Trọng Sinh: Cùng Vương Gia Tàn Tật Bị Lưu Đày( Có không Gian) - Chương 67:
Cập nhật lúc: 2025-10-22 03:02:21
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thanh Minh và Lưu Vân lấy Hóa Thi Thủy, trực tiếp nhỏ mỗi t.h.i t.h.ể một giọt. Trong chốc lát, t.h.i t.h.ể liền biến mất tăm , chỉ còn một vũng nước.
Điều khiến Tùng Thanh và Hàn Ảnh kinh ngạc đến ngây , trong lòng chấn động mãi thể hồn. Hỏi Thanh Minh mới đây là thứ do Vương phi của chủ tử nghiên cứu . Ánh mắt hai Giang Lâm Lang gần như là sùng bái.
Sau khi xử lý xong việc, mấy liền rời .
Diệp Lâm Thiên thắp đèn lồng, hai xuống tiểu sảnh. Giữa phòng của hai còn một phòng khách, dùng để uống nghỉ ngơi thường ngày.
Hai xuống, Diệp Lâm Thiên rót một ly nước đưa qua, ánh mắt lộ vẻ dịu dàng: "Lang nhi, theo quả thực khổ cho nàng , nửa đêm canh ba cũng thể ngủ ngon, còn lo sợ thấp thỏm."
Diệp Lâm Thiên trong lòng tự trách, cảm thấy áy náy. Theo y lúc nào cũng thể gặp ám sát, y chỉ nhanh chóng mạnh mẽ lên, bảo vệ những bảo vệ.
Giang Lâm Lang nở nụ tươi tắn: "Không cả, và vốn là phu thê, nên đồng cam cộng khổ, chứ chỉ trốn lưng . Sau , nhất định sẽ kề vai sát cánh cùng tác chiến."
Lời khắc sâu tâm khảm Diệp Lâm Thiên. Từ khi sinh đến nay, đây là đầu tiên với y những lời như , khiến y cảm thấy quãng đời còn còn đơn độc, còn cô đơn, trong lòng chỉ thấy ấm áp.
"Ừm, , theo nàng."
Giang Lâm Lang khẽ nhíu mày: "Chỉ e tên cẩu hoàng đế sẽ chịu bỏ qua, còn sẽ . Lần tổn thất nhiều ám vệ như , nhất định long nhan đại nộ, trong lòng đối với sự kiêng kỵ chỉ càng thêm nặng."
" , Lang nhi, nàng cũng cần quá lo lắng. Ta lệnh cho Hàn Ảnh ở , còn Tùng Thanh về xử lý Huyễn Ảnh Các, tiện đường lệnh Tùng Thanh chọn mười ám vệ võ công xuất chúng đến Đại Thạch thôn."
Nghe , đôi mày đang nhíu chặt của nàng dần dần giãn , cơn buồn ngủ ập đến: "Diệp Lâm Thiên, ngủ đây, cũng nghỉ ngơi sớm ."
"Ừm, ." Diệp Lâm Thiên dậy, nhẹ nhàng ôm nàng một cái, đặt một nụ hôn lên trán nàng.
Gương mặt xinh của Giang Lâm Lang ửng hồng, nàng vội vã chạy trốn, đóng sầm cửa phòng.
Y lưu luyến nàng trở về phòng, lúc mới về phòng .
Ngày hôm
Hoa Ảnh xách giỏ tre sớm đến nhà kính. Những cây cải trắng non cao hai tấc, nàng hái đầy một giỏ mang về, chuẩn nấu canh.
Sau bữa sáng
Giang Lâm Lang đến mảnh đất ở hậu sơn, thấy rau trong nhà kính sinh trưởng , xanh mướt, cùng với khoai tây, khoai lang, khoai môn trong đất cây cao một tấc.
