Khương Dung bàng hoàng như thể nhầm, ngơ ngác y, "Chàng ... gì cơ?"
"Ta đến thăm nàng, là vì gặp nàng. Không phiền toái, cũng hề vượt quá giới hạn. Nàng giờ tỉnh táo, nàng gặp ... Dung Dung, liệu thể cho một cơ hội ?" Đôi mắt đen láy trong trẻo mà sâu thẳm của Tạ Lăng Hi tiểu nữ tử mặt, chân thành thấp thỏm.
Y xa cách nàng.
Không cùng nàng như xa lạ.
Dù cách nàng muôn núi ngàn sông, y cũng tiếc giá, đến mặt nàng.
"Nếu nàng thể chấp nhận, cũng tôn trọng lựa chọn của nàng." Tạ Lăng Hi đến đây, ánh mắt trở nên ảm đạm.
Y từng nghĩ đến việc dùng một vài cách để giữ nàng .
thể chống hàng mày khẽ nhíu của nàng.
Hôm nay nàng thậm chí còn nhíu mày, chỉ là vẻ u sầu khiến y chỉ thể bỏ vũ khí đầu hàng.
Người đặt đầu ngọn tim, nỡ để nàng đau lòng.
"Chàng ... thích ?" Khương Dung cuối cùng cũng phản ứng , đôi mắt trong veo tròn xoe, vô cùng bất ngờ xen lẫn dám tin:
" mà... nhưng mà cưới là vì báo ân mà?"
"Ban đầu là ." Tạ Lăng Hi thành thật nàng.
Ánh nến vàng ấm áp chiếu lên đôi mày mắt tinh xảo của tiểu nữ tử, như một bức tranh rực rỡ tô điểm bằng mực.
Từng chút từng chút kỷ niệm cùng nàng hiện lên mắt.
Tết Nguyên Đán cùng đón giao thừa, trận mưa tên cùng vượt qua ở Nam Cương, sen song sinh ước nguyện ở hồ Kiều Thủy, cùng nàng qua bao cuộc hành trình.
Y bắt đầu thích Khương Dung từ khi nào nhỉ?
Y cũng nhớ rõ nữa.
Có lẽ là từ khi tặng chú mèo con đó, nguyện rằng y thể bù đắp tiếc nuối đây của nàng.
Có lẽ là từ khi bắt đầu đối phó kẻ thù của nàng, bảo vệ nàng một đời vô ưu.
Hoặc lẽ, là từ sớm hơn, một cô gái nhỏ trong bộ váy cưới lảo đảo vén váy lao lòng y.
Tình từ khởi.
Vừa đến thâm sâu.
Chợt nhận , là tình khó kìm, tình sâu đổi.
"Sau , từ lúc nào động lòng với nàng, cùng nàng vĩnh viễn ở bên ."
Tỏ tình xong, vành tai Tạ Lăng Hi ửng lên một chút đỏ.
Trái tim rung động nhất, sự chân thành trong trẻo nhất, bởi vì, gặp nàng.
Khương Dung sững sờ Tạ Lăng Hi, phu quân y đây là... tỏ tình với nàng ?
Thì , nàng hiểu lầm y, nhưng cũng hẳn là hiểu lầm.
Tốt quá!
Nỗi buồn trong lòng Khương Dung tan biến, hai tay dang , lập tức nhào lòng Tạ Lăng Hi:
"Phu quân, Dung nhi cũng vĩnh viễn ở bên !"
Cái ôm quen thuộc .
Tạ Lăng Hi vô cùng thành thục đỡ lấy nàng một cách vững vàng, nhất thời chút phân biệt thực tại và hư ảo:
"Nàng... tỉnh táo ?"
