Vừa  ngoài, tiếng Thẩm Mính Tuyên  vang lên: “Ôi chao,  còn tưởng là ai chứ, hóa  là hảo   của  đó ư? Muội còn  đường về nhà ,  cứ ngỡ,   sớm quên  họ Thẩm  chứ.”
 
 
--- Chương 127 Người Liêu gia đại náo Thẩm phủ ---
 
 
Thẩm Vãn Đường lạnh nhạt đáp : “Ta tự nhiên  thể sánh bằng tỷ tỷ . Sau khi xuất giá còn  thể dẫn phu quân về nhà  đẻ ở suốt ngày. Tỷ tỷ  thích nhà  đẻ mà  thích nhà chồng như , ban đầu   trực tiếp chiêu phò mã ở rể? Như  cũng , để tỷ phu danh chính ngôn thuận theo tỷ về Thẩm gia ở,   sinh con cũng  thể mang họ Thẩm. Hiện giờ, tỷ thiệt thòi quá .”
 
 
Thẩm Mính Tuyên hừ lạnh: “Phu quân    chắc chắn sẽ  tiền đồ lớn,    thể ở rể!”
 
 
“  hiện tại, cũng chẳng khác gì ở rể.”
 
 
Sắc mặt Thẩm Mính Tuyên trở nên khó coi. Liêu Hữu Hách vốn dĩ  chịu ở Thẩm gia,  rằng ở đây dễ    coi thường , nhất quyết đòi dẫn nàng về Liêu gia. Nàng  cãi  với  mấy ,  đó    lóc  năn nỉ, giằng co một hồi lâu, Liêu Hữu Hách mới miễn cưỡng đồng ý ở .
 
 
Nếu để Liêu Hữu Hách   lời ,  sẽ càng  chịu ở !
 
 
“Thẩm Vãn Đường,  bớt ở đây  lời châm chọc . Hữu Hách ở đây, chỉ vì kinh thành   khí học tập nồng đậm,   thể tìm  những học tử cùng chí hướng để cùng  thảo luận học vấn! Hắn   chắc chắn sẽ đậu Tiến sĩ, há  thể để tâm đến vài lời đàm tiếu!”
 
 
Thẩm Mính Tuyên tiến gần Thẩm Vãn Đường, ngữ điệu âm trầm : “Còn , gả đến vương phủ sống    lắm  ? Ta   , cái Chu Yên Lạc   ngủ cùng nam nhân khác, mà Thế tử vẫn tha thứ cho nàng , vẫn yêu nàng  sống chết.”
 
 
“Ta  thể  thẳng cho  , đời  , vĩnh viễn  thể thắng  Chu Yên Lạc. Thế tử cả đời sẽ  thích ,  sẽ vĩnh viễn ở Ninh Vương phủ mà thủ tiết khi còn sống!”
 
 
Thẩm Vãn Đường đột nhiên bật . Nàng và Thẩm Mính Tuyên quả  hổ là tỷ . Cả hai đều sống hai kiếp, cũng đều hai đời cùng thủ tiết khi còn sống.
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-194.html.]
Chỉ  điều, khác biệt chính là, Thẩm Vãn Đường cảm thấy  chạm  nam nhân cũng chẳng  gì  , thậm chí  thể , còn bớt   ít đau khổ. Còn Thẩm Mính Tuyên, dường như  để tâm đến chuyện , nàng  vẫn canh cánh trong lòng về việc thủ tiết khi còn sống ở kiếp .
 
 
Đáng tiếc, kiếp  nàng    tiếp tục thủ tiết khi còn sống.
 
 
Thẩm Mính Tuyên thấy nàng vẫn còn  thể  ,  khỏi cắn răng: “Muội  gì? Hừ, cưỡng  cũng vô ích. Kết cục của   định sẵn , đời   sẽ   kết cục  ! Đừng tưởng Chu Yên Lạc  ,  liền  thể nhận  sự yêu thích của Thế tử. Ta  cho  ,  thể nào! Vĩnh viễn  thể nào!”
 
 
“Cho dù Chu Yên Lạc   gả cho Cố Thiên Hàn , Tiêu Thanh Uyên vẫn sẽ thích nàng . Thậm chí    thể sẽ  đến Cố gia cướp Chu Yên Lạc về,  hưu , để Chu Yên Lạc  chính thê của !”
 
 
Thẩm Vãn Đường  xong, trong lòng  hề gợn sóng, nàng bình tĩnh : “Tỷ tỷ trông  vẻ  hiểu Thế tử, nhưng, tỷ hiểu vẫn  đủ triệt để. Những lời tỷ , chỉ đúng một nửa.”
 
 
“Một nửa? Muội giả vờ cái gì,    thể chỉ  đúng một nửa chứ? Ta hiểu  về Thế tử còn vượt xa sức tưởng tượng của ,  chắc chắn   đúng tất cả!”
 
 
“Tỷ   đúng. Thế tử  lẽ sẽ  cướp Chu cô nương về, nhưng hưu thê là điều  thể. Thế tử phi của Ninh Vương phủ, chỉ  , sẽ    khác. Chu cô nương dù  trở về vương phủ, nhiều nhất cũng chỉ là một  thất.”
 
 
Sự thong dong của Thẩm Vãn Đường và sự tức giận của Thẩm Mính Tuyên tạo thành một sự đối lập rõ rệt. Nàng nhẹ nhàng xoay chiếc vòng ngọc xanh biếc mướt mắt  cổ tay, giọng điệu thản nhiên: “Tỷ tỷ, một  thất mà thôi,  sẽ  để tâm. Nhà ai mà chẳng   thất thông phòng, phụ  , đại ca , nhị ca cũng . Cho nên, tỷ cũng  cần  phẫn nộ đến thế. Kẻ  , còn tưởng  gả  Ninh Vương phủ là tỷ đấy!”
 
 
Thẩm Mính Tuyên ngẩng đầu kiêu ngạo: “Điều      ? Phu quân của , Liêu Hữu Hách, sẽ vĩnh viễn    thất thông phòng! Hắn tương lai chỉ  một   là chính thê, tuyệt đối  nạp . Cho dù công chúa     của ,  cũng sẽ  ! Hắn chính là nam nhân  duy nhất  đời . Đáng tiếc,    cái phúc khí  để gả cho , giờ đây, phúc khí đều thuộc về  cả !”
 
 
Đối với chuyện cướp mất phu quân kiếp  của Thẩm Vãn Đường, Thẩm Mính Tuyên vô cùng đắc ý.
 
 
Nam nhân đều ba vợ bốn nàng  là đúng, nhưng cũng  những nam nhân  mê sắc dục, ví như Liêu Hữu Hách. Hắn một lòng theo đuổi sĩ đồ, tìm kiếm công danh,  khi công thành danh toại, cũng chỉ giữ một  thê tử sống cuộc đời an , căn bản  thèm bận tâm đến việc lăng nhăng.
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Một nam nhân  như , vạn  khó tìm. May mắn  nàng   trọng sinh, trời cao  cho nàng  một cơ hội lựa chọn , nàng  tự nhiên  chút do dự mà chọn Liêu Hữu Hách.