Tần Tâm  một bên mắt  sáng rực lên: “Cố nhị công tử  đón Sở Yên Lạc  ư? Trời ơi,  đúng là   bụng mà!”
 
 
Sài ma ma lườm nàng  một cái: “Nói nhỏ thôi.”
 
 
Tần Tâm  sợ nàng , nàng  hưng phấn hỏi Thẩm Vãn Đường: “Thế tử phi, nô tỳ  thể  xem náo nhiệt bên đó  ạ?”
 
 
Thẩm Vãn Đường kỳ thực cũng    xem náo nhiệt, nhưng tiếc là  phận của nàng đặt ở đây,  xem náo nhiệt   thích hợp cho lắm.
 
 
Nàng gật đầu với Tần Tâm: “Đi , về kể  cho  .”
 
 
Tần Tâm vui vẻ đáp một tiếng, vội vàng bỏ , ai   còn tưởng bên đó đang phát vàng.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Giờ phút  Thẩm Vãn Đường ít nhiều cũng  chút hâm mộ nha  . Nàng lắc đầu, mang theo thớt vải mới về,  đến viện của Ninh Vương phi.
 
 
Nàng  bước , Ninh Vương phi  kéo mạnh nàng , mặt tươi  hỏi: “Tàng nhi    ? Thằng nhóc nhà họ Cố , đến cướp Sở Yên Lạc !”
 
 
Thẩm Vãn Đường gật đầu: “Ta   .”
 
 
“Thật  ngờ, Sở Yên Lạc đó  đắt hàng đến thế. Tạ ơn trời đất, giờ thì cuối cùng cũng  lý do thích hợp nhất để tống nàng   !”
 
 
Thẩm Vãn Đường thấy nàng phát  niềm vui từ tận đáy lòng,  khỏi khẽ : “Xem , chúng   cảm ơn Cố nhị công tử ,   giải quyết một phiền phức lớn cho Vương phủ.”
 
 
Ninh Vương phi liên tục gật đầu: “ là  cảm ơn . Ta  đây còn thấy đứa trẻ đó tính tình quá lãnh đạm,   chút nhân tình vị nào. Giờ xem  là  gặp    thích, một khi  gặp ,   cũng điên cuồng như Uyên nhi !”
 
 
Thẩm Vãn Đường trong lòng  thấy  kỳ lạ, Cố Thiên Hàn kiếp  cũng quen  Sở Yên Lạc, nhưng  dường như  hề thích Sở Yên Lạc, càng   chuyện đến nhà cướp .
 
 
Nàng quen  mấy năm,  quả thực như Vương phi , tính tình lãnh đạm, cảm xúc ít khi d.a.o động.
 
 
Ngay cả  khi lâm chung,  cũng  thản nhiên. Nàng cho  uống thuốc đoạt mạng,  cũng dùng ánh mắt bình thản  nàng,  bình tĩnh  lời cảm ơn.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-173.html.]
 
Nàng thật sự  thể tưởng tượng nổi bộ dạng Cố Thiên Hàn si mê Sở Yên Lạc sẽ thế nào.
 
 
Hôm đó ở Khánh Vận Lâu, khi Cố Thiên Hàn công khai tỏ tình với Sở Yên Lạc, kỳ thực cũng   quá nhiều cảm xúc biểu lộ  ngoài.
 
 
Rốt cuộc là   chuyện gì sai sót?
 
 
Trong lúc Thẩm Vãn Đường lòng đầy hoang mang thì ở Tinh Hợp viện  cãi  ầm ĩ  dứt.
 
 
“Cố Thiên Hàn, ngươi đừng quá đáng! Trước đây đánh ngươi   xin  , ngươi đừng vì chuyện  mà ghi hận trong lòng, cố ý đến cướp Yên Lạc! Nàng   thích ngươi,  thể  cùng ngươi , ngươi mau cút  ngoài, nếu   sẽ  khách khí nữa!”
 
 
“Tiêu Thanh Uyên,  đến đón Sở cô nương chỉ vì  ái mộ nàng,  liên quan gì đến chuyện ngươi  đánh   . Dù  ngươi cũng  thích nàng ,  bằng nhường nàng  cho  . Ta  cưới vợ, Sở cô nương gả cho   thê tử  đúng lúc!”
 
 
Cố Thiên Hàn     Sở Yên Lạc: “Sở cô nương, nàng gả cho , còn hơn là cứ thế ở vô danh vô phận ở Ninh Vương phủ cùng ! Ta gần đây còn  , bên cạnh Tiêu Thanh Uyên   thêm một nữ nhân,  dường như  nạp nữ nhân đó  . Nếu là như , thì    thê  đầy đủ , nàng tiếp tục ở trong Vương phủ chỉ sẽ chịu ủy khuất thôi. Nàng  chắc  tiếp tục ở  như  ? Nàng   tiểu  thứ hai cho  ư?”
 
 
Sở Yên Lạc vì sự xuất hiện của Cố Thiên Hàn mà tâm trạng vui vẻ, nàng  ngờ Cố Thiên Hàn  thích nàng sâu đậm đến . Nàng  gửi một phong thư , buổi chiều   đến đón nàng , đúng là  nàng mê hoặc   !
 
 
Nàng trong lòng vui mừng, nhưng  mặt  hiện lên vẻ bi thương: “Tiêu Thanh Uyên, ngươi thật sự  nạp Mộ Ca   ư? Vậy  tính là gì? Ngươi  xứng đáng với  ? Có xứng đáng với lương tâm của chính  ? Ngươi  đuổi    thể  thẳng,  cần dùng cách  để sỉ nhục !”
 
 
Tiêu Thanh Uyên tức đến mặt tái mét: “Một lời  càn! Ta lúc nào   nạp Mộ Ca  ?”
 
 
“Nếu    nạp nàng   ,  thì hãy đuổi nàng   ngoài!”
 
 
“Ta đuổi nàng   ngoài, nàng  trong chớp mắt sẽ   khác g.i.ế.c chết! Nàng  là một sinh mạng sống sờ sờ!”
 
 
“Đó đều là những lời nàng  bịa đặt  để lừa ngươi thôi, căn bản chẳng  tên trộm nào  g.i.ế.c nàng  cả! Ngươi  chịu đuổi nàng  , rõ ràng là  giữ nàng   để   cho ngươi!”
 
 
“Ngoài nàng ,  căn bản  từng nghĩ đến việc nạp  khác! Nếu   nạp , nàng chắc chắn là  đầu tiên, và cũng là duy nhất!”
 
 
Tâm trạng vui vẻ ban đầu của Sở Yên Lạc lập tức rơi xuống vực thẳm, giờ thì  cần  giả vờ bi thương nữa, mắt nàng  đỏ hoe: “Vậy nên,    , ngươi vẫn     cho ngươi ? Tiêu Thanh Uyên, rốt cuộc tại  ngươi  đối xử với  như ? Cái Thẩm Vãn Đường  cũng chỉ là một thứ nữ, xuất  của nàng  chẳng hề cao hơn  chút nào, dựa   mà nàng   thể  chính thê, còn  thì ? Dựa   chứ!”