Việc tưới nước và bón phân hàng ngày cho nhà kính đều giao cho Hoa Ảnh và Thu Nhi. Giang Lâm Lang sắp xếp một cuốn sách trồng rau cho hai tham khảo. Hai cũng quản lý nhà kính , cùng với những chú heo con mua từ trấn lớn, còn những con ngỗng trắng lớn, những con gà mái mua về bắt đầu đẻ trứng, mỗi ngày đều thể nhặt trứng gà tươi ngon.
Hôm nay, những bộ quần áo Bạch Sơ Vy và Dương Sơ Tuyết cho Giang Lâm Lang xong. Dương Sơ Tuyết một bộ quần áo màu tím nhạt, còn Bạch Sơ Vy thì một bộ màu hồng nhạt.
Hai bộ quần áo, nàng đều vô cùng yêu thích, đây là do nương và bà mẫu từng đường kim mũi chỉ , tài thêu thùa của hai quả thực giỏi.
"Nương , bà mẫu, con thích lắm!"
Dương Sơ Tuyết : "Thích là . Thiên nhi bảo ám vệ mang về ba tấm vải Phù Quang Cẩm, thêm cho con hai bộ váy nữa."
Bạch Sơ Vy gật đầu: " , nương cũng cho con."
Giang Lâm Lang khóe miệng treo nụ : "Ai da, nương , bà mẫu, cần cho con nữa . Diệp Lâm Thiên lệnh thuộc hạ mang cho con ba bộ váy , đây đều là váy Phù Quang Cẩm. Con nhiều quần áo, mặc hết luôn."
Dương Sơ Tuyết khẽ : " quần áo thì chúng cũng rảnh rỗi gì."
Giang Lâm Lang linh cơ khẽ động: "Vậy thì một vật nhỏ, mang trấn bán ."
Hai cũng thấy hứng thú, đồng thanh : "Vật gì?"
"Hai chờ một chút," Giang Lâm Lang bước nhanh trong phòng, lâu .
Trong tay nàng cầm ba tờ bản vẽ. Hoa Ảnh và Thu Nhi khi cho gia cầm ăn xong cũng tới, mấy đều đang ở đình lục giác.
Nhìn ba tờ bản vẽ , Hoa Ảnh cảm thán: "Đây là túi xách, chỉ là hoa văn túi đáng yêu quá."
Những chiếc túi tổng cộng hai lớp, một lớp lớn, một lớp nhỏ, kiểu dáng giống như túi đeo chéo hiện đại.
Trên bản vẽ, những chiếc túi còn thêu thêm các vật trang trí hình thỏ bông, hổ bông, mèo bông.
Giang Lâm Lang : "Những vật trang trí thể dùng bông vải để , còn mắt mũi của các con vật nhỏ thì thể dùng hạt châu để thế thêu lên."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-vuong-gia-tan-tat-bi-luu-day-co-khong-gian/chuong-67.html.]
Chỉ thấy Giang Lâm Lang tiếp tục : "Bông vải còn thể nhuộm màu, nhuộm thành nhiều màu sắc khác ."
Bạch Sơ Vy : "Lang nhi, ở đây bông vải, chỉ thể trấn xem ."
" , sai. Ta còn đang nghĩ sẽ mua thêm một ít đất, dùng để trồng một ít bông vải, trồng thêm một ít nông sản, đến lúc đó sẽ mang các nơi để bán."
" việc khó khăn," Dương Sơ Tuyết .
"Chuyện cần từ từ ."
lúc , Triệu Lý Chính gõ cửa. Hoa Ảnh mở cửa, lập tức nở nụ : "Triệu gia gia, mau ."
Giang Lâm Lang thấy đến, : "Triệu gia gia, đến ."
" , nha đầu Giang , đến đây là để bàn bạc chuyện xây học đường. Người và vật liệu chuẩn xong , hôm nay liền bắt đầu xây dựng. Địa điểm cũng là và dân làng bàn bạc một phen, chọn mảnh đất bỏ hoang bên cạnh nhà ."
