Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 453

Cập nhật lúc: 2025-10-14 01:37:18
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

hề bảo khác bắt nạt !” Tần Thiệu Hiên vội vàng giải thích: “Sao thể bảo khác bắt nạt chứ? Chính bản còn chẳng nỡ !”

Tiểu Bối khựng , ngơ ngác hỏi: “Cậu nỡ bắt nạt á? Tại ?”

Tần Thiệu Hiên mạnh dạn tuyên bố: “Tại vì !”

Tiểu Bối: “...” Cô bé vì lời mà đỏ mặt tỏ vẻ ngại ngùng. Từ nhỏ đến lớn, bạn bè cùng trang lứa kết với cô bé chỉ vì vẻ ngoài thật sự là quá nhiều .

Nhiều đến nỗi Tiểu Bối quá quen thuộc, thành lý do vẻ đáng tin cậy cho lắm!

Tiểu Bối “Ồ” một tiếng, chẳng mấy bận tâm.

Tần Thiệu Hiên thấy sắc mặt cô bé dịu , liền hỏi nữa: “Vậy... chịu để đưa về chứ?”

Rõ ràng là giúp đỡ khác, mà qua miệng thành cầu xin !

“Vậy ngại …” Tiểu Bối chần chừ hỏi: “Nếu bẩn xe của thì ?”

“Sao bẩn xe của chứ?” Tần Thiệu Hiên thấy lạ, bỗng nhận cô bé đang ngại ngùng kéo kéo quần . Cậu lập tức trợn tròn mắt, lắp bắp hỏi: “Cậu... là tè dầm đấy chứ?”

Mặt Tiểu Bối lập tức đỏ bừng, giận tím !

Tần Thiệu Hiên tưởng cô bé hổ! Trong đầu như tiếng sét đ.á.n.h ngang tai, hình tượng nữ thần Tiểu Bối lập tức sụp đổ tan tành, đầu óc giờ chỉ còn là một trống rỗng…

“Cậu bậy bạ cái gì thế!” Tiểu Bối bối rối đến phát hoảng, vội vàng thanh minh cho bản : “... đến tháng ! Bị dính quần !”

“...”

Đến lượt Tần Thiệu Hiên đỏ bừng mặt. Dù là con trai, nhưng ít nhiều cũng từng con gái đến một độ tuổi nhất định sẽ kinh nguyệt.

vẫn luôn nghĩ, đó là chuyện riêng tư của con gái. Ngay cả , khi vô tình thấy cầm băng vệ sinh, còn vội vàng giấu lưng.

Cô bé ... thể thản nhiên chuyện đó như chứ?

Sự phóng khoáng của Tiểu Bối khiến Tần Thiệu Hiên cảm thấy quá. Cậu vội vàng cố gắng tỏ bình thường, lắp bắp: “Không, , chuyện nhỏ mà, .”

Nghe , Tiểu Bối cảm kích mím môi. Nếu bất đắc dĩ, cô bé cũng bẩn xe khác. Cô bèn : “Vậy đưa về nhà nhé? sẽ rửa xe giúp , ?”

“Được!” Ánh mắt thiếu niên ngẩn ngơ.

Thế là, Tiểu Bối lên xe của Tần Thiệu Hiên.

Về đến nhà, Tiểu Bối xuống xe. Thấy xe đúng là vết bẩn, cô bé ngại ngùng : “Cậu dắt xe sân , rửa giúp .”

“Vào, nhà thật ư?” Tần Thiệu Hiên hỏi , giọng đầy vẻ chắc chắn.

“Ừm.” Tiểu Bối đẩy yên , ý nhấc xe qua bậc cửa giúp .

Tần Thiệu Hiên: “...” Cha cô bé ở nhà nhỉ? Thế coi là gặp mặt phụ đây?

Thế nhưng, Lý Thâm và Thẩm Y Y cùng ba con trai của họ đều ở nhà.

Trong nhà chỉ bảo mẫu. Bà rõ nguồn cơn nên lập tức giục Tiểu Bối tắm rửa, còn thì nhiệt tình chiêu đãi Tần Thiệu Hiên, giúp rửa xe sạch bong, bóng loáng.

Khi Tần Thiệu Hiên đạp xe về nhà, còn tự hỏi liệu bảo mẫu lén lút đổi một chiếc xe y hệt cho nữa!

“Sự cố” ngoài mong đợi vô tình phá vỡ những hiềm khích nhỏ giữa Tiểu Bối và Tần Thiệu Hiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-453.html.]

Ngày hôm , Tần Thiệu Hiên tìm kẻ đ.á.n.h nổ lốp xe của Tiểu Bối, dẫn nhóm bạn của đến cho đối phương một trận nhớ đời!

Kể từ đó, ít dám chống đối Tiểu Bối. Những trò lưng cũng thưa thớt hẳn, và quan hệ giữa Tiểu Bối với Tần Thiệu Hiên cũng ngày càng hơn.

Tần Thiệu Hiên tay dạy dỗ những kẻ bắt nạt Tiểu Bối. Buổi trưa, hẹn cô bé đến nhà ăn dùng bữa, giới thiệu cô với đám bạn thiết của , cùng ngoài chơi… Về phần Tiểu Bối, cô bé phụ đạo bài tập cho , những lúc đ.á.n.h thì “tiếp vũ khí” cho , lúc chơi bóng rổ thì hết cổ vũ, còn mang đồ ăn ngon từ nhà đến cho

Trong trường học thiếu những lời đồn đại liên quan đến hai . Chỉ là Tiểu Bối từ nhỏ lớn lên giữa ba trai, quen thuộc với đám con trai nên chẳng cảm thấy gì bất thường trong những hành động .

