Trọng Sinh Đêm Tân Hôn, Phu Quân Hắc Hoá Rồi - Chương 133
Cập nhật lúc: 2025-10-22 01:11:15
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bắc Vương phủ, Kim Ngọc Uyển.
“Ta nghĩ Trưởng công chúa nhất định sẽ cứu con trai nàng.” Khương Dung Tạ Lăng Hi, khóe mắt khẽ cong:
“Cho nên, chúng cũng phái một đội , phu quân thấy thế nào?”
Tạ Lăng Hi khẽ gật đầu, “Ừm.”
Còn về việc đợi Trưởng công chúa cứu về, vạch trần chuyện , lấy đó để liên lụy bản nàng…
Kế sách trong đầu Khương Dung chỉ lướt qua một lượt bỏ .
Bởi vì Hoàng đế hiển nhiên bao che cho Trưởng công chúa.
Nếu thì vụ án gian lận , nàng thể thoát .
An Dương Trưởng công chúa là em gái ruột của Hoàng đế, là quân cờ để hoàng thất lôi kéo Vĩnh Ninh hầu kết , tuyệt đối thể dễ dàng vứt bỏ.
Muốn nàng c.h.ế.t, chỉ cần tìm cho nàng vài tội danh là thể .
Chỉ …
Đoan Vương ngã đài, nàng cùng Đổng gia thanh trừng…
Vậy đó, hãy tặng nàng một món quà đáp lễ nhỏ .
…
Ba ngày .
Đổng Trạch Phi đường lưu đày, gặp sơn tặc cướp đường.
Điều vô cùng kinh ngạc là, đám sơn tặc đến hai phe. Vì tranh cướp, chúng còn đ.á.n.h …
Giữa một mớ hỗn loạn, Đổng Trạch Phi c.h.é.m bảy tám đao, trị khỏi mà c.h.ế.t.
Tin tức truyền về kinh thành.
“Điện hạ xin nén bi thương…” Chu Cấu run rẩy quỳ gối hồi bẩm.
An Dương Trưởng công chúa dám tin, “Làm thể như … Con thể c.h.ế.t… Không! Không thể nào! Đây là ai , là ai!”
“Không rõ…” Chu Cấu khẽ đáp, “Bọn đó cũng giả mạo sơn tặc…”
An Dương Trưởng công chúa tức giận nhặt chén lên, ném thẳng đầu , “Ngươi ích lợi gì! Nhất định là Khương Dung. Chỉ nàng mới dám đối đầu với bổn cung như ! Nhất định là nàng!”
“Khương Dung, ngươi g.i.ế.c con trai , ngươi… Ngươi thật to gan lớn mật, ngươi cứ đợi đấy, ngươi cứ đợi đấy…”
An Dương Trưởng công chúa bi thương oán hận, gào thét thất thanh, cái c.h.ế.t của con trai kích động đến điên loạn.
…
Kinh thành, Tây Sơn Biệt Viện.
Kiều thị cảm thấy bụng đau nặng nề khó chịu, thai từ khi mang thai, luôn mấy thoải mái…
đau đặc biệt dữ dội, Kiều thị liền kêu lên, “Mau truyền đại phu!”
Lưu đại phu đêm khuya vội vàng đến bắt mạch, sắc mặt , “Ta sẽ kê cho phu nhân vài thang t.h.u.ố.c giữ thai!”
Cứ thế uống mấy bát t.h.u.ố.c lớn…
Đến rạng sáng, Kiều thị cuối cùng cũng cảm thấy bụng còn đau nữa…
“Có định ?” Kiều thị hỏi.
Lưu đại phu run rẩy quỳ xuống đất, “Phu nhân bớt giận, đứa bé … đứa bé giữ …”
“Ý gì?” Kiều thị dám tin.
Lưu đại phu run rẩy trả lời, “Thai nhi còn thở…”
Kiều thị hai mắt tối sầm, tại chỗ ngất lịm.
Triệu trắc phi đang ngủ nửa đêm cũng đ.á.n.h thức, tức giận chất vấn, “Yên lành như , thai nhi giữ , ngươi sống nữa ?”
Lưu đại phu là của Triệu trắc phi đặc biệt sắp xếp cho Kiều thị, vội vàng dập đầu :
“Phu nhân minh giám! Đứa bé ngay từ đầu khó giữ, dựa t.h.u.ố.c giữ thai mà duy trì, giữ là do vận may… Còn nay Thiếu phu nhân vận khí …”
Y lúc đầu dám rõ ràng, giờ đây cũng chỉ đành thành thật : “Lúc mới mang thai, Thiếu phu nhân dùng một loại t.h.u.ố.c hại . Thuốc cũng tổn thương thai nhi… Có thể giữ đến bây giờ là cố gắng hết sức…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-dem-tan-hon-phu-quan-hac-hoa-roi/chuong-133.html.]
“Thuốc hại gì chứ, nàng vẫn luôn dùng t.h.u.ố.c bổ!” Triệu trắc phi giận dữ .
“Đại bổ chi vật cũng hại …” Lưu đại phu giải thích, “Lúc đó phu nhân uống Nghi Nam Thang… vô cùng hại , tuy sự ngăn cản của , đó còn uống nữa, nhưng cũng tổn thương thai nhi, vẫn luôn thể hồi phục .”
