"Câu của Mẫn T.ử chuẩn đấy." Tôn Hải vỗ tay cái đét, giơ ngón cái, "Mẫn T.ử nhà đúng là tố chất kinh doanh. Chị, chị bàn với rể , kiếm tiền to thì gan lớn một chút."
Tôn Thu Phương hai cháu thuyết phục, cũng xuôi xuôi, bảo: "Thôi , chờ bố con về bàn."
Cơm nước dọn lên thì Tô Trường Vinh cũng về.
Cả nhà quây quần bên mâm cơm. Tô Trường Vinh hỏi han chuyện học hành của Tô Mẫn xong, Tôn Thu Phương liền kể đề xuất của con gái và em trai.
Tô Trường Vinh xong, vẻ mặt đầy ngạc nhiên: "Anh hôm nay thầm ghen tị với cửa hàng dãi nắng dầm mưa, thì mấy con đề xuất chuyện ."
Tôn Thu Phương sốt ruột: "Rốt cuộc ý ông thế nào, ông mau ."
Tô Trường Vinh gãi đầu : " cũng nhận , buôn bán thể dậm chân tại chỗ . Giống như lúc đầu nhặt ve chai, thu mua phế liệu, cái gì cũng từng qua, chỉ cần là hướng thì nên ."
"Ý ông là?" Tôn Thu Phương chồng. Tô Mẫn và Tôn Hải cũng chờ đợi thái độ của ông.
Tô Trường Vinh đập nhẹ tay xuống bàn: "Được, sẽ xem giá thuê cửa hàng, ngắm nghía một thời gian, nếu thì cũng ."
Tô Mẫn tít mắt, tranh thủ nịnh nọt: "Bố đúng là quyết đoán. Sau bố con chắc chắn sẽ thành đại gia."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Cái con bé ." Tô Trường Vinh xòa. Tôn Thu Phương cũng xoa đầu con gái đầy yêu thương.
Tô Trường Vinh giờ cũng là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cuoc-song-lam-giau-tuoi-dep-nhung-nam-80/chuong-75.html.]
Quyết định mở cửa hàng để ăn lớn, ông lập tức hành động. Ông bảo Tôn Thu Phương trông sạp, còn quanh các khu phố tìm mặt bằng, tiện thể hỏi thăm giá cả.
Giá thuê cửa hàng hiện tại hề rẻ. Chính phủ bây giờ khuyến khích kinh doanh chứ cấm đoán như xưa, nên xây dựng một loạt ki-ốt mặt phố để cho thuê, nhằm thúc đẩy kinh tế thành phố.
Khi công nhân nghỉ việc nhiều, buôn bán cũng đông lên, nhưng dám bỏ tiền thuê cửa hàng thì nhiều. Một tháng bốn năm chục đồng tiền thuê nhà đối với tương đương với cả tháng lương .
Tô Trường Vinh lên từ hai bàn tay trắng, ông hiểu rõ mối quan hệ giữa đầu tư và lợi nhuận. Buôn bán vốn mỏng cũng thể kiếm tiền, nhưng tuyệt đối bền lâu. Muốn ăn lâu dài và lớn mạnh thì chịu chi.
Trong nhà hiện gần một vạn đồng tiền vốn, ông vô cùng tự tin. Một cửa hàng rộng hai mươi mét vuông, giá thuê 50 đồng một tháng, Tô Trường Vinh quyết định thuê ngay một gian.
Xem xong, ông về đón Tôn Thu Phương đẩy cả xe hàng qua xem cửa hàng.
Tôn Thu Phương cửa hàng thì ưng ý lắm, nhưng vẫn xót tiền. Tuy nhiên hiện tại việc đại sự trong nhà đều do chồng quyết, thêm em trai và con gái ủng hộ nên bà cũng phản đối.
Hai vợ chồng đồng lòng, lập tức tìm quản lý thuê một gian ở vị trí giữa.
Tuy chỉ là một gian cửa hàng thô sơ, nhưng diện tích cũng hề nhỏ. Hơn nữa, vì gia đình kinh doanh gạo và ngũ cốc nên cũng chẳng cần trang trí cầu kỳ. Thuê xong mặt bằng, Tô Trường Vinh và Tôn Thu Phương bắt đầu kê kệ hàng , đó chuyển hàng hóa từ nhà bày biện. Lo ngại hàng trong nhà đủ bán, Tô Trường Vinh chạy một chuyến về quê, nhập thêm nhiều chủng loại phong phú hơn. Hiện tại cửa hàng đàng hoàng, lo hàng hóa nhiều chỗ chứa. Trong nhà kho, cửa hàng rộng, Tô Trường Vinh mạnh dạn tăng lượng hàng nhập, ngoài ai cũng gọi một tiếng "ông chủ Tô".
Tôn Hải cũng tìm thời gian dẫn chị nhập hàng. Ngoài mấy món đồ ăn vặt trẻ con, cửa hàng nhập thêm cả mắm muối tương dấm. Những mặt hàng giờ đây còn quản lý nghiêm ngặt như , tư nhân cũng thể mua lượng lớn về bán . Hơn nữa, khả năng giao tiếp của Tôn Hải , là học, chuyện ăn đấy, chẳng mấy chốc quen với những phụ trách bỏ mối, lấy giá rẻ hơn một chút.
Chất hàng lên xe đẩy xong, Tô Trường Vinh cảm thán: "Tiểu Hải, may mà , nếu thì chị cũng chẳng đường nào mà . là học vẫn bản lĩnh hơn."