Trọng Sinh Đêm Tân Hôn, Phu Quân Hắc Hoá Rồi - Chương 93

Cập nhật lúc: 2025-10-20 02:00:40
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Lăng Hi ngờ, tiểu cô nương hộp bát bảo, đột nhiên liền lệ nhòa.

Vẻ lười nhác mặt lập tức tan biến.

"Phu quân, ăn mứt trái cây hải đường." Khương Dung một tay nắm tay áo Tạ Lăng Hi, một tay bưng thuốc, mắt ngóng trông Tạ Lăng Hi.

Tạ Lăng Hi sợ nàng , từ trong hộp bát bảo lấy một miếng mứt trái cây hải đường mọng nước, đưa đến miệng nàng.

Khương Dung vui vẻ ăn món phu quân đút.

Mày mắt cong cong uống cạn một bát canh thuốc.

Một chút cũng thấy vẻ sợ đắng.

Tạ Lăng Hi thấy nàng rạng rỡ như hoa, hẳn là sẽ nữa, liền yên tâm.

Khoảnh khắc đó, chợt bừng tỉnh...

Nàng cố ý mắt ngấn lệ để lừa đút mứt trái cây ?

Tạ Lăng Hi chút bất lực thở dài.

Thôi , cũng thiếu chuyện nữa.

Tạ Lăng Hi lệnh cho vận chuyển xe ngựa, y phục và các vật dụng trong cung về kinh thành.

Còn và Khương Dung, khởi hành Kiều Thủy.

Xử Thử giương cao cờ hiệu Bắc Vương Thế tử phủ, đoàn xe sắp đến Kiều Thủy.

"Thế tử phi, Ám Nhất bây giờ thu xếp hậu sự ." Phỉ Thúy tiến lên bẩm báo.

Khương Dung khẽ gật đầu, "Chúng khởi hành thôi."

Tôn Đại Quý ngân nga khúc hát, trong lòng vui sướng.

"Phịch một tiếng "

Tên gia đinh kéo xe phía , ngã mạnh xuống đất. Chạy ngày chạy đêm ngừng nghỉ, giữa mùa hè nóng nực, các gia đinh quả thực thể chống đỡ nữa.

Lần ngã nặng, tên gia đinh đó nhất thời bò dậy nổi...

"Sao dừng nữa!" Tôn Đại Quý vén rèm xe xem, thấy một tên gia đinh ngã đất dậy, tức giận cầm roi nhảy xuống xe ngựa:

"Dậy ! Mau dậy cho ! Lười biếng, cho ngươi lười biếng!"

Tên gia đinh vốn mệt đến còn sức, trận roi đòn , càng thể bò dậy nổi...

"Còn dậy, hôm nay bổn thiếu gia nhất định sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi!" Tôn Đại Quý vốn coi nô bộc như cỏ rác, thấy kẻ chậm trễ thời gian nhận thưởng của , tức giận đ.á.n.h c.h.ế.t để trút giận.

lúc ...

Từ xa trung bay tới một bóng đen bịt mặt, một cước đá ngã lăn đất.

"A!" Tôn Đại Quý phát một tiếng kêu t.h.ả.m thiết, phun một ngụm m.á.u tươi.

Người luyện võ, một cước vận nội lực, liền trực tiếp đ.á.n.h gãy mấy xương sườn của Tôn Đại Quý, ngũ tạng lục phủ đều thương.

Các gia đinh thấy tới, hoảng sợ thôi.

“Chủ tử nhà tâm thiện, đặc biệt sai tới đưa bạc cho các ngươi. Kỳ d.ư.ợ.c mà Trưởng công chúa , chủ tử nhà lấy , các ngươi mà kinh thành, chỉ một con đường c.h.ế.t. Số bạc , các ngươi cầm lấy mà bảo tính mạng.” Ám Nhất ném một bọc bạc về phía các gia đinh.

Tôn Đại Quý đau đến mức suýt ngất xỉu, kinh hoàng lời , càng kinh hãi và sợ hãi:

“Ngươi đang ? Kỳ d.ư.ợ.c dâng cho Trưởng công chúa điện hạ ... Ngươi dám đ.á.n.h , phủ Trưởng công chúa sẽ tha cho ngươi .”

Ám Nhất thèm để ý đến , chỉ các gia đinh :

“Trưởng công chúa là do chủ tử nhà cải trang. Các ngươi nếu tin, kinh thành chịu c.h.ế.t, tùy các ngươi.”

Nói , xoay , khinh công điểm nhẹ, trở về hồi báo.

Một đám gia đinh .

Không dám khinh suất hành động.

Còn Tôn Đại Quý thì c.h.ử.i bới, “Sao thể là giả ? Cỗ xe ngựa của phủ Trưởng công chúa, lão tử từng thấy qua. Oai phong như , thể là giả... Lũ tiện nô hèn mọn các ngươi, còn mau đỡ bổn thiếu gia dậy... Ta đau c.h.ế.t mất... Mau tìm đại phu...”

Hắn còn c.h.ử.i xong, tên gia đinh đ.á.n.h nổi điên, nhào tới , ghì chặt lấy cổ .

“Ngươi ?” Một gia đinh lớn tuổi vội vàng hỏi.

Tên gia đinh , “Dù cũng chạy trốn , khi thì g.i.ế.c báo thù!”

