Trọng Sinh Đêm Tân Hôn, Phu Quân Hắc Hoá Rồi - Chương 183

Cập nhật lúc: 2025-10-24 05:44:01
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoàng đế dám tin hai đứa con trai bên cạnh. Sau khi c.h.ế.t, kẻ kế vị sẽ là… Y gầm lên giận dữ: “Thái tử!”

Mộ Dung Thời Thừa hoảng loạn phủ nhận, “Không cái gì cũng …”

Hoàng đế uy nghiêm tích tụ lâu, Mộ Dung Thời Thừa vô cùng chột . Bị Hoàng đế thấu, vội vàng lùi về phía . Một cái loạng choạng giẫm vạt áo, ngã nhào lên ngự án.

Xoảng .

Tấu chương bàn ngã lăn lóc đầy đất.

Trong đó một cuộn chiếu màu vàng tươi rơi xuống mở … Chính là di chiếu Hoàng đế .

Truyền ngôi cho Mộ Dung Thời Lễ!

Thái tử vốn dĩ vô cùng chột , trong khoảnh khắc chỉ còn ngọn lửa giận dữ ngút trời:

“Dựa mà truyền ngôi cho Đoan Vương? Ta mới là Thái tử! Ta là đích tử, cái thứ xuất ti tiện như Đoan Vương cũng xứng ? Ngươi thiên vị Đoan Vương! Ta quả nhiên nên tay để chiếm ưu thế! Ta hề sai, nếu ngươi cũng sẽ phế truất thôi!”

“Thái tử .” Phạm Tử Dịch vội vàng nhắc nhở. Ngươi vội vàng thừa nhận như chứ!

Mộ Dung Thời Thừa phá quán tử phá suất, “Hiện giờ chúng đều bao vây, cho dù c.h.ế.t, cũng y ban c.h.ế.t, còn sợ y gì!”

Phạm Tử Dịch nghẹn lời. Tốt lành , cận kề cái c.h.ế.t ngược thông minh một . Không sai , lời ngươi đúng!

“Đồ hỗn trướng! Nghịch tử! Ngươi đồ hỗn trướng…” Hoàng đế tức đến phun một ngụm máu.

Bên phía Tạ Bình Bắc còn bắt đầu tính sổ, Hoàng đế cùng con trai y xé mặt .

“Mộ Dung Chấn, năm đó Chiêu Nhân Thái Tử và ngươi tình thâm, Tạ gia chúng với ngươi oán thù, ngươi vì chuyện như ?” Tạ Lão Thái Phi chống gậy, chất vấn Hoàng đế.

Hoàng đế mặt trầm như nước, cố gắng bình uất khí trong lồng ngực, lời nào.

“Đương nhiên là vì ngôi vị Hoàng đế!” Mộ Dung Thời Thừa phẫn phẫn bất bình, c.h.ử.i bới lảm nhảm, “Chẳng trách ngươi chọn Đoan Vương, ngươi chính là mắt đích tử chúng ? Bản ngươi là thứ tử lên ngôi, nên cũng thiên vị thứ tử!”

“Phụt .” Hoàng đế tức đến nữa ho một ngụm m.á.u tươi, phẫn nộ nhào tới Mộ Dung Thời Thừa, “Ngươi đồ hỗn trướng, câm miệng cho trẫm!”

Ngay lúc , một triều thần tới. Tạ gia một đường đ.á.n.h hoàng cung.

Đa triều thần sợ hãi đóng cửa , nhưng cũng một thần tử tận trung với Đại Hạ, màng an nguy bản , đích tới xem xét.

Dẫn đầu là Thẩm Thái Phó. Ngoại tổ của Anh Vương, An Quốc Công, cũng dẫn theo một đội phủ binh gấp rút tới.

Con gái của y vẫn còn trong cung, hơn nữa Hoàng đế gặp chuyện, Anh Vương… sẽ kết cục ? Bởi xét cả công lẫn tư, y trở thành cuối cùng tới cứu giá.

Tạ gia quân cũng ngăn cản bọn họ, trực tiếp cho bọn họ .

“Bắc Vương, Định Quốc Công, các vị đây là !” An Quốc Công thấy cảnh tượng , thể lý giải.

Y vô cùng mờ mịt, hiểu rốt cuộc đây là chuyện gì, tại đột nhiên Hoàng đế diệt Tạ, Lê hai nhà. Rồi còn phản sát.

“An Quốc Công!” Hoàng đế thấy y, ánh mắt sáng lên, “Bọn chúng dĩ hạ phạm thượng, hộ giá! Mau! Hộ giá!”

Tạ Bình Bắc còn mở lời, Mộ Dung Thời Thừa la lối ầm ĩ:

“Nói cho ngươi một chuyện , y truyền ngôi cho Đoan Vương, cháu ngoại của ngươi phần !”

Hoàng đế tức đến chỉ bóp c.h.ế.t Mộ Dung Thời Thừa, màng bệnh thể vươn tay đ.á.n.h Mộ Dung Thời Thừa, Mộ Dung Thời Thừa liền tay đ.á.n.h y.

