Trọng Sinh: Cuộc Sống Làm Giàu Tươi Đẹp Những Năm 80 - Chương 48

Cập nhật lúc: 2025-12-23 03:51:57
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Con với Thu Phương cái gì cũng , trong tay tiền, lên thành phố thuê tạm cái lều ở. Cả nhà chen chúc cũng coi như chỗ chui chui . Sau đó nhặt phế liệu ngoài đường bán, cuộc sống gọi là tạm đủ đắp đổi qua ngày."

 

"Nhặt phế liệu á?"

 

Tô Trường Phú bên cạnh xong, sắc mặt chút quái dị: "Anh cả, thực em tranh giành gì với , ở nhà ruộng đất, việc gì lên thành phố cái nghề đấy. Để cho."

 

Tô Tam Căn cũng cảm thấy nghề nhặt ve chai gì. Nhà ông ba đời bần nông, đ.á.n.h giá là giác ngộ tư tưởng cao, bản ông tiếng , kiếm chút chức vị trong công xã, cả đời ông cho rằng buôn bán là mất mặt, huống hồ đây nhặt rác, càng thấy mất mặt hổ hơn.

 

Ông cho rằng thể diện thì hoặc là bưng bát cơm nhà nước, hoặc là thành thật ở nhà ruộng.

 

"Trường Vinh, nghề cha thấy . Ruộng đất ở nhà nhiều, Trường Phú xuể, con về phụ giúp cũng , cuộc sống của con cũng dễ thở hơn. Dù cũng là một nhà, em giúp thì còn trông cậy ai?"

 

Lại thấy giọng điệu , Tô Trường Vinh trong lòng thấy phản cảm.

 

Dù là tính tình đến , mà cứ khác khuyên giúp khác, một lòng vì khác, thì trong lòng cũng chẳng vui vẻ gì.

 

Hắn cứng mặt đáp: "Con với Thu Phương tính cả , về nữa . Nếu Trường Phú xuể thì cho thuê ruộng ."

 

Tô Tam Căn sắc mặt đột nhiên biến đổi: "Con nhắc đến chuyện cha mới nhớ, lúc con đem ruộng cho ngoài ?"

 

Tôn Thu Phương bưng thức ăn , thấy thế liền : "Lúc chẳng cha bảo Trường Phú công việc, ruộng ? Con đưa ruộng cho chú , chú , mà để hoang thì phí, đương nhiên là cho thuê . Mấy hôm thím Ba còn bảo con sang lấy lương thực đấy, con với Trường Vinh năm nay cũng coi như gạo ăn."

 

năng tình, Tô Tam Căn tức xanh mặt, đập bàn một cái nhưng mắng câu nào.

 

Lần đầu tiên ông phát hiện , khi con trai con dâu lời thì cái gì cũng vô dụng.

 

Bữa cơm tối, đều vui vẻ gì, chỉ Tô Mẫn là ăn uống ngon lành. Trên bàn cơm nhiều món do cha cô mua về, cô cứ chọn món ngon mà gắp. Dù cô giờ là trẻ con, sợ là tham ăn.

 

Bà nội Tô thấy cô ăn từng miếng to, chẳng nhường nhịn Tô Xán chút nào, miệng lầm bầm vài câu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cuoc-song-lam-giau-tuoi-dep-nhung-nam-80/chuong-48.html.]

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Vợ chồng Tô Trường Vinh coi như điếc, Tôn Thu Phương thậm chí còn gắp thêm cho con gái miếng thịt gà to: "Mẫn Tử, ăn nhiều , gầy đấy."

 

Tô Mẫn híp mắt c.ắ.n một miếng to, cảm thấy vô cùng ngon miệng.

 

Bà nội Tô và Lý Ngọc Lan mà sắc mặt khó coi vô cùng, hai cũng vội vàng gắp thức ăn đầy bát Tô Xán.

 

Bữa cơm kết thúc, hai đứa trẻ con thì no căng bụng, còn lớn chẳng ăn mấy, trong bụng chứa cục tức.

 

Về phòng, Tô Trường Vinh thở dài thườn thượt, thật hiểu nổi nhà biến thành thế . Đoàn tụ thế thà đoàn tụ còn hơn.

 

Đêm 30 Tết, Tôn Thu Phương dậy sớm bếp phụ cơm tất niên.

 

Tuy hôm mới cãi , nhưng Tôn Thu Phương kiểu mát ăn bát vàng mặc kệ sự đời. Bà giữ thể diện, để trong thôn đàm tiếu lười biếng.

 

Tô Mẫn thì ở nhà chính sách. Đây là cuốn truyện cô cố ý mang về để g.i.ế.c thời gian.

 

Bà nội Tô thấy, cau mày quát: "Suốt ngày lười biếng việc, đúng là đồ lười chảy thây."

 

Lời khó , nhất là mắng một cô bé con. Tô Mẫn ngước mắt bà nội: "Lát nữa chị Văn Văn về, bà nội cũng bắt chị việc ạ?"

 

"Mày mà so với nó."

 

Tô Mẫn : "Sao so ạ? Chẳng đều là 'vịt trời', 'con gái lỗ vốn' ạ? Chẳng lẽ con gái chú Ba thì quý giá hơn cháu?"

 

"Văn Văn là con gái thành phố, đương nhiên quý giá hơn thứ lỗ vốn như mày." Bà nội Tô giơ tay định dí đầu cô. Tô Mẫn nhanh nhẹn né . Cô lạnh lùng : "Thành phố với chả thành phố, chẳng bà thấy nhà thím Ba tiền ? Người tiền cũng chẳng liên quan đến bà, mấy năm nay bà cầm đồng nào của họ ? Chẳng do cha cháu lụng nuôi bà ."

 

 

 

 

Loading...