Triệu Lý Chính đến đình lục giác xuống, Hoa Ảnh dâng .
Giang Lâm Lang : "Chuyện Triệu gia gia cứ xem xét mà , việc cũng yên tâm."
"Ta chủ yếu đến hỏi, học đường cụ thể cần xây thành kiểu gì? Có bản vẽ nào để tham khảo ?"
Giang Lâm Lang trầm ngâm: "Triệu gia gia, chờ một chút, tìm bản vẽ."
Gà Mái Leo Núi
"Ừm, ."
Triệu Lý Chính lúc mới chú ý đến những bản vẽ bàn tròn, vẻ mặt đầy kinh ngạc, bèn hỏi một câu.
Dương Sơ Tuyết, Bạch Sơ Vy, Hoa Ảnh, Thu Nhi ngươi một lời một lời kể dự định của .
Triệu Lý Chính : "Hay , ý tưởng tệ, là một con đường kiếm tiền."
Không lâu , Giang Lâm Lang liền cầm bản vẽ , một bản vẽ lớn.
Mấy xem xong, chỉ thấy thiết kế học đường cực kỳ , kích thước và vị trí nơi sách, nơi nhà xí, ngay cả nhà ăn cũng , đều đ.á.n.h dấu rõ ràng.
Triệu Lý Chính : "Hay , xây dựng thành hình dáng thật ."
Sau đó Giang Lâm Lang : "Nếu vật liệu xây dựng đủ, nhất định với ."
Giang Lâm Lang lấy một trăm lạng bạc đưa qua: "Số bộ dùng để mua vật liệu."
Triệu Lý Chính giật , cả đời ông sống gần hết đời, đầu tiên thấy nhiều bạc như : "Cái nhiều quá, cần nhiều đến thế ."
"Người cứ cầm lấy , xây thì dùng vật liệu một chút, cho bền."
Triệu Lý Chính suy nghĩ một chút: "Ừm, , chuyện đảm bảo thật đẽ."
"Triệu gia gia, chuyện tìm ."
"Chuyện gì?"
"Chẳng quanh nhà còn nhiều đất hoang ? Ta mua hết chúng."
Dương Sơ Tuyết và mấy cũng ý tưởng của nàng cho kinh ngạc trong chốc lát, nhưng Lang nhi gì, bọn họ đều sẽ can thiệp, nàng suy nghĩ của riêng .
Triệu Lý Chính xong, kinh ngạc suýt bật dậy: "Cái gì? Nha đầu , những mảnh đất bỏ hoang mấy chục năm , giờ đây cỏ dại mọc um tùm, đất đai cứng như sắt, bạc màu vô cùng, căn bản trồng trọt gì. Hơn mười năm thử trồng, kết quả chẳng thu hoạch hạt nào, cuối cùng đành bỏ cuộc, cứ để nó hoang phế. Mua chúng về cũng vô ích thôi, cuối cùng phí công phí sức, mà chẳng lợi lộc gì, sợ nha đầu sẽ thua thiệt đó."
Giang Lâm Lang mặt nở nụ : "Triệu gia gia, cách, sẽ lỗ . Đến lúc đó phiền dân làng giúp đỡ , vẫn như đây, nhưng nhiều quá, sẽ bao bữa trưa nữa, mỗi ngày sẽ trả thêm hai đồng tiền so với ."
Triệu Lý Chính gật đầu: "Ta hiểu, nhiều thì việc nấu cơm cho cũng dễ dàng. mười hai đồng tiền cũng quá nhiều ."
"Với mảnh đất cần mua, cứ việc dùng , dù nó cũng đang hoang."
"Vậy , đa tạ Triệu gia gia, cứ thế mà quyết định , mười hai đồng tiền một ngày, đừng từ chối nữa."
"Nha đầu , đừng khách khí với . Lần tìm bao nhiêu ?"
"Năm mươi ."