Trọng Sinh: Cùng Vương Gia Tàn Tật Bị Lưu Đày( Có không Gian) - Chương 65
Cập nhật lúc: 2025-10-22 01:30:32
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoa Ảnh xổm xuống, bới một gùi d.ư.ợ.c liệu, về phía Giang Lâm Lang: "Tiểu thư, những thứ cần xử lý thế nào?"
"Ngươi cứ đặt ở đó , lát nữa tính ."
Lúc truyền đến giọng của Thu Nhi, cơm canh hâm nóng xong: "Dùng bữa thôi."
Bạch Sơ Vy kéo bàn tay nhỏ của Giang Lâm Lang: "Lang nhi, đói lắm ? Đi ăn tối thôi."
Giang Lâm Lang : "Mẫu , đều ăn ?"
"Chưa, đây là chờ các con về cùng ăn ?"
Sau bữa tối.
Thấy trời tối muộn, Thanh Minh và Lưu Vân ném mấy con sói một cái chuồng trống.
Giang Lâm Lang thì di thực một phần các loại d.ư.ợ.c liệu trong gùi gian.
Phần còn , Hoa Ảnh và Thu Nhi cầm rửa sạch, đem phơi khô.
Diệp Lâm Thiên và Giang Lâm Lang thì đến mảnh đất chân núi, chỉ thấy những mầm xanh biếc mọc cao thêm ít.
Ngày hôm , sáng sớm tinh mơ, Giang Lâm Lang liền gọi Triệu Lý Chính, Triệu Hải, Triệu Minh đến để xử lý năm con sói .
Nhìn thấy năm con sói, ba dọa cho giật một phen, càng lúc càng kính phục Giang Lâm Lang và Diệp Lâm Thiên. Vậy mà thể một lúc ngất mang về năm con sói.
Mấy cùng g.i.ế.c sói, xử lý sạch sẽ. Một con Giang Lâm Lang giữ , thành thịt khô, bốn con còn liền nhờ Triệu Lý Chính chia cho trong thôn.
Thế nên, ngày thịt ăn. Ngoại trừ hai nhà họ Khương và họ Thẩm, cả thôn Đại Thạch đều chìm đắm trong niềm vui. Có thịt ăn thì trẻ con là vui nhất, vui vẻ chạy nhảy nô đùa. Mọi cũng thịt sói là do vợ chồng nhà Giang Lâm Lang săn .
Đêm hôm đó, Giang Lâm Lang trong nhà tìm Diệp Lâm Thiên.
Diệp Lâm Thiên ánh mắt nhuộm ý : "Lang nhi."
Giang Lâm Lang khóe môi cong lên: "Ừm, tìm việc."
Hai xuống bên chiếc bàn tròn nhỏ trong phòng Diệp Lâm Thiên, Diệp Lâm Thiên hỏi: "Lang nhi, chuyện gì ?"
Giang Lâm Lang khẽ cong môi : "Hai nhà họ Khương và họ Thẩm e rằng thể giữ nữa, tối nay liền tiễn họ lên Tây Thiên ."
"Lang nhi, là nàng sợ chuyện khỏi bệnh sẽ truyền đến tai Hoàng thượng ?"
"Ừm, sai. Hơn nữa, hai nhà còn mong mỏi về Kinh thành nữa chứ, thật đúng là mơ giữa ban ngày."
Gà Mái Leo Núi
"Đời bọn họ đều thể về Kinh thành ."
Giang Lâm Lang đảo mắt: "Chàng đây là ở triều đình gây chuyện, khiến Tam hoàng tử mất tư cách Hoàng thượng ?"
"Lang nhi thật đúng là thông minh, tối nay nàng thế nào?"
Giang Lâm Lang hạ thấp giọng : "Ta nghiên chế một loại độc phấn, d.ư.ợ.c hiệu của nó giống hệt nấm độc."
Diệp Lâm Thiên khẽ nhướng mày: "Nàng giả tạo thành việc bọn họ c.h.ế.t vì ngộ độc nấm độc ?"
"Ừm, sai. Chàng cảm thấy tàn nhẫn ?"
