Trọng Sinh: Cùng Vương Gia Tàn Tật Bị Lưu Đày( Có không Gian) - Chương 72
Cập nhật lúc: 2025-10-22 09:53:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thanh Minh, Lưu Vân, Hàn Ảnh ba khỏi đỏ hoe vành mắt, quỳ một gối mặt Diệp Lâm Thiên.
Ánh mắt đầy lo lắng .
Thanh Minh : “Giang cô nương, chủ tử …”
Giang Lâm Lang mở lời: “Trước tiên hãy đưa và hai ám vệ trúng độc khác về, vẫn còn cứu . Những còn xử lý những t.h.i t.h.ể .” Sau đó Giang Lâm Lang lấy hai bình hóa thi thủy đưa cho Lưu Vân.
Mọi , trong mắt hiện lên chút vui mừng, lòng nhẹ nhõm thở phào.
Lưu Vân : “Vâng, Giang cô nương.”
Tốc độ của mấy nhanh, chẳng mấy chốc cõng Diệp Lâm Thiên và hai ám vệ trở về, đặt phòng thuốc.
Phòng t.h.u.ố.c nhỏ là nơi xây , chính là do Diệp Lâm Thiên dẫn xây lên cho nàng dùng để chế t.h.u.ố.c và đặt d.ư.ợ.c liệu hằng ngày.
Giang Lâm Lang cất tiếng : “Được , các ngươi đều ngoài, đừng phiền , bây giờ bắt đầu cứu chữa ba họ.”
Thanh Minh chắp tay: “Vâng, Khương cô nương.”
Sau đó Giang Lâm Lang đóng cửa phòng , kéo rèm cửa sổ đang treo, châm đèn.
Nàng rắc mê d.ư.ợ.c cho ba , đó bắt mạch, đảm bảo ba sẽ dễ dàng tỉnh .
Mới đưa ba trạm y tế trong gian, tốc độ thời gian trong gian chậm, nàng đủ thời gian để nghiên cứu giải dược.
Chuẩn d.ư.ợ.c liệu, linh tuyền thủy, và kiểm soát lượng d.ư.ợ.c liệu, nếu sai sót nhỏ, d.ư.ợ.c hiệu sẽ mất hết.
Trong gian qua một ngày một đêm, nàng cuối cùng cũng nghiên cứu giải dược, giải d.ư.ợ.c pha linh tuyền thủy nên hiệu quả hơn nhiều.
Giải d.ư.ợ.c nàng chế tan ngay khi miệng, nàng véo cằm ba , vội vàng nhét miệng họ.
Lại bắt mạch, một cuộc quét tổng thể, truyền dịch cho ba .
Lúc nàng mệt mỏi rã rời, vội vàng uống một ly linh tuyền thủy, lúc mới thấy dễ chịu hơn nhiều.
Một tiếng rưỡi , truyền dịch xong.
Sau đó đưa ba khỏi gian, đặt lên giường ván nhỏ trong phòng thuốc.
Mở cửa phòng thuốc, các ám vệ đều mong ngóng nàng, trong mắt đầy mong đợi.
Mọi nàng như vị cứu tinh, chỉ cảm thấy cô gái mắt ánh trăng mờ ảo vô cùng xinh , cả lấp lánh, ánh mắt kiên định và tự tin.
Giang Lâm Lang nở nụ tươi: “Vô sự , thoát khỏi nguy hiểm, nghỉ đây.”
Mọi mặt đều là niềm vui sướng.
Thanh Minh chắp tay: “Đa tạ, Khương cô nương.”
Sau đó Giang Lâm Lang liền phòng, giường, nhắm mắt. Bạch Sơ Vy và Dương Sơ Tuyết, hai tiểu nha hề chuyện xảy đêm nay, bởi vì Giang Lâm Lang khi phát giác nguy hiểm, nhanh chóng cho mấy uống mê d.ư.ợ.c an thần trợ ngủ, thể ngủ đến sáng mai, để khỏi khiến họ lo lắng.
