Trọng Sinh Đêm Tân Hôn, Phu Quân Hắc Hoá Rồi - Chương 80
Cập nhật lúc: 2025-10-18 23:20:59
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong Thính Tuyết Các.
Sở Quyết tỉ mỉ xem xét trâm ngọc và khăn thêu: “Chiếc trâm ngọc còn mới đến chín phần, kiểu dáng là mẫu thời thượng năm nay ở kinh thành. Đến Lăng Lung Các điều tra một chút, hẳn là thể tìm mua… Ồ, khăn tay tên, Đổng Tích Cầm, các ngươi ai nhận ?”
Sở Quyết một đám thuộc hạ.
Trong đó một tiến lên nhắc nhở:
“Đại ca, thiên kim Đổng gia của Vĩnh Ninh Hầu, chính là tên .”
Bọn họ, những chuyên công việc bắt , đem các thiên kim công tử của các thế gia quyền quý, ghi nhớ rõ ràng sót một ai.
Để đề phòng đá tấm sắt.
Đương nhiên, Sở Quyết cần nhớ những thứ .
Tấm sắt nào, cũng đá.
Thuộc hạ : “Đồ trang sức của một khuê tú nhà danh giá, xuất hiện tội phạm trốn trại. Có lẽ là tên tội phạm trốn trại tiên trộm đồ nhà nàng … đó vô tình mất.”
Sở Quyết thần sắc nghiêm túc: “Điều thể nào!”
Tạ Nhược Kiều đầu tiên báo án giả, vô cùng hưng phấn, vô cùng chột .
Vừa lời , lập tức căng thẳng. Minh Tâm Tư, đây là bọn họ báo án giả… ư?
Sở Quyết tiếp tục : “Tên tội phạm trốn trại trộm chút vàng ngọc, gì lạ. ngay cả khăn thêu của nàng cũng mang theo, khăn còn một bài thơ tình, quan hệ hai , thấy phi thường bất phàm. Người , mời Đổng Tích Cầm đến Minh Tâm Tư, điều tra cho kỹ!”
Tạ Nhược Kiều thở phào nhẹ nhõm, hù nàng một phen, thật là hú vía.
Khương Dung ở một bên, thần sắc bình tĩnh, mỉm thản nhiên: “Sở Hiệu úy minh sát thu hào, tin rằng nhất định thể điều tra chân tướng.”
Sở Quyết vẻ mặt kiêu ngạo, ánh mắt rơi gương mặt Khương Dung, đối mặt với đôi mắt như nước hồ thu , đột nhiên một cảm giác quen thuộc đến lạ.
Lần Khương gia, để ý các tân khách xung quanh…
Lần mới xem như, đầu tiên chính thức gặp mặt Khương Dung.
Nữ tử sinh mày mắt như tranh vẽ, tuyệt sắc khuynh thành, khiến qua khó quên.
Hắn chắc chắn rõ ràng là đầu gặp, nhưng vì , luôn cảm thấy hình như từng gặp ở đó.
Đây là ảo giác ư?
…
Trân Tu Lâu lầu bốn, một nhã các.
“Tiểu thư, . Nhãn tuyến truyền tin đến, hôm nay đến Thính Tuyết Các, chỉ một Tạ Thế tử, còn và Khương Dung.” Tỳ nữ bẩm báo.
Đổng Tích Cầm liễu mi khẽ nhíu: “Khương Dung , quả thật là cứ bám lấy Tạ Lăng Hi buông. Ngay cả Tạ Lăng Hi ngoài dùng bữa, nàng cũng theo.”
Ngày đều là Tạ Lăng Hi một đến Trân Tu Lâu dùng bữa.
Không ngờ hôm nay còn theo hai chướng ngại vật.
Lần , thể nào cùng Tạ Lăng Hi ở riêng .
“Mặc dù chút đáng tiếc, nhưng sự bố trí của , cũng vô dụng.” Đổng Tích Cầm bưng chén lên, nhấp một ngụm, nhanh chậm :
“Hôm nay ngoài hai loại kết quả. Bắc Vương phủ sẽ đem trâm ngọc của trả về Hầu phủ, hoặc là, bọn họ tìm tiểu nhị hỏi một chút, cũng ở đây, mời qua đó, trả trâm ngọc cho .”
“Hôm nay cho dù gặp Tạ Lăng Hi, hai kẻ cản trở ở đó, cũng thể gì. dù nữa, duyên trâm ngọc của và kết . Sau , liền lấy điều lý do, mời một bữa tiệc tạ ơn.”
“Đến lúc đó, những kẻ cản trở , và ở riêng, nhất định thể tiến triển thuận lợi.”
Tỳ nữ phụ họa : “Tiểu thư thông tuệ! Khương Dung thể là đối thủ của ngài!”
Lời dứt.
Bên ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa cộc cộc:
34_“Minh Tâm Tư điều tra vụ án, mời Đổng Tích Cầm theo chúng một chuyến!”
Bởi vì chứng cứ xác thực, thể trực tiếp bắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-dem-tan-hon-phu-quan-hac-hoa-roi/chuong-80.html.]
Cho nên mời đến Minh Tâm Tư phối hợp điều tra.
là “mời”, một khi Minh Tâm Tư, điều tra chân tướng, thì thể thả .
“Cái gì?” Đổng Tích Cầm dám tin. “Ta và án của Minh Tâm Tư quan hệ gì?”