"Làm , hai nhà họ từng ám hại nàng và nhạc mẫu như thế, kẻ lòng độc ác c.h.ế.t cũng đáng tiếc, Lang nhi đây là đang vì dân trừ hại."
Giang Lâm Lang nở nụ rạng rỡ: "Vậy thì , đợi một lát."
Giang Lâm Lang xoay phòng, lấy mấy đóa độc huyễn cô (nấm ảo giác độc) hái từ núi khỏi gian. Loại độc huyễn cô độc tính cực mạnh, còn thể khiến sinh ảo giác. Mục đích nàng di chuyển độc huyễn cô gian để trồng, chính là để chiết xuất độc tố từ đó, thể trộn lẫn với các chất độc khác để nghiên chế thành các loại độc d.ư.ợ.c hiệu quả khác .
Nàng cầm một mảnh vải đen bọc , phòng Diệp Lâm Thiên, lấy độc huyễn cô : "Ta sẽ lấy nó nấu, đó đặt bếp của hai nhà ."
"Lang nhi, nàng còn hái cái ? Sao thấy nàng hái?"
"Có thể là để ý ."
Diệp Lâm Thiên : "Để nấu."
"Ừm, ."
Chẳng mấy chốc, Diệp Lâm Thiên liền nấu xong độc huyễn cô.
Diệp Lâm Thiên ôm ngang eo nàng nhấc bổng lên, vận khinh công bay về phía đầu thôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-vuong-gia-tan-tat-bi-luu-day-co-khong-gian/chuong-65.html.]
Đến nhà họ Khương , phòng Thẩm Thanh Thanh. Không ngờ Khương Tuyết cũng ở đó, và Thẩm Thanh Thanh đang ngủ một chiếc giường nhỏ.
Với tính cách ngang ngược của Trương Thúy Hoa, liệu bà để nàng về ? Có lẽ nàng dùng cách lấy cái c.h.ế.t uy hiếp, về nhà. Sau chuyện , Trương Thúy Hoa cũng sợ lớn chuyện, kinh động đến Triệu Lý Chính đến xử lý, cũng sợ Triệu Lý Chính đuổi khỏi thôn Đại Thạch, nên đành để mặc nàng ầm ĩ vài .
Giang Lâm Lang rải thứ độc phấn từng thấy lên mặt hai đó, nửa canh giờ sẽ phát tác, triệu chứng trúng độc và triệu chứng của việc ăn độc huyễn cô thì giống hệt .
(Độc huyễn cô: nấm độc gây ảo giác)
Sau đó nàng phòng của Giang Xuyên và Giang Thâm. Giang Thâm chỉ nhỏ hơn nàng vài tháng, nhưng ít cùng Giang Uyển, Giang Tuyết ức h.i.ế.p nàng, tuổi còn nhỏ mà độc ác đến thế.
Nàng đến phòng bếp, mở một cái nồi , bên trong còn chút thức ăn thừa, liền đem độc huyễn cô nấu kỹ khuấy trong.
Sau đó nàng đến Thẩm gia, cái gọi là c.h.é.m cỏ tận gốc, chừa một ai.
Làm xong tất cả những việc , Giang Lâm Lang thở một , cuối cùng cũng báo thù . Vốn dĩ nàng định để hai nhà c.h.ế.t nhanh đến , mà từ từ hủy diệt tất cả ảo tưởng trong lòng họ, khiến họ sống bằng c.h.ế.t, như mới thể báo đáp mối hận mười năm nương Thẩm Thanh Thanh giam cầm, sỉ nhục, đ.á.n.h đập. đề phòng bất trắc, nàng sợ bọn họ tìm cách truyền tin Diệp Lâm Thiên lành bệnh cho tên cẩu hoàng đế xa tận chân trời, nên những kẻ thể giữ nữa.
Diệp Lâm Thiên ôm eo Giang Lâm Lang, vận khinh công bay trở về.
Đến cửa phòng, Diệp Lâm Thiên định buông tay. "Diệp Lâm Thiên, muộn , về phòng ngủ, mau buông ."
"Không buông, sẽ cùng nàng ."