Ngày hôm , ánh nắng trải khắp đất trời.
Ngày hôm qua khi Giang Lâm Lang về phòng, Thanh Minh và vài cõng Diệp Lâm Thiên về phòng ngủ của .
Hai ám vệ cũng sắp xếp ở sương phòng.
Diệp Lâm Thiên tỉnh , cơ thể vô cùng suy yếu, sắc môi còn tái nhợt, buột miệng : “Lang nhi.”
Lang nhi cứu một nữa, trong lòng vô cùng tự trách, nếu khinh địch, cũng sẽ trúng độc của kẻ đó, quả thật khó phòng , cũng ngờ, những còn chiêu trò, chơi bẩn.
Thanh Minh, Lưu Vân và Hàn Ảnh cảm thấy động tĩnh, nhanh chóng mở cửa phòng ngủ.
Ba đồng thanh, chắp tay: “Chủ tử, tỉnh .”
Lưu Vân lo lắng : “Chủ tử, còn chỗ nào thoải mái ?”
Diệp Lâm Thiên bên mép giường, “Ta vô ngại, hai ám vệ khác thì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-vuong-gia-tan-tat-bi-luu-day-co-khong-gian/chuong-72.html.]
Thanh Minh: “Đã Khương cô nương cứu sống .”
Diệp Lâm Thiên khẽ gật đầu.
Sau đó dậy khỏi phòng.
Ngay lập tức, liền tìm bóng dáng Giang Lâm Lang.
Thanh Minh và hai , chủ tử đây là nhớ Khương cô nương , đó ba vội vàng về chỗ ẩn nấp.
Trong mắt Thanh Minh tràn đầy sùng bái: “Khương cô nương thật sự quá lợi hại, pháp đêm qua các ngươi thấy ?”
Lưu Vân và Hàn Ảnh gật đầu.
Lưu Vân : “Tốc độ luyện công còn lợi hại hơn chủ tử, bây giờ thấy võ công của nàng thua kém chủ tử , chủ tử là kỳ tài luyện võ hiếm đời, luyện mười năm mới đạt đến cảnh giới , ngay cả Đại sư Tuệ Không cũng khen ngợi ngớt, ngờ nàng còn hơn một bậc, điều quả là nghịch thiên .”
Các ám vệ khác cũng nhẹ nhàng lướt đến dựng tai lắng .
Hàn Ảnh ngây gật đầu, “Đơn giản là sự tồn tại thần thánh, là chúng hỏi nàng, bí quyết gì ?”
Sau trận chiến đêm qua, đều vô cùng khâm phục Giang Lâm Lang, trong lòng họ địa vị của nàng tăng vọt, thậm chí vượt qua cả chủ tử, Giang Lâm Lang thứ nhất, chủ tử thứ hai, tóm chủ tử cũng , đều theo lệnh của Khương cô nương, cần thông qua , Khương cô nương cũng là chủ tử của họ.
Võ công cao cường, y thuật cao cường, thông minh hơn , bình dị gần gũi, dung mạo tuyệt mỹ, đây đều là những đ.á.n.h giá của về nàng, đơn giản là còn lợi hại hơn cả chủ tử.
Thanh Minh trừng mắt: “Đây là bí mật của , ngươi mặt mũi nào mà hỏi, trộm bí quyết luyện võ của , cẩn thận chủ tử trừng phạt ngươi.”
Hàn Ảnh chợt tỉnh, nghĩ đến vẻ mặt lạnh lùng g.i.ế.c của chủ tử, trong lòng rụt rè một chút, “Không hỏi nữa, cũng đúng, thể quá tham lam, nàng quá đủ cho chủ tử , đêm qua còn cứu tất cả chúng .”
“ .”
Giang Lâm Lang mở cửa phòng, liền thấy Diệp Lâm Thiên hình cao ngất, cao hơn nàng một cái đầu.
Gà Mái Leo Núi
Nàng ngẩng đầu , mặt treo nụ : “Chàng tỉnh ?”