…
Đổng Tích Cầm vạn ngờ, sự bố trí hôm nay, còn kết quả thứ ba.
Nàng bắt !
Giờ phút , trong phòng thẩm vấn của Minh Tâm Tư, nàng vẫn chút thần sắc hoảng hốt, hiểu phạm tội ?
“Ta thẩm vấn tiểu nhị của quán . Hắn ngươi nhất định lên lầu năm dạo chơi, còn cố ý sai bảo hạ nhân chỗ khác… Lúc đó lầu chỉ một ngươi.” Sở Quyết chằm chằm nàng , lạnh lùng :
“Hiển nhiên, các ngươi hẹn gặp ở lầu năm. Nơi ít , vô cùng kín đáo.”
Đổng Tích Cầm vô cùng nghi hoặc: “Ngươi đang cái gì ?”
“Thành thật khai , tình lang của ngươi giấu ở ? Ngươi khi nào thì cấu kết với ? Bao che tội phạm trốn trại, đây là trọng tội. Minh Tâm Tư chúng công bằng chấp pháp, nếu ngươi thành thật khai báo, thể xử lý khoan hồng, nếu … phụ ngươi cũng bảo vệ ngươi.” Sở Quyết vẫn giỏi thẩm án cho lắm, chủ yếu là đe dọa, hù dọa.
“Tên tội phạm trốn trại nào?” Đổng Tích Cầm căn bản hiểu.
“Ngươi giả vờ ngu ngốc cũng vô dụng. Tên tội phạm trốn trại rời khỏi Thính Tuyết Các, để tại chỗ khăn tay và trâm ngọc của ngươi. Chứng cứ như núi, Đổng Tích Cầm, chuyện của ngươi, bại lộ !” Sở Quyết vẫy vẫy tay.
Các thuộc hạ khiêng hai hàng hình cụ tới.
“Ngươi chọn , thích cái nào?”
Đổng Tích Cầm sợ đến sắc mặt tái nhợt: “Ngươi thể dùng hình với , ngươi đây là bịa đặt, ngươi vu khống… Ta phụ kiện Minh Tâm Tư các ngươi tùy tiện bắt …”
“Vậy ngươi giải thích , đồ của ngươi, vì xuất hiện ở Thính Tuyết Các. Lúc đó lầu chỉ hai ngươi và tên tội phạm trốn trại, đ.á.n.h rơi, chẳng lẽ là ngươi tự ném? Thính Tuyết Các đó là bao sương của Bắc Vương phủ, các ngươi nếu vì chuyện quỷ quyệt, vì lẻn phòng của khác?” Sở Quyết ánh mắt như điện, chằm chằm Đổng Tích Cầm, khí thế hung hăng bức :
“Đổng Tích Cầm, khuyên ngươi thành thật khai báo!”
Bởi vì chứng cứ thực chất, thể chứng minh quan hệ giữa Đổng Tích Cầm và tên tội phạm trốn trại, cho nên Minh Tâm Tư thể trực tiếp dùng hình thẩm vấn.
Sở Quyết thuần túy là hù dọa, trông thì từng câu từng chữ chắc chắn, thật là suy đoán, điều là tính.
Đổng Tích Cầm cũng rõ quy trình tư pháp của Đại Hạ, thấy Sở Quyết năng lưu loát, dường như sắp định tội , vội vàng :
“Chính là do tự đ.á.n.h rơi!”
“A?” Lần đổi Sở Quyết ngẩn .
“Ta ngươi tên tội phạm trốn trại là ai, khi ở lầu năm, thấy bất kỳ ai cả. Ta… tự ném khăn thêu và trâm ngọc Thính Tuyết Các.” Đổng Tích Cầm chỉ đành c.ắ.n răng thừa nhận.
Sở Quyết căn bản tin, cầm bàn là nung nóng dí sát nàng hù dọa: “Ngươi đừng hòng chối cãi!”
“Thật sự là tự ném, quen tên tội phạm trốn trại nào cả…” Đổng Tích Cầm thất thanh thét chói tai: “A! Ngươi đừng gần.”
Đổng Tích Cầm kinh hãi quá độ, hai mắt tối sầm, ngất .
Sở Quyết thần sắc nghi ngờ, dọa đến nửa sống nửa c.h.ế.t, còn là tự ném.
Hắn thì tin, khuê tú yếu ớt như thể xương cốt cứng rắn đến thế.
Đây chắc là lời thật.
“Đại ca, thẩm vấn nhân viên Trân Tu Lâu, bọn họ phát hiện bóng khả nghi nào ở lầu năm.” Thuộc hạ bẩm báo:
“Ngoài , chưởng quầy Trân Tu Lâu khai rằng, tỳ nữ Đổng gia, gần đây vẫn luôn dò hỏi Thính Tuyết Các dùng …”
Dò hỏi tin tức Bắc Vương phủ? Nói cách khác, hôm nay Đổng Tích Cầm hẳn là nhắm Bắc Vương phủ.
Nàng hề , lầu năm từng tội phạm trốn trại xuất hiện.
Vậy nàng dò hỏi hành tung của Bắc Vương phủ, thừa lúc đến, đem trâm ngọc và khăn thêu của ném trong phòng, là vì cái gì chứ?
Sở Quyết nhíu chặt mày, ánh mắt chiếc trâm ngọc dừng một lát, bỗng nhiên hiểu :
“Phỉ thúy cực phẩm a! Ta hiểu , nàng đây là vu oan nhà họ Tạ trộm đồ.”