Quốc Công phủ rốt cuộc ai quản gia, vốn dĩ  đến lượt Mạnh phu nhân một  ngoài đến xen , cho nên   bà   chuyện , Cố phu nhân  vô cùng  vui.
 
 
Bà để Mạnh Vân Lan quản gia, là thiên vị Mạnh Vân Lan, thiên vị trưởng phòng!
 
 
Sao Mạnh phu nhân    điều như ,   lóc đòi giao quyền quản gia  ngoài!
 
 
Việc  mang thai  thì  liên quan gì đến việc quản gia chứ? Nào  đương gia chủ mẫu nào  quản gia?    vẫn  thể thuận lợi mang thai!
 
 
Cố phu nhân cảm thấy Mạnh phu nhân đang tìm cớ cho việc Mạnh Vân Lan  mang thai , bởi vì chính bà năm xưa khi gả  Quốc Công phủ, cũng quản gia, cũng bận rộn cả ngày lo liệu sinh hoạt của cả đại gia đình, thậm chí lúc đó bà bà cũng  ít  đặt  quy củ cho bà, thế nhưng, bà chẳng  vẫn nhanh chóng mang thai ư?
 
 
Giờ đây, bà  học theo thái độ của bà bà năm xưa, đặt  quy củ cho con dâu, cũng  từng bạc đãi con dâu, bà tự nhận   vô cùng khoan dung với con dâu , thậm chí con dâu gả  năm năm bụng vẫn   động tĩnh, bà cũng  từng  nửa lời nặng nhẹ.
 
 
Sao gia đình  đẻ của con dâu vẫn bất mãn như ?
 
 
Chẳng lẽ bà giao quyền quản gia cho nhị nhi tức, để nhị nhi tức  đương gia chủ mẫu, là   ư?
 
 
Nếu bà thật sự  như , Mạnh phu nhân sợ   chuyện để gây rối !
 
 
Cố phu nhân từ hôm qua  vô cùng bực bội, đến hôm nay, trong lòng lửa giận càng lớn hơn.
 
 
Bà  kìm  liếc  Mạnh Vân Lan,  đây bà thấy nàng dâu trưởng  khá  mắt, hôm nay  cảm thấy  chút  thuận mắt.
 
 
Gia đình  đẻ của nàng dâu quá cường đại, quả nhiên   chuyện  lành gì!
 
 
Như gia đình  đẻ của Thẩm Vãn Đường, tuyệt đối sẽ    nào dám đến Quốc Công phủ la lối, càng  dám đến dạy bà  việc!
 
 
Lửa giận trong lòng Cố phu nhân đè nén   đè nén, cuối cùng cũng kìm  .
 
 
Bà miễn cưỡng dùng giọng điệu ôn hòa : “A Đường,   thật cho con , Đại tẩu con mấy năm nay quản gia mệt mỏi,  thể  chút
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
hao tổn, cần  tĩnh dưỡng thật .”
 
 
“Cho nên, con đừng chối từ nữa, chối từ nữa  sẽ giận đấy. Quốc Công phủ của chúng  đây, con cứ tạm thời quản lý !”
 
 
“Con yên tâm, cũng sẽ  để con quản quá lâu , một năm , Đại tẩu con dưỡng   thể, sẽ tiếp quản , đến lúc đó con  thể nhẹ nhõm .”
 
 
Thẩm Vãn Đường  sống ba kiếp, tâm tư xảo quyệt  hề thua kém Cố phu nhân, nàng    , Cố phu nhân đang gián tiếp cảnh cáo nàng, hàm ý trong lời  đều là:
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-1045.html.]
 
Đương gia chủ mẫu của Quốc Công phủ,  thể là nàng, việc nàng quản gia chỉ là tạm thời, tương lai  nắm quyền Quốc Công phủ vẫn là trưởng phòng.
 
 
Chỉ là, bà bà    êm tai mà thôi.
 
 
Thẩm Vãn Đường khẽ , bà bà  êm tai ư? Nàng  thể  còn êm tai hơn bà bà nữa!
 
 
“Mẫu , việc Đại tẩu dưỡng  thể quả thực là đại sự, nên tĩnh dưỡng thật .”
 
 
“Thế nhưng, nếu Đại tẩu mệt mỏi, cứ giao việc trung quỹ trong phủ cho  giúp quản mấy ngày là  ,  ăn muối còn nhiều hơn chúng con  đường mà! Trong phủ   trông nom, nhất định  sai , đây là phúc khí lớn nhất của chúng con  vãn bối!”
 
 
Thẩm Vãn Đường rót một chén , đặt  tay Cố phu nhân, cung kính mà ôn hòa : “Không  nữa,  cứ dẫn theo A Ngưng cùng lo liệu việc phủ,   đây cũng  A Ngưng  qua,   dạy nàng quản gia mà!”
 
 
“Người  chủ soái, A Ngưng  phó tướng cho ,  gọi các ma ma giúp đỡ một tay,  là đủ !”
 
 
--- Chương 697: Cái hố  đào, thật sự quá sâu a! ---
 
 
Nói một tràng lớn, tóm , việc quản gia, Thẩm Vãn Đường tuyệt nhiên  động  một chút nào.
 
 
Làm , là  áo cưới cho Mạnh Vân Lan,   , dễ  bà bà ghét bỏ.
 
 
Trong ngoài đều   , nàng hà tất  thế!
 
 
Nàng  thời gian rảnh rỗi , chi bằng kiếm thêm chút bạc phòng .
 
 
Cố phu nhân cũng là  tinh ranh,       ý của Thẩm Vãn Đường?
 
 
Bà vốn dĩ quả thật   để Thẩm Vãn Đường dính  chút quyền quản gia nào, sợ rằng sẽ  nàng  lớn cái khẩu vị,   tranh giành quyền hành và lợi ích của trưởng phòng.
 
 
 khi Thẩm Vãn Đường quả thật   dính  quyền quản gia một chút nào, trong lòng bà  cảm thấy  thoải mái.
 
 
Sao    thực sự tránh né việc quản gia như tránh dịch bệnh thế ?
 
 
Hậu trạch chỉ  một mảnh đất nhỏ như ,  gian để nữ nhân phát huy cũng chỉ còn  phần quản gia , quyền quản gia ở trong tay ai,  đó sẽ  tiếng , ngay cả nam nhân trong phủ cũng  kính trọng ba phần, bởi vì khi họ cần dùng một khoản tiền lớn, đều   đương gia chủ mẫu gật đầu mới .
 
 
Bước  ngoài thì càng khỏi ,  bên ngoài càng thế lực, từ vương công quý tộc, cho đến  buôn bán chạy chợ,  ai là  cầm quyền trong phủ, đều sẽ vội vàng bám víu.
 
 
Huống hồ, quản gia thực    nhiều bổng lộc, nhân cơ hội tìm kiếm chút lợi lộc cho bản , cuộc sống cũng  thể thoải mái và sung túc hơn nhiều.