Diệp Lâm Thiên một tay ôm nàng lòng, “Ừm, tỉnh , vất vả cho nàng .”
Sau đó buông nàng , hôn lên trán nàng.
Bạch Sơ Vy và Dương Sơ Tuyết đến gọi hai ăn sáng, thấy cảnh , cả hai đều tươi rạng rỡ.
Giang Lâm Lang đỏ bừng mặt, vô cùng ngượng ngùng, “Mau , ăn sáng thôi, nương và bà mẫu đều đến , giờ thấy, thật là hổ c.h.ế.t .”
Ngược Diệp Lâm Thiên mang vẻ mặt thản nhiên như .
Tự nắm lấy tay nhỏ của Giang Lâm Lang, về phía hai .
Dương Sơ Tuyết thấy sắc mặt tái nhợt, lo lắng : “Thiên nhi, đây là ? Bị bệnh ?”
“Có chút đau đầu, tối qua Lang nhi pha t.h.u.ố.c cho , vô sự cả.”
Dương Sơ Tuyết trong lòng thở phào nhẹ nhõm, “Vậy thì , chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn.”
Sau đó mấy xuống đại đường, dùng bữa sáng.
Một trong những sương phòng Giang Lâm Lang bố trí thành sảnh phụ, bên trong đặt hai cái bàn tròn lớn và ghế , những ám vệ đó đang dùng bữa sáng ở đó, bữa sáng của đều giống , khác biệt.
Mọi ăn ngon lành, bữa sáng thật sự quá thơm, đây vì từng ăn qua, từ lời Hoa Ảnh mới là học từ thực đơn mà Giang Lâm Lang đưa, đối với Giang Lâm Lang càng thêm sùng bái, còn nấu ăn, gì là nàng ?
Do lượng đông, các ám vệ cũng luân phiên cùng Hoa Ảnh và Thu Nhi bữa sáng, mặc dù họ , nhưng thể giúp đỡ, rửa rau cắt rau các kiểu.
Bây giờ lượng đông hơn, ngược trở nên náo nhiệt, tính cách lạnh lùng, ít của các ám vệ đây cũng dần dần đổi vì Giang Lâm Lang và , Thanh Minh, Lưu Vân, Hàn Ảnh ba cũng nhiều hơn, biểu cảm khuôn mặt cũng phong phú hơn, còn là bộ mặt 'núi băng' như , thỉnh thoảng còn đùa giỡn một chút, nụ mặt cũng dần nhiều hơn.
Những đổi Diệp Lâm Thiên đều trong mắt, như mới tràn đầy sức sống, mới là dáng vẻ của một sống, ngay cả bản cũng đổi ít, điều đều nhờ Lang nhi, là sự xuất hiện của nàng, ảnh hưởng đến .
Sau bữa sáng, các ám vệ dọn dẹp bát đũa, trực tiếp bao trọn việc rửa bát, rửa nồi, Hoa Ảnh và Thu Nhi ngược nhàn rỗi.
Bây giờ những ám vệ còn như lúc đầu, nghiêm chỉnh cho rằng ám vệ nên những việc , mà nên việc g.i.ế.c bán mạng cho chủ tử, đ.á.n.h cắp tin tức, chứ trở thành dân thường bận rộn đồng ruộng.
Hiện tại cũng ngày càng quen , ngược cuộc sống như còn khá thoải mái, thêm đó Giang Lâm Lang đối xử với họ như hàng ngày, hề thiên vị, đồ ăn của họ cũng giống như của chủ tử, hề khắc nghiệt với họ, cơm canh ngon miệng, nếu cứ nhàn rỗi nữa, trong lòng thật sự thể nào chịu , đến đây cả ngày nhàn rỗi, âm thầm bảo vệ an cho chủ tử và họ, nhưng việc ám sát của Hoàng đế, vì cách kinh thành quá xa, cũng mười ngày nửa tháng mới một ám sát, sắp nhàn rỗi đến mức sinh bệnh .