"Vẫn còn  giam giữ ở Vạn Diệp Lâu, nhà họ Liêu   bạc để chuộc , nhà họ Thẩm cũng   xuất khoản bạc ,   bây giờ e rằng đang  việc nặng nhọc ở Vạn Diệp Lâu đó!"
 
 
Ninh Vương phi thở dài cảm thán: "Hắn  cũng là kẻ gây chuyện,   đây còn thấy Uyên nhi quá   thể thống gì, so sánh như  thì, Uyên nhi dù  cũng thích nữ nhân, còn  thể cứu vãn, ngươi   đúng ?"
 
 
Cho nên con  đều là do so sánh mà , Tiêu Thanh Uyên dù  tệ đến , cũng sẽ  đến Vạn Diệp Lâu ngủ tiểu quan, còn Sở Yên Lạc dù  cũng là một nữ nhân, hơn nữa cũng là cô nương nhà lành.
 
 
Toàn ma ma vội vàng đáp lời,  : "Thế tử nhà chúng  chỉ là  phần chuyên tình si tình, chỉ cần  dẫn dắt ,  lo   trở về chính đạo, Thế tử phi mà  chọn cho  là  tài sắc vẹn , Thế tử nhất định  ngày sẽ lầm đường  lối  đầu."
 
 
Nhắc đến con trai, Ninh Vương phi lúc  mới nhớ  hình như  vẫn còn bệnh: "Uyên nhi  đỡ hơn ? Vẫn  chịu ăn cơm ? Chàng  sợ tự  c.h.ế.t đói ?"
 
 
Toàn ma ma khom  đáp: “Thế tử vẫn tái phát sốt, nhưng hiện tại bên cạnh    Họa Ý hầu hạ. Họa Ý là một  tinh tế, đúng giờ dỗ dành  uống thuốc,  còn biến hóa đủ kiểu món ăn. Dù Thế tử ăn  nhiều, nhưng tổng thể vẫn ăn  một chút.”
 
 
Ninh Vương phi trong lòng thả lỏng, ngữ khí toát  sự hài lòng: “Vẫn là Tàng nhi suy nghĩ chu đáo, đem Họa Ý tinh tế nhất phái đến hầu hạ Uyên nhi. Cũng may nàng độ lượng, Sở Yên Lạc  , nàng  lập tức đưa Họa Ý lên .”
 
 
Toàn ma ma cũng cảm thấy Thẩm Vãn Đường  việc    gì đáng chê trách, bất kỳ ai thấy cũng  khen một câu đại độ khoan hòa: “Thế tử phi   khí độ của đương gia chủ mẫu, nàng đoan trang đại khí hơn  nhiều tiểu thư khuê các  nuôi dưỡng trong các thế gia đại tộc.”
 
 
“Bên cạnh Thế tử gia chỉ  một  Mặc Cơ quả thực   hợp lẽ. Sở Yên Lạc  lòng đố kỵ quá nặng, xúi giục Thế tử đuổi hết nha  bên cạnh . Nàng   rời , Thế tử phi liền lập tức sắp xếp nha  cho Thế tử. Điều  lập tức phân rõ cao thấp.”
 
 
Ninh Vương phi lúc  thực sự hài lòng vô cùng với nàng dâu : “Tàng nhi cũng thật  bản lĩnh. Trước đây  cũng    từng nhét nha  cho tên hỗn trướng đó, đủ loại  từ Yến gầy Hoàn béo đều nhét qua,  một  cũng  . Họa Ý đó  cũng từng đưa cho , cũng   từ chối. Sao Tàng nhi đưa cho ,   nhận? Tàng nhi   gì với  ư?”
 
 
“Theo lão nô  , Thế tử phi cũng   gì. Nàng chỉ bảo Thế tử chọn một nha  để dùng, lúc đó trong phòng chỉ  Cầm Tâm, Đỗ Quyên, Họa Ý, Thế tử liền chọn Họa Ý.”
 
 
Ninh Vương phi cảm thấy  thể tin : “Chỉ đơn giản như  ?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-199.html.]
 
“ là như .”
 
 
“ năm xưa  bày  sáu bảy nha  cho , ai nấy đều xinh  ngoan ngoãn, Họa Ý cũng ở trong đó, vả  Họa Ý cũng   là  nổi bật nhất, tên hỗn trướng đó cũng  chọn!”
 
 
Toàn ma ma ngược   nắm  vài phần mấu chốt: “Có lẽ, là vì   cho Thế tử quá nhiều lựa chọn,    nên chọn ai, nên dứt khoát  chọn ai cả.”
 
 
“Còn Thế tử phi chỉ cho Thế tử ba lựa chọn, trong đó hai     hợp ý Thế tử. So sánh , Họa Ý liền trở nên vô cùng nổi bật, bởi  Thế tử theo bản năng  chọn Họa Ý.”
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
“Ngoài , thời điểm  đưa   cho Thế tử cũng  mấy thích hợp, Thế tử phi  đúng lúc nắm bắt  thời điểm Thế tử yếu ớt nhất, cần  chăm sóc nhất, nên mới  thể một  liền thành công.”
 
 
Ninh Vương phi ngây  một lúc lâu,  đầu  Toàn ma ma: “Chiêu  dường như là trong Tôn Tử binh pháp… công tâm?”
 
 
Toàn ma ma  từng  Tôn Tử binh pháp, nhưng bà cảm thấy hai chữ công tâm  thích đáng: “Ắt hẳn là .”
 
 
Ninh Vương phi sắc mặt dần trở nên nghiêm nghị: “Ma ma,   chúng , hình như thật sự nhặt  bảo vật . Thế tử phi của chúng ,  hề đơn giản, nàng  đại trí tuệ!”
 
 
Toàn ma ma gật đầu, bà  sớm  với Vương phi , Thẩm Vãn Đường thực sự  khác biệt. Nàng rõ ràng   thấu sự đời, nhưng   ghét bỏ bất cứ việc thế tục nào. Nàng tìm thấy một điểm cân bằng trong cõi hồng trần , bất kể ngoại cảnh  biến động  , nội tâm nàng vẫn kiên định vững chắc, ung dung tự tại.
 
 
Nếu đổi là những nữ tử khác, gả cho một trượng phu như Tiêu Thanh Uyên, đối mặt với một đối thủ khó đối phó như Sở Yên Lạc, dù  suy sụp cũng   lóc ầm ĩ mấy bận, thậm chí còn vì thế mà nảy sinh oán giận.
 
 
 Thẩm Vãn Đường thì . Nàng trầm  ung dung đối phó với những chuyện . Nàng ít khi dỗ dành Tiêu Thanh Uyên, ngược  thường xuyên đến Thiều Quang Viện để dỗ dành  chồng, khuyên giải Vương phi nghĩ theo hướng tích cực, khiến tâm cảnh của bà dần trở nên rộng mở.
 
 
Nàng đại độ đưa mỹ mạo nha  cho Thế tử, cũng giải tỏa một nỗi lòng mà Vương phi vẫn luôn canh cánh, bà vẫn hằng mong  nha  tinh tế lo liệu những việc vặt vãnh bên cạnh Thế tử.