọng tình nghĩa như thế khiến ai cũng nể trọng. Ngay cả cha chồng cũ cũng hết lòng quý mến, nguyện ý tác hợp cho cô như con gái ruột. Hai gặp thấy hợp ý, nhanh chóng trở thành một đôi.

 

Loading...