Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 56
    Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:34:13
    Lượt xem: 22 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
" thấy cô chẳng may cho bản , thấy dù vẫn còn dư khá nhiều vải, liền khâu tặng cô một chiếc, cô thử xem ."
Thẩm Y Y trong lòng chợt dâng lên chút cảm động. Khi cô tự tay may đồ cho Lý Thâm, dùng phí ít vải, cho nên khi đưa vải cho Lâm Đại Nữu, cũng chỉ cố gắng lấy dư một hai mét, coi như tạo thêm điều kiện để Lâm Đại Nữu trổ tài.
Phần vải còn nếu dùng hết, Lâm Đại Nữu tự giữ dùng, Thẩm Y Y cũng sẽ gì. ngờ cô tận tâm khâu tặng cô một chiếc.
"Cảm ơn cô." Thẩm Y Y thành tâm cảm ơn cô , mặc thử , khỏi kinh ngạc: " cô đo của , cô kích thước chuẩn đến ?"
Chiếc áo vặn đến từng đường kim mũi chỉ.
"Người chuyên may vá lâu năm, tự khắc sẽ con mắt thôi." Lâm Đại Nữu đáp.
Thẩm Y Y khỏi giơ ngón tay cái tán thưởng: "Quả là khéo tay!"
Cô tự thấy hổ thẹn vì bằng, ngắm nghía hai chiếc áo , một nữa thốt lên: "Khâu khéo thật!"
Gà Mái Leo Núi
Lâm Đại Nữu Thẩm Y Y khen phần e thẹn, khiêm tốn : "Chủ yếu là nhờ hai bức phác thảo của cô vẽ quá , nếu cũng khó lòng khâu chiếc áo ưng ý đến ."
"Thế còn chiếc áo dáng nữ vẽ ? Cô cũng may mà."
Lúc đầu, khi Thẩm Y Y nhờ Lâm Đại Nữu khâu quần áo, cẩn thận phác thảo hai bản thiết kế.
Hai bức tranh thiết kế là cô kết hợp hài hòa kiểu dáng thịnh hành của mai với phong cách đang ưa chuộng bây giờ mà phác thảo nên.
Cô cũng suy tính kỹ lưỡng, phô trương quá đà, màu sắc cũng chọn màu đen xám, gam màu phổ biến nhất lúc bấy giờ, cho nên bình thường mặc sẽ nổi bật, nếu để ý kỹ, khó mà nhận sự tinh tế, khéo léo của từng đường kim mũi chỉ.
cô là nhà thiết kế chuyên nghiệp, nét vẽ còn khá ngây ngô, trừu tượng. Vốn dĩ cô đưa cho Lâm Đại Nữu xem để thử xem thể , nếu khó quá thì cứ để Lâm Đại Nữu tùy ý sáng tạo. Không ngờ Lâm Đại Nữu , gần như giống hệt với ý đồ ban đầu của cô.
Ngay cả chiếc áo bông kiểu áo cho các chị em phụ nữ mà Lâm Đại Nữu may cho cô cũng là dựa theo hai mẫu thiết kế cô mang đến, kết hợp với vóc dáng của các chị em phụ nữ mà sáng tạo nên.
“Cô đừng khen nữa, ngại lắm .” Lâm Đại Nữu đỏ mặt .
“ thật, cô gì mà ngại chứ?” Thẩm Y Y trêu chọc Lâm Đại Nữu, trải qua mấy ngày nay, quan hệ đôi bên thiết hơn nhiều.
Lâm Đại Nữu tuy phần chất phác, nhút nhát, nhưng tính tình hiền lành, sống điều, Thẩm Y Y vui khi một bạn như cô .
Trong lúc , trong lòng Thẩm Y Y bỗng nảy một ý, trong đầu cô ít kiểu dáng quần áo, nếu cộng thêm tay nghề của Lâm Đại Nữu, hai thể cùng hợp tác ăn.
Đương nhiên, suy nghĩ cũng chỉ chợt thoáng qua mà thôi.
Bây giờ mới năm 1973, chờ đến năm 1977 kỳ thi đại học mới khôi phục, năm 1978 chính sách kinh tế mới nới lỏng cho giao dịch mua bán, sang thập niên 80 mới xuất hiện kinh tế tư nhân, ở thời điểm hiện tại, giao dịch mua bán tự do đều phép.
Trong cảnh như thế , phất lên bằng nghề may vá thì gần như là điều tưởng. Nếu chỉ kiếm chút đỉnh, cô thể tùy ý lấy vật tư trong gian riêng của đổi chác, chẳng cần vất vả bày vẽ như thế.
Chờ đến khi kỳ thi đại học, nếu Lâm Đại Nữu nguyện ý, thì lúc đó mới thể xem xét chuyện ăn .
Làm thịt gà và thịt thỏ tốn khá nhiều thì giờ, hơn nữa trời còn tối hẳn, Thẩm Y Y dặn dò hai đàn ông chuẩn nguyên liệu, để họ tự tay lo liệu.
Thẩm Y Y cầm áo len mái hiên đan, ngoài áo bông khoác ngoài, áo lót và chiếc áo len ấm, cô cũng định tự cho Lý Thâm, dù cũng là đồ mặc bên trong, lỡ một chút thì khác cũng chẳng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-56.html.]
Ha ha.
Thẩm Y Y tự chọc .
Ánh mắt của Lâm Đại Nữu luôn về hướng nhà bếp, ý qua phụ một tay, Thẩm Y Y gọi : “Cô đang bầu, mà tiện chân chạy qua đó ? Đừng sang đó.”