Giang Lâm Lang khẽ đỏ mặt, đây là ngủ chung giường với nàng. Tuy hai đang yêu , cũng là vợ chồng, nhưng nàng vẫn cảm thấy chút đột ngột.
"Không , quen ngủ một một phòng ."
Diệp Lâm Thiên trực tiếp ôm nàng phòng, đóng cửa .
Cứ như , nàng thể lén lút gian luyện võ đây? Nếu chuyện gian cho , liệu khó chấp nhận, coi nàng là yêu quái, dọa c.h.ế.t nàng ? Trong thời phong kiến cổ đại, chuyện quả thực là khó tin, hoang đường.
"Lang Nhi, yên tâm, sẽ gì nàng , chỉ ở bên cạnh nàng, mặc y phục mà ôm nàng ngủ là ."
Giang Lâm Lang lập tức phủ nhận: "Cái , đợi vài ngày nữa."
"Vì ?"
"Không lý do."
Diệp Lâm Thiên kéo nàng đến mặt, hai tay giữ lấy vai nàng, cúi đầu, một đôi mắt phượng dài hẹp, sâu thẳm đầy tình ý thẳng nàng.
Giang Lâm Lang chạm mắt với , liền nhanh chóng cúi đầu xuống, dám ánh mắt nóng bỏng của , mặt đỏ bừng thể đỏ hơn nữa.
Nhìn nàng vẻ thẹn thùng, mặt đỏ ửng, cuối cùng cũng nhịn , nâng cằm nàng lên và hôn xuống.
Trong lòng Giang Lâm Lang run lên, tim đập càng lúc càng nhanh, nàng khẽ nhắm mắt , ngập ngừng đáp nụ hôn của .
Nụ hôn của dữ dội như bão tố, khiến nàng thể thở nổi, nhưng đôi lúc mang theo sự dịu dàng và yêu thương vô tận, nhẹ nhàng như lông vũ, khiến cơ thể nàng bất giác run rẩy.
"Buông ."
Diệp Lâm Thiên lúc mới luyến tiếc buông nàng , vẻ mặt vẫn thỏa mãn. Môi nàng thơm tho ngọt ngào, khiến say đắm thể dứt .
Giang Lâm Lang lập tức mềm nhũn như một vũng nước, ngả lòng .
Diệp Lâm Thiên ôm chặt nàng, yết hầu khẽ động, nếu cố gắng kiềm chế, thực sự sẽ lập tức 'tại chỗ chính pháp' nàng.
Giọng trầm thấp khàn khàn truyền đến: "Lang Nhi, là kẻ khinh suất, chỉ là chút kiểm soát , Lang Nhi thực sự quá mê hoặc lòng ."
Giang Lâm Lang chớp chớp mắt, đây là đang giải thích, sợ nàng hiểu lầm là kẻ phong lưu ? "Ta giận."
"Ừm, thì , về phòng đây."
Hắn cúi , ôm ngang cô gái trong vòng tay, nhẹ nhàng đặt nàng lên giường.
Sau đó, nhẹ nhàng hôn lên trán Giang Lâm Lang.
Giang Lâm Lang gật đầu: "Ừm."
Thấy ngoài, Giang Lâm Lang nhanh chóng bật dậy, cài chốt cửa phòng, bổ nhào lên giường, dang rộng tay chân, ngây ngốc lên trần nhà, tim vẫn đập mạnh, mặt vẫn nóng bừng, ngón tay khẽ chạm lên môi, cảm giác thật kỳ lạ, giống như đang mơ .
Ngơ ngẩn một lát, nàng liền lóe gian, tiếp tục chuyên sâu võ công của .
Thanh Minh ở trong bóng tối thấy cảnh , mắt trợn tròn, vẻ mặt thể tin nổi. Chủ tử phòng của Giang cô nương nghỉ ngơi, mà đuổi một cách vô tình. Y thấy chút buồn , đây là đầu tiên chủ tử từ chối thẳng thừng như .
Vị chủ tử vốn dĩ lạnh lùng vô tình, tính cách đạm bạc ngày như , đúng là tình đầu chớm nở .