“Giữ  cuống quả, cất trong hầm băng, phủ một lớp băng mỏng lên  và  quả vải thiều, nó sẽ giữ  độ tươi. Tuy nhiên, dù , nó cũng  thể bảo quản  vài ngày, cần  ăn nhanh chóng.”
 
 
Thẩm Vãn Đường gật đầu,  ăn  hỏi : “Những thứ  hẳn là tất cả   ? Món  tuy ngon, nhưng chúng  thật sự  thể ngày nào cũng ăn,   tra cứu kỹ y thư , ăn nhiều sẽ  nóng trong, dễ khô miệng lưỡi, nổi mụn.”
 
 
“Những thứ    là tất cả, tuy nhiên, hôm nay quả thật là  cuối ăn ,  vải thiều còn ,   chia cho tất cả những  tham gia hành động cướp vải thiều  , bọn họ mạo hiểm cướp vải thiều, nên ngoài việc   cho bạc ,  cũng chia cho mỗi  hai quả, để bọn họ nếm thử mùi vị.”
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
Thẩm Vãn Đường   ,  đối với thủ hạ vẫn  ,  vẻ  khác với tính cách lạnh lùng của  nhỉ!
 
 
“Sẽ   nguy cơ  lộ chứ?”
 
 
“Yên tâm , đều là ăn tại chỗ, ăn xong vỏ và hạt đều  tiêu hủy hết , đều là những  đáng tin, sẽ  tiết lộ  ngoài .”
 
 
lqz
 
 
--- Chương 688: Thù của ,  tự báo ---
 
 
Lại dưỡng ở nhà mấy ngày, vết thương  đầu Thẩm Vãn Đường  khỏi.
 
 
Đã khỏi thương, cũng nên  tìm  tính sổ .
 
 
Nơi đầu tiên nàng đến, là nhà lao.
 
 
Bởi vì, Thẩm Quan Niên vì dính líu đến vụ án tham ô,   bãi chức quan, tống giam  nhà lao.
 
 
Thẩm Quan Niên khi  thấy nàng, giống như  thấy cứu tinh ,  nắm chặt song sắt nhà lao, gấp gáp : “Đường nhi, con cuối cùng cũng đến thăm vi phụ ! Mau, mau cứu vi phụ  ngoài! Vi phụ  oan!”
 
 
“Oan ư?      , đủ loại tội trạng mà phụ   phạm , đều  đầy đủ chứng cứ chứ!”
 
 
“Cái gì mà chứng cứ, đó đều là bọn chúng ngụy tạo, bọn chúng đang vu khống vi phụ! Vi phụ  quan quang minh  lạc, từ  đến nay  hề tư vị lạm quyền!”
 
 
“Ồ,  đến tư vị lạm quyền,   còn  , phụ   còn dính líu đến vụ án khoa cử vũ tệ nữa chứ!”
 
 
Thẩm Quan Niên sắc mặt biến đổi: “Con đừng  bậy! Vi phụ với vụ án đó  hề  bất kỳ quan hệ nào, chủ mưu vụ án khoa cử vũ tệ đều   c.h.é.m đầu hết !”
 
 
Thẩm Vãn Đường thở dài: “ , loại án ,  dính líu  tự nhiên sẽ   nguy hiểm gì, nhưng nếu  dính líu , tính mạng khó giữ!”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-1032.html.]
 
“Ta  , vụ án đó với   hề  nửa điểm quan hệ! Quan vị của  chẳng qua chỉ là từ ngũ phẩm,  gì  tư cách tiếp xúc với đề thi khoa cử! Ta lấy   mà vũ tệ?!”
 
 
“Người  tiếp xúc đề thi, nhưng vẫn nhận  ít bạc của  khác, còn cung cấp cho họ  ít tiện lợi,   ?”
 
 
“Nói bừa! Cố Thiên Hàn   với con như  ? Hắn  chính là kẻ lừa đảo, lời   một câu cũng  thể tin! Ta mới là cha ruột của con, con nên tin  mới , chứ    tình yêu  cho hồ đồ,  tin một kẻ bất trung bất hiếu, vô sỉ!”
 
 
Thẩm Vãn Đường lạnh nhạt  : “Phụ  gấp gáp  gì,   tin  , thì  gì quan trọng? Quan trọng là, Hình Bộ và Đại Lý Tự tin, nếu ,  cũng sẽ   bãi chức quan, cũng sẽ   giam ở đây,  ?”
 
 
“Ta ——”
 
 
Thẩm Quan Niên nghẹn lời: “Bọn họ —— bọn họ đều là một phe với Cố Thiên Hàn!”
 
 
Thẩm Vãn Đường mỉa mai  : “Người  xem,     thể phạm  nhiều vụ án c.h.ế.t  như , còn để  thiên đại nhược điểm,   nhược điểm lớn như   trong tay kẻ khác, tại    thành thật một chút ? Tại  cứ  đồng lõa với Tiêu Thanh Uyên, thậm chí còn tính kế cả nữ nhi ruột của ?”
 
 
Nhắc đến điều , Thẩm Quan Niên cuối cùng cũng tắt tiếng.
 
 
Hắn lảo đảo  xuống đất,  mặt hiện lên sự hối hận và  cam lòng vô bờ.
 
 
Giọng  lộ  vẻ tang thương bi tráng: “Là  tin lầm Tiêu thế tử,  tưởng   thể bảo vệ ,  tưởng vở kịch đó diễn thiên y vô phùng.”
 
 
“Ta tưởng dù   Cố Thiên Hàn   tính sổ, cũng chỉ sẽ tìm Tiêu Thanh Uyên tính sổ, dù  lúc đó  ‘bệnh’  thể rời giường,   thể đẩy hết  chuyện
 
 
một cách sạch sẽ.”
 
 
“   ngờ, Cố Thiên Hàn  tàn nhẫn đến ,  trực tiếp ép   đường cùng!”
 
 
Thẩm Vãn Đường giọng lạnh xuống: “Người cuối cùng cũng thừa nhận , ngày  về nhà thăm cha ,  là đang giả bệnh, là đang diễn kịch!! Chính là vì  đưa  cho Tiêu Thanh Uyên!”
 
 
Thẩm Quan Niên lý lẽ hùng hồn: “ thì ? Ta giả bệnh, diễn kịch, chẳng  đều là  con ép ? Nếu con chủ động gả cho Tiêu Thanh Uyên,  còn cần  dùng hạ sách  ? Ta sẽ  Cố Thiên Hàn trả thù điên cuồng như  ? Ta sẽ   tù ?”
 
 
“Người hình như  quên , hôn sự của  và Cố Thiên Hàn, là  đích  định đoạt! Bây giờ,   trách   chủ động gả cho Tiêu Thanh Uyên?”
 
 
“Ta  định hôn sự với Quốc Công phủ, nhưng     hối hận, chẳng lẽ   ? Hủy hôn thì ? Chỉ cần  thành hôn, vẫn còn đường để hối hận!”
 
 
“Nếu ngươi  hối hận,  đương nhiên  gánh chịu cái giá của sự hối hận! Quốc Công phủ   tiểu môn tiểu hộ tầm thường,    thể cho phép ngươi tùy tiện hủy hôn!”