Lâm Đại Nữu vẻ mặt tự nhiên như thể điều đó là lẽ của Thẩm Y Y, Lý Thâm và Trần Cường bận rộn bên nhà bếp, chỉ đành c.ắ.n môi yên tại chỗ.
Ba đứa nhỏ ở trong sân xem tranh truyện, mấy hôm lúc đốn củi, chúng sức khoe khoang với Vượng Tài về những cuốn tranh truyện mà mua, nào là cốt truyện , nào là hình vẽ mắt, khiến thằng bé Vượng Tài cứ thế mà mong ngóng suốt mấy ngày liền.
Bây giờ đang thảo luận nội dung trong tranh truyện, Nhị Bảo ý kiến trái ngược với Đại Bảo và Vượng Tài, đang hùng hồn tranh luận, bày tỏ ý kiến riêng.
Lâm Đại Nữu chúng cãi cọ đến đỏ cả mặt, lo lắng chúng sẽ đ.á.n.h , theo phản xạ định gọi giật Vượng Tài .
Bị Thẩm Y Y ngăn cản: “Không , để chúng cãi , chúng sẽ đ.á.n.h .”
Trải qua mấy ngày, cô cũng coi như hiểu rõ mấy đứa con trai của .
Tiểu Bảo thì , tính tình vô tư, ham ăn, những tính cách khác thì còn nhỏ quá, thể rõ .
Nhị Bảo là đứa hiếu động, ồn ào, tinh quái, lắm chiêu, chẳng sợ trời sợ đất, cũng thích chọc ghẹo khác.
Đại Bảo thì trưởng thành, điềm đạm, tính cách ôn hòa, nhưng khi gương mặt non nớt mang chút biểu cảm nào, thì đúng là khí chất của cha , nếu mà giận dữ lên, ngay cả Nhị Bảo cũng chẳng dám bén mảng tới gần.
Cho nên chúng đ.á.n.h .
Chỉ cần đ.á.n.h , chúng cứ tranh luận một cách “lành mạnh” như thế Thẩm Y Y ủng hộ, điều ích cho khả năng tư duy và nhận thức của lũ trẻ.
Lâm Đại Nữu vốn dĩ cũng sợ chúng cứ ồn ào như thế sẽ khiến Thẩm Y Y phật ý, dù thì Đại Bảo và Nhị Bảo thì , đó là con ruột của cô .
Vượng Tài thì .
Thấy cô để ý, Lâm Đại Nữu thở phào một , trong lòng càng thêm quý mến Thẩm Y Y.
Hai cứ thế mà thủ thỉ trò chuyện một hồi, đợi Lý Thâm và Trần Cường xử lý xong thỏ và gà, trời cũng nhá nhem tối.
Có thể nấu cơm tối .
Nào là hai con gà rừng và một con thỏ hoang.
Thẩm Y Y định món gà kho vàng ươm. Cô bắc chảo lên bếp, phi thơm dầu ăn với hồi hương, ớt khô, hạt tiêu và gừng tươi thái lát. Sau đó, cô cho thịt gà xào cho săn , thêm đường phèn, xì dầu, chút bột tiêu để tạo màu hấp dẫn. Kế đến, cô bỏ khoai tây, nấm hương và các nguyên liệu phụ khác đảo đều, đổ một bát nước, hầm nhỏ lửa mười phút. Cuối cùng, cô vặn lửa lớn để kho thịt cho sánh nước .
Món thịt thỏ cũng kho tương tự. Thịt thỏ khi chần qua nước sôi để khử mùi tanh, vớt để ráo. Phi thơm hành, tỏi, gừng băm nhuyễn trong chảo dầu nóng, cho thịt thỏ đảo đều. Nêm nếm gia vị ăn, nấu lửa liu riu hai mươi phút. Cuối cùng, thêm ớt tươi và ớt khô , vặn lửa lớn để nước kho sánh .
Mùi thơm ngây ngất lan tỏa khắp gian bếp! Trần Cường ngừng chép miệng. Anh sang Lâm Đại Nữu, vợ vốn tháo vát nhanh nhẹn là thế, khoản bếp núc chẳng bằng một góc của Thẩm Y Y chứ? Là một sành ăn, Trần Cường cảm thấy vô cùng tiếc nuối, thầm nhủ lát nữa nhất định đ.á.n.h thêm vài bát nữa cho bõ thèm!
Tối đó, hai nhà định bày bữa cơm ngoài sân. Bàn ghế bê , quây quần bên . Nào cơm trắng dẻo thơm, nào gà kho vàng ươm, thỏ kho đậm đà, còn thêm món củ cải muối chua cay do Lâm Đại Nữu mang sang… Ai nấy đều nuốt ực nước bọt, chờ đợi Thẩm Y Y khẽ động đũa. Ngay lập tức, Đại Bảo, Nhị Bảo, Trần Cường và Vượng Tài cũng cầm đũa lên, háo hức gắp miếng đầu tiên. Món ăn đưa miệng, hương vị lan tỏa, ngon tuyệt cú mèo!
Số gà và thỏ rừng là do Lý Thâm và Trần Cường cùng săn . Nấu nhiều như , dĩ nhiên dành phần mang biếu già hai bên gia đình nếm thử. Trần Cường và mấy đứa nhỏ riêng một bát, đợi lát nữa khi về sẽ mang sang cho .
