Tiêu Thanh Uyên mắt đỏ ngầu, gắt gao  chằm chằm nàng : “Nói,   ngươi  g.i.ế.c Trừ Yên Lạc ?!”
 
 
Liễu Nam Thi   như  một tên ngốc: “Ngươi  thần kinh ,  g.i.ế.c nàng   gì? Người của Vạn Hoa Lâu đều  , nàng  là tự tận, tự tận, tự tận! Nàng  tự treo cổ c.h.ế.t !”
 
 
“Không thể nào! Hôm qua nàng  còn  thư cho , cầu  cứu nàng , ý chí cầu sinh của nàng  vô cùng mãnh liệt,  thể nào đột nhiên tự tận!”
 
 
“Ai da, Tiêu đại thế tử,  ý của ngươi, kẻ  hại c.h.ế.t Trừ Yên Lạc, rõ ràng là ngươi đó! Nàng    thư cầu cứu ngươi, ngươi   cứu, nàng  mới tuyệt vọng tự tận,   ? Bây giờ  đổ tội g.i.ế.c  lên đầu ? Ngươi thật giỏi đổ  cho  khác đó!”
 
 
Tiêu Thanh Uyên nổi giận đùng đùng: “Ngươi đừng tưởng    là ngươi  bán Trừ Yên Lạc  Vạn Hoa Lâu, là ngươi  dồn nàng   đường cùng! Kiếp    từng vì ngươi mà g.i.ế.c nàng  một  , kiếp  giữ  mạng sống cho nàng    ? Tại  nhất định  tận diệt? Ngươi ngay cả một chút nhân tính cũng   ?!”
 
 
Liễu Nam Thi cũng nổi giận, giọng  trở nên chói tai: “Khi   bán  Vạn Hoa Lâu,   thấy ngươi  giúp ? Sao  thấy ngươi bảo Trừ Yên Lạc cho  một con đường sống?! Bây giờ ngươi  bắt đầu giả bộ    ? Ta khinh!”
 
 
“Tận diệt? Cho Trừ Yên Lạc chết? Ta sẽ  bụng đến  ? Thứ   là khiến Trừ Yên Lạc sống  bằng chết, vĩnh viễn kiếp kiếp đều  kỹ nữ hạ tiện nhất, từng giờ từng khắc đều  nam nhân sỉ nhục giày vò!”
 
 
“Chết ? Như  quá tiện cho nàng  ! Trên thế giới  ai cũng  thể là hung thủ g.i.ế.c Trừ Yên Lạc, duy chỉ   là  thể nào!”
 
 
Tiêu Thanh Uyên ngây , hóa , Liễu Nam Thi còn độc ác hơn  tưởng tượng!
 
 
Giết  chỉ là đầu một cái chạm đất, Liễu Nam Thi   giày vò Trừ Yên Lạc sống  bằng chết.
 
 
“Tiêu Thanh Uyên, ánh mắt ngươi là gì thế? Làm gì mà   bằng ánh mắt như  ác ma ? Chẳng lẽ  báo thù Trừ Yên Lạc là sai ?”
 
 
“Ta   ngươi báo thù nàng  là sai, ngươi bán nàng   Vạn Hoa Lâu,  cũng    gì ? Ta chỉ  , ngươi  cần thiết  g.i.ế.c nàng , nàng   chịu nhiều sỉ nhục giày vò đến ,  trả hết những gì nàng  nợ ngươi .”
 
 
“Chuyện ! Cái mạng tiện nhân của nàng   thể sánh với mạng của  ư? Nàng  dù  c.h.ế.t cũng  thể trả hết những gì nàng  nợ ! Huống hồ,   hề g.i.ế.c nàng !”
 
 
“Ngươi thật sự  g.i.ế.c nàng ?”
 
 
“Đương nhiên ! Nàng  vẫn luôn   ngoài rằng nàng   năng lực trọng sinh,  g.i.ế.c nàng , nàng   trọng sinh thì ? Đương nhiên  bằng giữ  cái mạng tiện nhân đó, kiếp  mặc  giày vò!”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-1061.html.]
 
Tiêu Thanh Uyên thần sắc khẽ khựng : “Thì  ngươi cũng lo lắng chuyện  sẽ xảy ?”
 
 
“Cũng?”
 
 
Liễu Nam Thi cau mày: “Nói như , ngươi cũng sợ Trừ Yên Lạc  trọng sinh ư?”
 
 
“Cái … nàng  quả thật  chỉ trọng sinh một  , e là thật sự  năng lực trọng sinh,  sợ nếu  thêm một  nữa,   còn ký ức của kiếp  và kiếp , đến lúc đó   nàng  lừa gạt.”
 
 
Liễu Nam Thi  lạnh một tiếng, mỉa mai : “Vừa  ngươi phẫn nộ đến , kích động đến ,  còn tưởng ngươi thật lòng đau xót cái c.h.ế.t của Trừ Yên Lạc chứ, hóa    ! Hóa  là sợ nàng   trọng sinh !”
 
 
Tiêu Thanh Uyên  khỏi đỏ mặt: “Ta   sợ nàng  trọng sinh,    ,  là sợ  nàng  lừa gạt!”
 
 
“Nàng  chính là một kẻ lừa đảo    hổ, trong miệng   một lời thật lòng nào, nếu    ký ức, chắc chắn  sẽ  nàng  hãm hại thê thảm,  mới   sống cuộc đời như !”
 
 
“Ngươi chỉ  chế giễu , chẳng lẽ ngươi  sợ nàng  trọng sinh? Không sợ nếu  thêm một  nữa ngươi   ký ức,  nàng  xoay vòng vòng? Thậm chí một  nữa  nàng  bán  Vạn Hoa Lâu?”
 
 
Liễu Nam Thi thì thừa nhận  dứt khoát: “Ta đương nhiên   Trừ Yên Lạc trọng sinh, chuyện  quá đỗi kỳ lạ, nếu   xảy   chính  ,  khác   tuyệt đối sẽ  tin.”
 
 
“Chuyện kỳ lạ đến , đương nhiên  dùng  khả năng để ngăn chặn, mà cách  nhất để ngăn chặn chuyện , chính là đừng để Trừ Yên Lạc chết!”
 
 
“Cho nên, Tiêu Thế tử, bây giờ ngươi  tin   g.i.ế.c Trừ Yên Lạc  chứ?”
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Tiêu Thanh Uyên cứng đờ mặt  đó, lẩm bẩm : “Cho nên, Trừ Yên Lạc thật sự là tự tận? Nàng  thật sự  năng lực trọng sinh ? Nàng    về quá khứ, bắt đầu  ? Thời   nghịch chuyển ư? Vậy     đây?”
 
 
Liễu Nam Thi  đáp lời , bởi vì, nàng   xong lời Tiêu Thanh Uyên, càng thêm kiên định với suy đoán trong lòng —— Trừ Yên Lạc,   thể  chết!
 
 
Nếu Trừ Yên Lạc thật sự nắm giữ năng lực thần kỳ trọng sinh,  thể  ngừng  ,  nàng   sớm trực tiếp tự tận ngay khoảnh khắc  bán  Vạn Hoa Lâu , hà tất  chịu những sỉ nhục giày vò !
 
 
Nàng   tự tận ngay từ đầu, điều đó cho thấy nàng   dám đánh cược rằng  còn  thể trọng sinh!