Trọng Sinh Đêm Tân Hôn, Phu Quân Hắc Hoá Rồi - Chương 102
Cập nhật lúc: 2025-10-21 04:59:43
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Lăng Hi vươn tay cầm lấy lệnh bài của Ám Ảnh, ánh mắt lạnh lẽo vô cùng.
Nhìn chằm chằm lệnh bài hồi lâu, tầm mắt y quét về phía áo đen đang hôn mê bên cạnh, :
"Đem xuống, nghiêm thẩm "
Y đầu tiên bắt gián điệp của Ám Ảnh.
Rất rõ ràng, những đa là tử sĩ, thà c.h.ế.t chứ chịu khai.
cứ để bọn chúng c.h.ế.t như , cũng quá tiện nghi. Tử sĩ sợ c.h.ế.t, thì hãy để bọn chúng cầu c.h.ế.t , cầu sống xong.
"Vâng!" Kinh Chập đóng nắp rương .
Hai ám vệ bước lên, khiêng cái rương trong.
"Hắn lẻn nhập Nguyệt Sa quốc khi nào?" Tạ Lăng Hi hỏi.
Dạ Viêm , "Nửa năm . Ta truy lùng dấu vết của , nửa năm đầu tiên xuất hiện phận thương nhân ở biên giới Nguyệt Sa quốc, hành tung đó, tạm thời thể truy dấu."
Nói đoạn, vẻ mặt y chút hổ thẹn, "Mới năm nay miễn cưỡng khống chế Nguyệt Sa quốc, Phồn Tinh rình rập bên cạnh, sự khống chế của chúng đối với các nơi khác ở Tây Vực vẫn còn yếu kém…"
Tây Vực hai quốc gia lớn, một Phồn Tinh, một Sa Nguyệt.
Kiềm chế lẫn .
"Ngươi . Nếu ngươi ở Tây Vực đối thủ, Đại Hạ cũng sẽ ủng hộ quốc gia lớn thứ hai." Tạ Lăng Hi nhàn nhạt .
"Thuộc hạ hiểu rõ. Bình thường và Phồn Tinh quốc chỉ vẻ ngoài như nước với lửa, nhưng thực tế hề ý định thật sự khai chiến với bọn họ…" Dạ Viêm , xin tội:
"Chỉ là Tây Vực địa bàn riêng của chúng , nên thể tra xét tận cùng. Thuộc hạ việc bất lực…"
"Không …" Tạ Lăng Hi bình tĩnh thong dong, ánh mắt khẽ lóe lên: "Tiêu Nam Tinh, sai Vạn Kim Thương Hành điều tra, tất cả các thương đội từ Đại Hạ Tây Vực từ nửa năm . Truy lên ba năm."
Con đường từ Đại Hạ đến Tây Vực, nếu Vạn Kim Thương Hành thì thể đảm bảo thuận lợi.
Nhạn qua lưu ngân.
Từ Đại Hạ Tây Vực, những luôn sẽ để dấu vết.
"Vâng!" Tiêu Nam Tinh lĩnh mệnh.
Dạ Viêm lo lắng , "Nếu tra thì ?"
"Bọn chúng chỉ cần tiêu diệt, sẽ lộ dấu vết. Vậy thì đợi ." Tạ Lăng Hi bình tĩnh và lý trí.
Xung động nóng nảy, sẽ mắc .
Y giữ bình tĩnh.
Bao nhiêu năm nay, y vẫn luôn như .
Bình tĩnh bố cục, bình tĩnh báo thù, bình tĩnh truy tìm hung thủ, giống như một khối băng đeo mặt nạ…
"Thiếu chủ, Thế tử phi cầu kiến!" Trừ Thử vội vàng đến bẩm báo.
Tiêu Nam Tinh vui vẻ mặt, "Thế tử phi đến thật đúng lúc! Vậy để Dạ Viêm cửa nhé?"
Thế tử gánh vác quá nhiều gánh nặng.
Chỉ khi ở mặt Thế tử phi, y mới thể thật sự nở nụ .
Thế tử phi đến thật đúng lúc!
Dạ Viêm: ??? Sao cửa ?
Công tử gặp là mà?
Mặc dù ở Tây Vực y đồn về việc công tử cưới vợ, nhưng y cho rằng nhất định nguyên do nào đó, một lạnh lùng vô tình như công tử, thể thích một nữ tử ?
Y thậm chí dám tưởng tượng y sẽ đắm chìm nữ sắc.
Núi băng thể phát nhiệt ? Ai mà tin chứ.
"Ừm." Tạ Lăng Hi trầm gật đầu.
Dạ Viêm càng ngơ ngác, "À??"
"Ngươi '' cái gì… Không chẳng lẽ trực tiếp bại lộ phận ? Nhanh cửa , dẫn đường cho ngươi. Đừng để bắt gặp!" Tiêu Nam Tinh lôi Dạ Viêm trốn rừng cây nhỏ ở hậu hoa viên.
Dạ Viêm vẻ mặt khó hiểu đưa đến cửa .
"Đi đường cẩn thận!" Tiêu Nam Tinh vẫy tay với y.
