“Tiêu Thanh Uyên, ngươi sẽ  nghĩ chuyện  ngươi che giấu  thiên y vô phùng chứ? Ai trong cung còn   chút nhãn tuyến nào chứ! Ngoại trừ , còn  ít  khác cũng  đó! Hơn nữa  còn , Hoàng thượng còn ngụy tạo một phong thư,  là Thẩm Vãn Đường  cho ngươi, mục đích chính là  câu dẫn ngươi.”
 
 
“Đây là một hiểu lầm! Phong thư đó   Thẩm Vãn Đường , Hoàng thượng là   khác lừa gạt!”
 
 
“Phí lời,  đương nhiên  phong thư đó   Thẩm Vãn Đường , nàng  là một  nhiều tâm cơ như ,    thể để  một nhược điểm lớn đến thế! Huống hồ, nàng  gả  Quốc công phủ,  là cao gả , nàng  mừng thầm còn  kịp,    thể   việc gì   câu dẫn loại  như ngươi…” kẻ ngu !
 
 
Tiêu Thanh Uyên nhướng mày: “Ta loại  gì? Người như  thì ? Ta đối với Đường nhi một mảnh si tâm một mảnh xích thành! Ta mới là nam nhân yêu nàng nhất  thế gian , môn  Ninh Vương phủ của  cũng  thấp kém, nàng gả cho  so với gả cho Cố Thiên Hàn  hơn vạn !”
 
 
Liễu Nam Thi thiếu chút nữa lườm nguýt  một cái: “Phải, , , gả cho ngươi tất nhiên hạnh phúc,  ngươi còn chờ gì nữa, mau cướp Thẩm Vãn Đường về !”
 
 
Tiêu Thanh Uyên bực bội : “Chẳng  là  giành  Cố Thiên Hàn ?”
 
 
“Vậy nên,  mới ,  đến giúp ngươi đó!”
 
 
“Vậy rốt cuộc ngươi định giúp  thế nào, ngươi  mau !”
 
 
“Ta giỏi bắt chước nét chữ của  khác, chuyện  ngươi  chứ?”
 
 
“Ta  mà,  chuyện gì ?”
 
 
“Không khéo,    ở chỗ phụ  , từng thấy chữ của Trấn Quốc công.”
 
 
Tiêu Thanh Uyên sững sờ: “Ngươi  ý gì? Ngươi  bắt chước nét chữ của Trấn Quốc công? Việc   ích lợi gì?”
 
 
“Đương nhiên  ích! Ta  thể bắt chước chữ của ông ,  một phong thư.”
 
 
“Thư gì?”
 
 
“Thư gì thì ngươi đừng quản, điều ngươi cần , chính là lén lút đưa phong thư   thư phòng của Trấn Quốc công.”
 
 
Tiêu Thanh Uyên bực dọc trừng mắt  nàng: “Ngươi tưởng Quốc công phủ giống như Các Lão phủ của các ngươi, dễ dàng   ? Liễu gia là văn thần, nhưng Trấn Quốc công là võ tướng! Cả Quốc công phủ đều  trọng binh canh giữ,  lén lút lẻn  thư phòng của Trấn Quốc công, đó là si nhân thuyết mộng! Ta  ! Bằng  nhất định sẽ  Cố Thiên Hàn đánh chết!”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-1063.html.]
 
Lần  sườn  Cố Thiên Hàn đánh gãy còn  lành hẳn!
 
 
lqz
 
 
--- Chương 709 Ngươi tiện   tiện chứ! ---
 
 
“Ngươi đừng vội, ngươi hãy    hết .”
 
 
Liễu Nam Thi thản nhiên uống một ngụm : “Chỉ cần ngươi  thể đưa thư  ,  đó đến chỗ Hoàng thượng tố giác Trấn Quốc công mưu phản, Cố gia sẽ  mãn môn  trảm, Cố Thiên Hàn cũng sẽ chết, đến lúc đó, Thẩm Vãn Đường sẽ là của ngươi!”
 
 
Tiêu Thanh Uyên cuối cùng cũng phản ứng , sắc mặt  đại biến: “Ngươi  vu oan Trấn Quốc công mưu phản?! Ngươi điên !”
 
 
“Ngươi  nhỏ thôi, ngươi  để  ngoài đều  thấy ? Việc  của   gọi là vu oan, mà gọi là giúp Hoàng thượng giải ưu, giúp Hoàng thượng trừ  một tâm phúc đại họa như , Hoàng thượng chắc chắn sẽ  vui mừng, Hoàng thượng  vui, ngươi, vị đại công thần , thừa cơ đòi Thẩm Vãn Đường về từ , dễ như trở bàn tay.”
 
 
Tiêu Thanh Uyên khó mà tin nổi  nàng: “Ngươi  đem việc lớn hãm hại cả gia tộc  khác  nhẹ nhàng bâng quơ như ?! Liễu Nam Thi,  vốn tưởng ngươi chỉ ích kỷ tư lợi, thích  vẻ mà thôi,  ngờ, thì  ngươi   vô nhân tính, ngươi lòng  rắn rết, cực kỳ độc ác!”
 
 
Liễu Nam Thi sắc mặt âm trầm xuống: “Tiêu Thanh Uyên,  đây là đang giúp ngươi, ngươi  những  cảm ơn ,  còn mắng  ? Ngươi    thể đen trắng bất phân như ?!”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
“Chính vì   thể phân rõ đen trắng, nên mới  mắng ngươi! Ta căn bản  cần ngươi giúp , càng  cần dùng thủ đoạn tàn độc như  để   Thẩm Vãn Đường! Làm loại chuyện , sẽ gặp báo ứng!”
 
 
“Không cần  giúp đỡ ? Ta  giúp ngươi, ngươi đời  đừng hòng giành  Thẩm Vãn Đường từ tay Cố Thiên Hàn, ngươi chỉ  thể trơ mắt  hai  bọn họ ngọt ngào ân ái, khoái hoạt vô cùng.”
 
 
Liễu Nam Thi  mặt mang theo vẻ châm chọc lạnh lẽo: “Ồ,  ,   cho    ngóng , Thẩm Vãn Đường và Cố Thiên Hàn  viên phòng  đó,  , bọn họ ngày ngày hoan ái  ngừng, Thẩm Vãn Đường lúc ,  lẽ  mang thai con của Cố Thiên Hàn .”
 
 
Tiêu Thanh Uyên đột nhiên tiến lên, một tay siết chặt lấy cổ Liễu Nam Thi: “Ngươi câm miệng cho ! Dám  bậy bạ nữa,  sẽ bóp c.h.ế.t ngươi! Cố Thiên Hàn căn bản  thích Thẩm Vãn Đường,  thậm chí căn bản  thích nữ nhân, bọn họ  thể nào viên phòng!”
 
 
Liễu Nam Thi  siết đến gần đứt , nhưng vẫn dùng ánh mắt châm chọc  Tiêu Thanh Uyên: “Bọn họ…  viên phòng , hơn nữa ngày đêm đều dính lấy , con cái… chắc chắn cũng sắp  , bằng … trưởng tức Mạnh Vân Lan   đẻ của Cố gia…   … điên cuồng mời đại phu về nhà, chữa chứng vô sinh của nàng !”
 
 
Tiêu Thanh Uyên gầm lên: “Ta bảo ngươi câm miệng! Câm miệng! Câm miệng!”
 
 
Hắn  tay dùng sức mạnh bạo, siết chặt lấy Liễu Nam Thi.