"Chàng mới tỉnh táo đấy, Dung nhi vẫn luôn tỉnh táo! Ta... đột nhiên đổi thái độ với , là... là vì Dung nhi khi thành mơ một giấc mộng." Khương Dung nghĩ nghĩ, cố gắng giải thích:
"Ta mơ thấy kiếp của chúng . Chàng đối với , cho nên Dung nhi quyết định thật với !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-dem-tan-hon-phu-quan-hac-hoa-roi/chuong-187.html.]
Một giấc mộng?
Tạ Lăng Hi chút kinh ngạc, nàng vẫn luôn tỉnh táo ?
Chỉ vì mơ một giấc mộng, mơ thấy kiếp của bọn họ?
Điều chút hoang đường.
về điều ...
Tạ Lăng Hi chỉ một suy nghĩ.
Cảm ơn Tạ Lăng Hi trong mộng!
"Ta cứ nghĩ một chút cũng thích Dung nhi, Dung nhi buồn lắm..." Khương Dung ủy khuất , hốc mắt đỏ hoe.
Biết phu quân vẫn yêu !
Vị Khương đại tiểu thư lạnh lùng tự mãn lúc nãy lập tức biến mất. Nàng vươn tay kéo tay áo Tạ Lăng Hi, đôi mắt ngấn lệ:
"Phu quân, Dung nhi tim đau lắm, cần phu quân hôn hôn mới hết!"
Nàng buồn cả ngày .
Huhu.
Cần phu quân cưng chiều!
"Dung Dung " Tạ Lăng Hi cúi xuống, phủ lên đôi môi mỏng của nàng.
Hai ôm hôn lăn xuống giường.
Suýt chút nữa là nghĩ đến hòa ly, cả hai đều bất ngờ và mừng rỡ như của mất, từ đôi mắt đỏ hoe, hôn đến khi cả hai đều đỏ mặt.
Ý loạn tình mê, nước chảy thành sông.
"Hoàng Tuyền chi độc, cần kiêng sắc d.ụ.c ?" Khương Dung đột nhiên nhớ vấn đề .
Nàng chợt nhớ , trong cuốn bút trát , căn bản hề những điều cấm kỵ như hành phòng sự a?
"Không cần." Tạ Lăng Hi trả lời.
Xem kiếp đó, chỉ là trùng hợp đúng thời hạn độc phát.
"Vậy đây cùng động phòng, là vì... thích ?" Khương Dung chợt hiểu .
Tạ Lăng Hi chăm chú nàng, "Là vì nàng tỉnh táo."
Y nhiều cơ hội lợi dụng lúc nàng yếu mềm.
Rõ ràng lo lắng nàng tỉnh táo sẽ bỏ , nhưng y cũng từng nghĩ đến việc dùng con cái để trói buộc nàng, cũng dùng việc để ép buộc nàng.
Nàng là minh châu đầu ngọn tim y, nâng niu trong lòng bàn tay còn sợ ngã, nỡ nàng tổn thương dù chỉ một phân một hào.
Khương Dung ngơ ngác y, trong hốc mắt ánh lên tia sáng lấp lánh, "Tạ Lăng Hi, thật sự yêu đó."
Trước đây, nàng nhiều , phu quân yêu nhất.
Thì , đó là tình yêu còn hơn cả những gì nàng tưởng tượng.
"Vậy... bây giờ chúng thể... động phòng chứ?" Khương Dung má phấn ửng hồng, lén lút liếc Tạ Lăng Hi.
Bốn mắt chạm , ánh mắt y nóng bỏng như lửa.
Khương Dung ánh mắt y cho hổ, cúi đầu xuống, vội vàng đổi đề tài: "Hôm nay bận rộn cả ngày, vô cùng mệt mỏi, chắc hẳn còn tinh lực, chúng vẫn là ... ưm ưm ưm
Lời còn hết, ngón tay thon dài của Tạ Lăng Hi giữ chặt cằm nàng, đôi môi mỏng phủ xuống.
Ánh nến chập chờn, chăn gấm đỏ cuộn sóng.
Thanh thanh mạn.