Dạ Viêm mãi mới phản ứng , "Tiêu Nam Tinh, công tử y thật sự như lời đồn, chung tình với một nữ tử ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-dem-tan-hon-phu-quan-hac-hoa-roi/chuong-102.html.]
"Đương nhiên , ngươi ở kinh thành cứ tùy tiện kéo một mà hỏi thì sẽ , Thế tử đối với nàng tình sâu nghĩa nặng, tình sâu như biển, tình kiên như vàng!" Tiêu Nam Tinh liên tiếp dùng ba cụm từ để miêu tả mối tình chân thành cảm động trời đất .
" mà… chuyện thể tin nổi đến ? Ngươi thấy chấn động ?" Dạ Viêm càng kinh ngạc hơn.
"Chấn động chứ, ban đầu cũng như ngươi, mắt tròn miệng há. mà quen thì thôi, ngươi chỉ là mới đến, quen. Không , ngươi ở kinh thành một thời gian, sẽ quen thôi…" Tiêu Nam Tinh tùy ý vỗ vai y, giọng điệu của từng trải.
Dạ Viêm: ??? Đây là chuyện quen là thể thích nghi ?
……
Nam Uyển, trong đình viện.
"Phu quân!" Một nữ tử mặc chiếc váy gấm đỏ tươi mới tinh, tựa như một con bướm vui vẻ, vút một cái bay thẳng lòng Tạ Lăng Hi.
"Chuyện gì?" Tạ Lăng Hi ôm lấy tiểu cô nương trong lòng, cúi mắt nàng.
Sự lạnh lẽo trong mắt y, khi thấy nàng, dần tan đôi chút.
"Ta đào một cái hố cho Đổng Trạch Phi. Để tránh y giả vờ nhận chiến , nghĩ chúng nên nhắc nhở y một chút." Khương Dung khẽ cong mày, trong mắt đều là vẻ tinh ranh:
"Cần phu quân giúp một tay. Phu quân hôm nay rảnh ?"
"Ừm." Tạ Lăng Hi đáp lời.
"Phu quân thật quá!" Khương Dung ôm lấy cổ Tạ Lăng Hi, xông lên hôn chụt một cái má y: "Phu quân, chúng mau thôi!"
Má Tạ Lăng Hi nàng hôn đến đỏ ửng, "Giữa ban ngày ban mặt, nàng thể trang trọng một chút ?"
"Ta trang trọng mà, chỉ là mật một chút thôi." Khương Dung đương nhiên .
Tạ Lăng Hi: ??? Nàng còn gì nữa?
……
Trong Trân Tu Lâu.
Cao bằng mãn tọa, đặc biệt náo nhiệt.
sự náo nhiệt là của .
Đổng Trạch Phi chỉ phẫn nộ.
"Sao loại ngông cuồng như ?" Đổng Trạch Phi phẫn nộ ném 《Thiên Thu - Quyển Tam》 xuống, giận kiềm .
Dám gửi chiến thách đấu y.
Y dám ?
Y dám.
"Công tử bớt giận, ngài chỉ cần giả vờ thấy là ." Chu Cấu Đổng Trạch Phi, chắp tay :
"Ngài từ hôm nay đóng cửa ngoài. Sau Phủ Trưởng công chúa tuyên bố ngài du ngoạn xa, ở kinh thành, là thể tránh ."
"Tránh ư? Bổn thiếu gia cần tránh cái loại Tú tài quèn đó ?" Đổng Trạch Phi giận dữ .
" đó đại Nho Thiên Thu nhận tử, chắc hẳn điều bất phàm. Tuy công tử tài năng vượt xa y, chỉ sợ ngài nhất thời ngựa mất chân , thua y thì e là cho lắm." Chu Cấu uyển chuyển .
Trong lòng thầm mắng: Ngươi thực lực đến mà trong lòng tự ư?
Nếu ngươi bản lĩnh thi đỗ Cử nhân, còn cần Trưởng công chúa hao tâm tốn sức mua đề cho ngươi ?
Nếu ngươi lên lôi đài, thì chuyện thực lực của ngươi tương xứng với Cử nhân sẽ thiên hạ hết.
"Hừ, bổn thiếu gia chấp nhặt với đám thảo dân ." Đổng Trạch Phi lời nào cũng khinh thường Trì Mặc Ngôn, nhưng thể thành thật dậy:
"Bổn thiếu gia đau đầu, đưa bổn thiếu gia về phủ."
"Vâng!"
Chu Cấu và Đổng Trạch Phi xuống cầu thang tầng hai, còn kịp rời khỏi Trân Tu Lâu.
Thì Tạ Lăng Hi và Khương Dung chặn .
"Đổng Cử nhân!" Tạ Lăng Hi cố ý cất giọng lớn:
"Trì Mặc Ngôn gửi chiến cho ngài, trận lôi đài ba ngày , ngài dám ?"
Toàn bộ thực khách đang dùng bữa trong đại sảnh, đồng loạt về phía Đổng Trạch Phi.
"Mau kìa! Đổng Trạch Phi của Phủ Trưởng công chúa…"
"Y là Cử nhân, đ.á.n.h một Tú tài chẳng dễ như trở bàn tay ? Đâu gì mà dám."