Dù Tần Thiệu Hiên đôi chút tâm tư trong sáng, nhưng xét cho cùng cũng chỉ là một thiếu niên mới lớn, xuất từ gia đình cao quý nên giáo d.ụ.c tử tế.

Cậu rõ, cả và Tiểu Bối đều còn quá nhỏ, thể vượt quá giới hạn.

Sau khi nhận Tiểu Bối vẫn còn quá ngây thơ để hiểu những điều đó, liền gạt bỏ những tâm tư riêng.

Thời gian trôi đến tháng Mười.

Cuối cùng, Thẩm Y Y và Lý Thâm cũng sắp xếp thời gian, định thăm Nhị Bảo – con trai thứ hai mà họ hơn nửa năm gặp mặt.

Biết tin cha sắp đến thăm, Nhị Bảo liền liên tục mấy ngày, cứ kết thúc huấn luyện là vội vã về ký túc xá sắp xếp đồ đạc, quét dọn vệ sinh.

Những sống trong khu tập thể quân nhân đều cảm thấy kỳ lạ.

Một hàng xóm chạy đến hỏi thăm: “Tiểu Khải , chỗ bẩn đến mấy ? Sao đột nhiên quét dọn vệ sinh sạch sẽ thế? Có ‘đối tượng’ sắp đến ?”

“Không ạ.” Nhị Bảo đang chuyển bàn. Với dáng cao ráo, tay chân nhanh nhẹn, nhanh chóng khiêng chiếc bàn đặt sang một bên, cầm chổi lông gà, đầu tươi rói: “Là cha cháu sắp đến thăm ạ!”

Vị hàng xóm của liên trưởng Trâu ở ngay bên cạnh. Bà, một phụ nữ lớn tuổi và vai vế như một , vẫn nụ rạng rỡ của Nhị Bảo cho bừng tỉnh, nở một nụ hiền từ.

Đứa nhỏ thật sự trai!

Dì Trâu, một phụ nữ cuồng ngoại hình ngầm, thấy Nhị Bảo thiện cảm. Dì nhanh chóng xắn tay dọn đồ, lau bàn, chuyện với : “Bố cháu sắp tới ? Khoan ! Bố cháu đến thì cháu dọn dẹp gì? Cứ để bố đến dọn giúp cháu là . Ngày nào cháu cũng huấn luyện mệt mỏi như thế, chắc chắn bố cháu sẽ thông cảm mà thôi!”

“Không , dì Trâu hiểu bố cháu .” Nhị Bảo cẩn thận quét sạch bụi bẩn trong góc, tiếp tục quét sàn nhà. “Nếu bố cháu thấy chỗ bẩn như thế, ông chẳng những sẽ giúp cháu dọn dẹp, mà thậm chí còn chẳng thèm ghé qua nữa!”

“Ấy dà, đàn ông ai mà chẳng , mấy ông thích việc nhà . Chú Trâu nhà dì là của hiếm đó.” Dì Trâu mặt tự mãn. Ở cái thời mà vẫn coi trọng chuyện đàn ông lo việc lớn ngoài xã hội, phụ nữ lo việc nhà, ông chồng phụ giúp vợ như chú , mà dì tự hào cho ?

cháu cũng tới ?”

“Mẹ cháu thì càng cần trông mong, bình thường bà vốn ưa sạch sẽ, lặn lội đường xa tới thăm cháu, cháu thể để bà dọn dẹp giúp cháu?” Nhị Bảo xua tay, khoa trương : “Hơn nữa, cháu mà dám để dọn dẹp giúp, bố cháu thể nào cũng đ.á.n.h cho cháu bã!”

Dì Trâu: ???

nghĩ rằng Nhị Bảo thương đến , dù thì chuyện con trai thương đến mức cũng hiếm gặp trong cuộc sống lắm.

Những từ khóa lọt tai dì chỉ là “ cháu cần trông mong”, và “bố cháu sẽ đ.á.n.h cháu bã”.

“Bố cháu bạo lực đến ?” Dì Trâu kinh hãi hỏi.

“Bố cháu là dữ dằn nhất cái làng đó, ai dám ho he gì với bố cháu .” Nhị Bảo với vẻ tự hào mặt. Ngày xưa bố là bá chủ một vùng, hung bạo ?

Dì Trâu: “...” Khoảnh khắc , trong đầu dì hình dung một bức tranh về gia cảnh Nhị Bảo: nghèo khó, cha bạo ngược, yếu đuối, bất lực, và thì lớn lên trong sự ngược đãi của cha .

Ánh mắt dì Nhị Bảo tràn ngập sự đồng cảm, chẳng trách việc lưu loát đến thế, hóa quen từ nhỏ .

Tình thương của dì Trâu dành cho Nhị Bảo lên đến đỉnh điểm. Ban đầu chỉ định đến hóng hớt vài câu về lo cơm nước, mà dì nằng nặc đòi ở giúp Nhị Bảo dọn dẹp nhà cửa, Nhị Bảo khuyên cỡ nào cũng chịu về!

Ngày hôm , dì truyền chuyện cho hàng xóm của , hàng xóm truyền cho hàng xóm của hàng xóm… Trong vòng một ngày, tất cả trong khu gia thuộc đều gia cảnh Nhị Bảo nghèo khó, cha bạo ngược, yếu đuối, bất lực, và trưởng thành trong sự ngược đãi của cha .

Gà Mái Leo Núi

 

Loading...