Nghi Nam Thang.
Sắc mặt Triệu trắc phi trắng bệch, đây là thứ lúc nàng đưa cho Kiều thị, cho là loại t.h.u.ố.c nhất định thể sinh con trai…
Chỉ uống một .
Lưu đại phu dám uống nhầm thuốc, chỉ Kiều thị sức khỏe , cần giữ thai, thể uống t.h.u.ố.c khác… nên mới uống nữa.
Nếu để Lão Thái Phi , thai của Kiều thị giữ , là do lúc nàng cho Kiều thị uống một loại t.h.u.ố.c bổ…
Không !
Triệu trắc phi Lưu đại phu, trong mắt đầy vẻ cảnh cáo: “Ngươi điều gì nên , điều gì nên .”
“Tiểu nhân đều hiểu.” Lưu đại phu gật đầu.
Triệu trắc phi , niềm hy vọng của nàng chính là đứa bé , kết quả bây giờ đứa bé mất…
Sau ở Bắc Vương phủ, nàng càng tiếng .
“Ngươi Bắc Vương phủ một chuyến, rằng Kiều thị thể khỏe, cần dùng Thiên Sơn Ngọc Sâm thuốc. Vật , trong kho t.h.u.ố.c của Vương phủ . trong tư khố của Kim Ngọc Uyển , cứ là vì đứa bé, xin Thế tử phi nhất định cho mượn.” Triệu trắc phi Lưu đại phu .
Kho t.h.u.ố.c của Bắc Vương phủ, bộ chuyển đến Tây Sơn Biệt Viện.
các phòng đều tiểu kim khố riêng của .
Thiên Sơn Ngọc Sâm là cống phẩm Hoàng đế ban xuống Tết, bất quá cũng chỉ hai cây. Một cây Lão Thái Phi tự dùng, cây còn thì ban cho Tạ Lăng Hi.
Lưu đại phu lĩnh mệnh.
Triệu trắc phi thầm nghĩ, đứa bé mất thì mất . Nhân cơ hội , lật đổ Khương Dung cũng tệ.
Nàng lập tức sai gọi tỉnh Kiều thị ngất vì chịu nổi đả kích.
“Ta hiện giờ ngươi đang đau lòng, nhưng ngươi càng nghĩ đến cảnh của chúng , vì một con mèo, ngươi đang mang thai, Tạ Lăng Hi còn thể đuổi ngươi ngoài. Nay đứa bé mất, ngươi càng địa vị.” Triệu trắc phi Kiều thị :
“Ngươi nhớ kỹ, đứa bé chúng giữ , mà là do Khương Dung đố kỵ ngươi, bỏ t.h.u.ố.c ngọc sâm tặng ngươi!”
“Hai ngày , Lão Thái Phi từ núi trở về. Dù Lão Thái Phi thiên vị Tạ Lăng Hi, nhưng Khương Dung hại c.h.ế.t chắt trai của bà, bà nhất định sẽ giận dữ! Tạ gia thể giữ một chủ mẫu độc sát con cháu, Khương Dung nhất định cút khỏi Bắc Vương phủ!”
Kiều thị vốn vô cùng khó chịu, nhưng lời Triệu trắc phi , cũng dần dần bình tĩnh .
Con cái còn , nhưng cơ hội tống cổ Khương Dung, thể bỏ lỡ!
“Con dâu hiểu.”
…
Trong Kim Ngọc Uyển.
“Còn xin Thế tử phi rủ lòng thương, Thiếu phu nhân thể vô cùng , quả thật cần một cây ngọc sâm để giữ thai. Nếu , e rằng thai nhi… giữ .” Lưu đại phu .
Phỉ Thúy cảm thấy rõ ràng là cướp đoạt.
Không cho ngọc sâm, đứa bé giữ .
Vậy chỉ thể cho ?
Kiều thị thật là tác quái, cậy mang thai, cướp đoạt vải vóc lẽ thuộc về Thế tử phi, bây giờ trực tiếp đến tận cửa cướp đồ !
“Giờ đến cả cướp đoạt cũng êm tai đến thế ?” Phỉ Thúy mỉa mai.
Lưu đại phu chỉ đành gượng.
Khương Dung điềm nhiên, “Được, . Ngọc sâm lâu dùng, đặt ở . Ngươi đợi một lát, sẽ sai tìm.”
“Đa tạ Thế tử phi!” Lưu đại phu trong lòng vững .
Khương Dung dậy, cùng Phỉ Thúy trở về hậu viện.
“Thế tử phi, Kiều thị cũng quá đáng . Cậy mang thai, ức h.i.ế.p quá mức! Hôm nay nàng thể đòi ngọc sâm, ngày mai liền thể đòi thứ khác! Không cho nàng , còn lấy đứa bé uy h.i.ế.p !” Phỉ Thúy cảm thấy oan ức Khương Dung.
Khương Dung nhàn nhạt , “Ta thấy nàng chỉ là cướp đồ.”
Ai dám đưa t.h.u.ố.c cho phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i chứ, nàng thì dám. Đặc biệt là, nàng nhớ thai của Kiều thị, giữ .