"Đương nhiên là ." Tiết Miễn một cách nghiêm túc.
Tô Mẫn bất lực. Có những sinh định sẵn cả đời thể hiểu nỗi khổ của thường.
Tô Mẫn chuyển , Tiết Miễn cũng bắt đầu thu dọn đồ đạc. Một lát , chạy lên văn phòng tìm thầy Ngô Dụng.
Thầy Ngô khuyên giải hồi lâu, nhưng Tiết Miễn nhất quyết chịu. Cậu khăng khăng đòi học cùng lớp với Tô Mẫn.
Thầy Ngô nghi ngờ yêu sớm, hết lời khuyên bảo: "Các em còn nhỏ, lo học hành, nghĩ ngợi linh tinh."
Tiết Miễn ngơ ngác hiểu: "Thầy ơi, thầy nghĩ thế? Tô Mẫn là đối thủ cạnh tranh trong học tập của em, đối thủ , việc học của em sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng. Đến trường chẳng để học , em cần chịu trách nhiệm với thành tích của . Nếu nhà trường coi trọng vấn đề của em, em sẽ mời phụ đến 'giao lưu chính thức' với nhà trường."
Thầy Ngô xong mà trong lòng ngũ vị tạp trần. Ông học sinh bây giờ mồm mép đến thế. Thằng bé còn dùng từ nữa chứ, cái gì mà "giao lưu chính thức". Tưởng ông ý là "cãi " chắc.
học sinh đưa yêu cầu, là giáo viên chủ nhiệm, ông nghĩa vụ truyền đạt cho nhà trường. Vấn đề là lớp chỉ hai đứa thành tích nổi bật. Giờ cả hai, thành tích thi đua của lớp tụt hạng, ông kêu ai?
"Việc thầy sẽ trao đổi kỹ với nhà trường, em kiên nhẫn chờ nhé."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Tiễn Tiết Miễn , thầy Ngô liền lên phòng hiệu trưởng báo cáo sự việc.
Hiệu trưởng Tiết Miễn chuyển lớp, lập tức chốt hạ: "Thôi, cho Tô Mẫn về lớp 3 ." Bên Cục giáo d.ụ.c lãnh đạo cũ giục chuyển Tô Mẫn , nhưng của Chủ tịch huyện Triệu thì càng thể đắc tội.
Hai bên chẳng cần cân nhắc, cán cân của hiệu trưởng lập tức nghiêng về phía Chủ tịch huyện Triệu.
Ra khỏi phòng hiệu trưởng, thầy Ngô Dụng thấy sảng khoái cả , hát, vui vẻ sang lớp 1 đón học trò của về. Ông chẳng thèm quan tâm đến mấy chuyện mờ ám bên trong. Dù thì chuyện thần tiên đ.á.n.h , phàm nhân chịu trận. Lần thần tiên chịu trận, ông là phàm nhân hưởng lợi là .
Tô Văn Văn thấy Tô Mẫn theo lưng thầy Ngô bước cửa lớp thì tức đến méo cả miệng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cuoc-song-lam-giau-tuoi-dep-nhung-nam-80/chuong-98.html.]
Tiết Miễn thấy Tô Mẫn vị trí cũ, híp cả mắt.
"Ái chà, hai chúng nhất định là bạn cùng bàn ."
Tô Mẫn rốt cuộc xảy chuyện gì. Vừa sang lớp 1, m.ô.n.g kịp nóng chỗ thầy Ngô đón về. Trong lòng thầm nghĩ, hoặc là nhà trường chập mạch, hoặc là cô ngớ ngẩn.
Tuy nhiên, về phía Tô Văn Văn, nhớ ánh mắt đắc ý đó và vẻ tức tối hiện tại của cô ả, Tô Mẫn lờ mờ đoán vài phần.
đoán chân tướng thì cũng chỉ chịu đựng thôi. Thế lực mạnh hơn .
Không đẩy Tô Mẫn , Tô Văn Văn tức đến mức chẳng học hành gì nữa. Trưa tan học về đến nhà là cô ả loạn một trận lôi đình.
Cao Hồng đau cả đầu nhưng cũng hết cách. Ở cơ quan bà nhận điện thoại của bố . Hiệu trưởng , chuyện mà căng thì sẽ đến tai Chủ tịch huyện Triệu, lúc đó thì thiệt đơn thiệt kép.
Bà tuy che chở con gái, tìm đường tắt cho con, nhưng vì chuyện mà kéo cả bố vũng lầy.
"Được , hôm nào bảo thầy giáo đổi chỗ cho con, gần Tiết Miễn một chút. Sau năng giao lưu học tập là chứ gì."
Tô Văn Văn xong mới nín . Mắt đỏ hoe thút thít, trong lòng càng thêm ghét cay ghét đắng Tô Mẫn.
Tô Mẫn chẳng rảnh mà quan tâm Tô Văn Văn ghét . Trong lòng cô vẫn canh cánh chuyện bệnh tình của bố, nên ở nhà giục giã mấy ngày, cuối cùng cũng đợi đến thứ Bảy nghỉ, cô kéo cả Tô Trường Vinh, Tôn Thu Phương và Tôn Hải kiểm tra sức khỏe tổng quát.
Kết quả kiểm tra , cả nhà đều khỏe mạnh, chỉ Tôn Thu Phương thiếu máu. Tô Mẫn thở phào nhẹ nhõm, ghé hiệu t.h.u.ố.c mua ít t.h.u.ố.c bổ m.á.u cho .
Người nhà khỏe mạnh, Tô Mẫn vui vẻ trong lòng. Không lâu , Tiết Miễn báo cho cô một tin . Có thể gửi hộ khẩu của Tô Trường Vinh bộ phận hậu cần của nhà máy dệt huyện, bảo Tô Trường Vinh tự đến nhà máy dệt báo danh.