“Ngoài việc tiếp đãi riêng ở nhã gian, còn  thể tùy theo  lượng bạc  chi mà tặng quý khách những thứ như điểm tâm, hoa quả. Điểm tâm thì đặt riêng ở Túy Tiên Lầu, tất cả đều  là loại tinh xảo  đẽ nhất, hoa quả thì  thể chọn loại  phẩm chất , bên ngoài  thường thấy, dùng hộp tinh xảo để đựng. Những thứ ,  lượng  ít, chất lượng  tinh, quan trọng nhất là,  in chữ Cẩm Tú Các của chúng  lên đó.”
 
 
Giang Yến mắt sáng rực: “Ý   đó, còn  thể giúp Cẩm Tú Các của chúng  tăng thêm danh tiếng!”
 
 
“Tạm thời  chỉ nghĩ  bấy nhiêu,   nếu nhớ  gì nữa, sẽ phái  đến  với biểu , biểu  cũng  thể  dạo nhiều cửa tiệm khác,  chỉ giới hạn ở tiệm vải và tiệm thêu, những cửa tiệm  ăn  khác, đều  thể  xem thử, tiện thể học hỏi kinh nghiệm của bọn họ.”
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Giang Yến quả thực  từng  nhiều cửa tiệm khác, tâm tư  đều đổ dồn  cửa tiệm nhà , những nơi khác   ít khi  dạo.  Thẩm Vãn Đường  nhắc nhở ,  mới phát hiện, suy nghĩ  đây của  quá bó hẹp , quả thực nên học hỏi kinh nghiệm của trăm nhà mới . Hắn cảm thấy sâu sắc rằng,  còn một con đường  dài,  dài  , tầm  của  so với Thẩm Vãn Đường còn kém xa lắm.
 
 
“Biểu ,   nhận  lời dạy ,  yên tâm,  sẽ học hỏi từ các nhà khác thật .”
 
 
Thẩm Vãn Đường gật đầu, năng lực  ăn của Giang Yến kỳ thực cũng bình thường thôi, nhưng  quý ở chỗ  lời,  chí tiến thủ,  nỗ lực, mà  nàng cần, cũng chính là loại  như .
 
 
Lại hàn huyên một lúc, Thẩm Vãn Đường  định 
 
 
dậy rời , cửa nhã gian mở , Cầm Tâm vội vã chạy : “Thiếu phu nhân!”
 
 
“Có chuyện gì?”
 
 
“Sở Yên Lạc ở Vạn Hoa Lâu,  tự sát!”
 
 
Thẩm Vãn Đường ngẩn : “Cái gì?!”
 
 
“Là thật đó ạ, bên ngoài đều đồn khắp ! Nô tỳ đặc biệt chạy  ngoài Vạn Hoa Lâu  ngóng, Sở Yên Lạc     chịu sự sỉ nhục như , nên dứt khoát c.h.ế.t   sống ! Nàng  còn , nàng     từ đầu, kiếp  nàng   thể phục thù thành công, kiếp  nhất định  g.i.ế.c tất cả những kẻ  hại nàng !”
 
 
Thẩm Vãn Đường ngỡ ngàng: “Chết  sống ? Sở Yên Lạc   ?”
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-1057.html.]
“Dạ ! Sở Yên Lạc  khi chết,  để  một phong huyết thư,  đó  rõ ràng, nàng  là   Phật Tổ phù hộ, nàng   năng lực trọng sinh,  ai  thể g.i.ế.c c.h.ế.t nàng !”
 
 
Thẩm Vãn Đường  xong, hồi lâu   gì. Cũng   Sở Yên Lạc rốt cuộc là dũng cảm  ngu xuẩn,  tự sát khinh suất đến , tự cho là đúng rằng c.h.ế.t  thì  thể sống . Chuyện trọng sinh như thế , ai   thể đảm bảo vạn bất nhất thất? Nàng  chẳng   Thẩm Minh Huyên kiếp    còn ký ức kiếp   ? Làm  còn dám tin   thể c.h.ế.t  sống ?
 
 
--- Chương 705 Không đúng, đặc biệt  đúng ---
 
 
Cầm Tâm thấy Thẩm Vãn Đường   gì, tưởng nàng  tin những chuyện quỷ lực loạn thần , nàng  khỏi nhỏ giọng : “Thiếu phu nhân, chuyện trọng sinh tuy  chút huyền hoặc, nhưng nô tỳ cảm thấy, Sở Yên Lạc đó  giống như đang  dối. Hơn nữa  chỉ nô tỳ nghĩ ,  nhiều  cũng tin  lời nàng  .”
 
 
Thẩm Vãn Đường  hồn, thản nhiên hỏi: “Vậy ? Vì ?”
 
 
“Bởi vì… bởi vì Sở Yên Lạc   nhiều bí mật của  khác, nàng  thậm chí còn dự đoán  sự sống c.h.ế.t của vài , cách c.h.ế.t của những  đó y hệt như nàng   , nếu nàng    là trọng sinh, thì  thể  năng lực dự tri tương lai.”
 
 
Cầm Tâm  chút cẩn trọng : “Ngoài Sở Yên Lạc , Tiêu Thế tử cũng luôn  rằng   là trọng sinh trở về,   cứ  kiếp    cưới Người  thế tử phi, còn  nô tỳ và Kỳ Ngữ bọn nô tỳ, kiếp  chính là nha  của Người.”
 
 
“Nô tỳ hầu hạ Vương phi ở vương phủ  nhiều năm , vẫn hiểu rõ tính cách của thế tử,    ít khi  dối,  lẽ,  lẽ những gì    đều là thật.”
 
 
Nàng  xong, liếc  Thẩm Vãn Đường, thấy nàng dường như   vẻ gì là  vui, lúc  mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.
 
 
Thẩm Vãn Đường tự nhiên sẽ  vì mấy câu   của Cầm Tâm mà  vui, bởi vì, Cầm Tâm đoán đều đúng cả.
 
 
Kiếp  của nàng, quả thực  gả cho Tiêu Thanh Uyên.
 
 
Chỉ  điều, chuyện  nàng sẽ   với bất cứ ai, cũng sẽ  thừa nhận.
 
 
Thần sắc nàng  nghiêm nghị hơn một chút: “Lời  ngươi   mặt  một  thì thôi,    ngoài ,   gả  Quốc Công phủ, gả cho Nhị công tử , ngươi còn  những điều ,  ích gì cho ?”
 
 
Cầm Tâm vội vàng quỳ xuống: “Nô tỳ    ạ! Nô tỳ chỉ là… chỉ là  chuyện trọng sinh  cho chấn động, nhất thời buột miệng, nên mới  sai! Thiếu phu nhân yên tâm, nô tỳ  từng  những lời như  với bất kỳ ai khác, nô tỳ  nặng nhẹ!”