“Thật sự chạy ?” Có chắc chắn hỏi.

Tên gia đinh vẫn coi là thông minh, , “Đại nhân vật như , cần thiết lừa chúng . Người tâm thiện, cướp đóa hoa, là để tránh cho chúng kết tội, cho chúng một con đường sống. Các ngươi nếu tin thì cứ chịu c.h.ế.t, cũng chạy...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-dem-tan-hon-phu-quan-hac-hoa-roi/chuong-93.html.]

Hắn xong, mấy gia đinh cũng thấy lý, xông lên cùng đ.á.n.h Tôn Đại Quý.

“Các ngươi gì? Làm phản , lũ nô lệ ti tiện các ngươi còn dám đ.á.n.h ...” Tôn Đại Quý giận dữ hét lên...

Rất nhanh, thể kêu thành tiếng nữa, đ.á.n.h c.h.ế.t tại chỗ.

Một đám gia đinh chia bạc bỏ trốn.

Tại chỗ chỉ còn một t.h.i t.h.ể đẫm máu.

Kiều Thủy phủ mấy hồ lớn, nổi tiếng với hoa sen trong hồ.

Thời điểm giữa hè, chính là lúc lá sen như ô che, hương sen thoang thoảng bay.

Sáng sớm, trời hửng sáng.

Một con thuyền nhỏ, bơi hồ.

Đợi thêm vài canh giờ nữa, nóng bốc lên, liền sẽ nóng bức.

Vào giờ , ngắm sen là tuyệt vời nhất.

Trên thuyền nhỏ.

Một vị quý công tử trong cẩm bào dệt kim khảm ngọc, và một nữ tử trong váy dài màu đỏ thắm, đối diện .

Trên thuyền bày một bàn nhỏ, một ấm hạt sen đặt lò nhỏ, đang sôi sùng sục.

Kèm theo năm sáu đĩa điểm các loại.

Ngắm sen, thưởng , bơi thuyền, tự tại tiêu dao.

“Thế tử phi, mau xem. thật sự là sen liền cành!” Thị nữ Trân Quật ở mũi thuyền, chỉ một đóa sen giữa hồ, vui mừng .

Trân Quật lập tức chèo thuyền gần hơn một chút.

Ánh mắt Khương Dung rơi đóa sen liền cành , quả nhiên là một cây sen hai hoa.

Đoàn tùy tùng của Bắc Vương phủ đến Kiều Thủy phủ ngắm sen, tri phủ địa phương lập tức sớm nghênh đón, còn một đống lời chúc lành:

“Khó trách năm nay hồ Kiều Thủy của chúng , mọc một cây sen liền cành. Hóa là Thế tử và Thế tử phi đến ngắm sen, đóa sen liền cành chính là vì hai vị mà nở!”

Sen liền cành vô cùng hiếm gặp, là một điềm lành.

Đồng tâm, đồng sinh, đồng phúc.

Tương truyền, những cặp vợ chồng thấy sen liền cành, thành tâm cầu nguyện, liền thể như sen liền cành, ân ái rời.

Sự xuất hiện của đóa sen liền cành khiến đến Kiều Thủy ngắm sen năm nay đặc biệt đông đúc...

Khương Dung tuy tin Hoa thần thời gian phù hộ nhiều đến , nhưng điều đó ảnh hưởng đến việc nàng cũng đến khấn nguyện, cầu một khởi đầu may mắn.

Nhìn đóa sen liền cành rực rỡ mắt, Khương Dung kéo tay Tạ Lăng Hi, nhắm mắt khấn nguyện:

“Nguyện cùng , đời như sen, nắm tay rời.”

Tạ Lăng Hi khẽ nghiêng đầu, bên cạnh. Ánh sáng mờ ảo của bình minh, chiếu lên dung nhan thanh thoát của nàng.

Tiểu nữ tử thành kính khấn nguyện, cùng vĩnh viễn ở bên .

Nàng đến mức khiến choáng váng.

Mặc dù Tạ Lăng Hi ngừng nhắc nhở , rằng Khương Dung đầu óc tỉnh táo...

trong hồ sen ngập hương thơm , nắm tay nàng, thề ước một đời.

Trong khoảnh khắc, cũng chút phân biệt hư ảo và chân thực, vì lời khấn nguyện của nàng mà trong lòng sinh vui mừng.

Không thể kìm nén.

Phía xa bờ sông, một đình nghỉ mát.

Một nữ tử dáng vẻ yếu ớt, từ xa cảnh tượng .

“Nghe đồn hồ Kiều Thủy mọc sen liền cành, Khương Dung liền dẫn đến cầu nguyện. Nữ tử , quả thực là thủ đoạn cao minh, khó trách mê hoặc Tạ Lăng Hi đến mức hồn vía đảo điên...” Nữ tử u u .

Thị nữ bên cạnh, căn bản dám tiếp lời.

Huyện chúa từ nhỏ mắc nhiều bệnh, nuôi dưỡng núi, tính khí thất thường, ai lỡ lời nào mà mất mạng.

Mấy ngày , nhận tin Thái hậu ban hôn với Bắc Vương Thế tử, đ.á.n.h c.h.ế.t mấy thị nữ.

Trên đường về kinh, Bắc Vương Thế tử đưa vợ đến Kiều Thủy ngắm sen.

Đặc biệt đường vòng qua đây.

Loading...