Thế là mắt , Hoàng đế và Thái tử, hai cha con bắt đầu đ.á.n.h .

An Quốc Công mà trợn mắt há hốc mồm.

Cuối cùng vẫn là Phạm Tử Dịch kéo Thái tử

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-dem-tan-hon-phu-quan-hac-hoa-roi/chuong-183.html.]

Thẩm Thái Phó vốn Tạ gia gặp chuyện, chuẩn nhập cung cầu tình với Hoàng đế. Họ nhà y cũng chẳng mấy , chỉ vài tên gia đinh, tới Tạ gia cũng vô ích.

Kết quả tấu chương cầu tình của y mới một nửa, , Tạ gia đ.á.n.h hoàng cung…

Thế là y vội vội vàng vàng chạy cung.

“Bắc Vương, chuyện cũng quá bốc đồng đó…” Thẩm Thái Phó khuyên nhủ.

Hoàng đế diệt Tạ gia, Tạ gia chờ c.h.ế.t là điều bình thường, nhưng đ.á.n.h cung thì kết thúc đây?

“Thái Phó đến đúng lúc lắm, một vụ án cũ, hôm nay còn xin , cùng chư vị triều thần chứng.” Khương Dung Thẩm Thái Phó , Sở Thủ Thần:

“Xin phiền Sở Chỉ huy sứ, hãy mang Tuân Thạch Tuyền tới!”

Tất cả của Tuân gia vẫn còn giam trong đại lao của Minh Tâm Tư.

Sở Thủ Thần gật đầu, lập tức sắp xếp con trai dẫn .

“Mười chín năm , Bắc Cương một tổ chức Ám Ảnh tiềm phục trong quân đội, bán quân tình, thông địch bán nước, khiến Đại Hạ chiến bại, Chiêu Nhân Thái Tử và Tạ lão Vương gia chiến tử, Tạ gia quân diệt vong.” Khương Dung , lấy một tấm thông quan văn điệp:

“Chúng ở Tây Vực gặp Ám Ảnh, thông quan văn điệp bọn chúng cải trang từ Đại Hạ Tây Vực, xuất phát từ Tuân gia.”

“Thế nhưng năm đó quân Tuân gia điều Nam Cương, trộm quân tình Bắc Địa, là chuyện dễ dàng. Bởi hôm nay đối chất với Tuân Thạch Tuyền một chút, chư vị liền thể hiểu rõ chuyện.”

Sắc mặt Hoàng đế một mảnh xám xịt. Danh tiếng của y… tan tành

Rất nhanh.

Tuân Thạch Tuyền dẫn lên.

“Năm đó Bệ hạ hứa, nhất định sẽ để huyết mạch con gái trở thành Hoàng đế kế tiếp. Bởi Tuân gia chúng mới cúc cung tận tụy vì y, ngờ… Bệ hạ, cuối cùng chọn Đoan Vương kế vị.” Tuân Thạch Tuyền lúc cũng còn cần giữ bí mật nữa.

Chúng thần xôn xao. Mộ Dung Thời Lễ từ khi Tạ Lăng Hi bao vây bọn họ, là đường c.h.ế.t. Y vẫn luôn gì, là đang suy nghĩ để giữ tính mạng của .

Ngay tại khắc , y cuối cùng nghĩ chủ ý, lớn tiếng :

“Không ngờ Phụ hoàng năm đó chuyện tày đình như , mưu hại Chiêu Nhân Thái Tử, hại c.h.ế.t vô tướng sĩ Bắc Cương, căn bản xứng Hoàng đế Đại Hạ. Ta tuy là con, nhưng cũng lấy hổ thẹn khi cùng loại thông địch bán nước như bạn!”

“Loại g.i.ế.c bán nước như , tội đáng chém!”

Hoàng đế kinh ngạc kế vị mà hài lòng nhất.

Mộ Dung Thời Lễ thậm chí còn thèm liếc y một cái, Tạ Lăng Hi với nụ nịnh bợ đầy mặt:

“Là Phụ hoàng hạ lệnh cho bắt các ngươi, cũng vô tội, hề sự thật.”

“Khụ khụ khụ…” Hoàng đế nữa ho một ngụm m.á.u tươi.

Mộ Dung Thời Thừa hạnh tai lạc họa lớn, “Nói đúng! Y tội đáng chém!”

Chúng triều thần đều kinh ngạc. Hoàng đế quả thực tội đáng chém, nhưng ngươi là con trai y, lời từ miệng ngươi … quả là một đại hiếu tử.

Cơ thể Hoàng đế đến lúc dầu cạn đèn tắt, sắc mặt càng lúc càng trắng bệch. Hai đứa con trai y, một đứa hạ độc y, một đứa định tội y, những cận nhất đều phản bội y… Chúng bạn ly.

Y thua . Hoặc, từng thắng. Hoàng đế các con trai nữa, cũng để ý tới triều thần, ngón tay y nắm chặt ngai vàng đang , đây là thứ y tiếc bất cứ giá nào để !

dần dần, y còn một chút sức lực nào nữa…

“Rầm .”

Hoàng đế ngã từ ngai vàng xuống, tắt thở mà c.h.ế.t.

Loading...