Ngạn Thành  thẳng tắp: “Thế tử, Vương gia  phái  điều tra . Thạch Hồng , quả thật là  ruột của Mộ Ca. Vương gia phái thuộc hạ đến để báo với Thế tử, nên để Mộ cô nương đoàn tụ với  , nếu cưỡng ép giữ con gái nhà   ở phủ, sẽ chiêu thiên khiển.”
 
 
Sắc mặt Tiêu Thanh Uyên đen như đáy nồi. Phụ vương của  đây là sợ  giữ Mộ Ca , đến cả lời chiêu thiên khiển cũng  .
 
 
Chẳng lẽ  cam tâm tình nguyện giữ Mộ Ca ? Hắn chỉ là   uổng phí mạng sống của Mộ Ca mà thôi.
 
 
Thế nhưng, nay  ruột của Mộ Ca  đến đòi ,  tự nhiên  còn bất kỳ lo lắng nào nữa: “Được ,  cần  thêm gì nữa. Thạch Hồng, dẫn Mộ Ca  !”
 
 
Thạch Hồng mừng rỡ: “Đa tạ Thế tử!”
 
 
Mộ Ca  kinh  giận, nàng hoảng hốt nhào tới, ôm lấy chân Tiêu Thanh Uyên: “Thế tử,  đừng đuổi  ,   ngoài chính là đường chết, tên giặc  sẽ  buông tha  . Ta chỉ  ở Vương phủ mới an !”
 
 
Tiêu Thanh Uyên ghét bỏ đá văng nàng , lạnh giọng : “Ngươi rõ ràng     đời,  lừa    ! Người  rõ ràng là  ruột của ngươi,  mà ngươi   chịu nhận ! Ta thấy miệng ngươi đến một câu thật cũng  , lòng  cũng đen tối!”
 
 
Sắc mặt Mộ Ca trắng bệch: “Ta  , những gì   đều là thật. Thế tử   ơn, cho  ở Vương phủ thêm vài ngày . Ta nhất định sẽ ngoan ngoãn  lời!”
 
 
Tiêu Thanh Uyên   nàng nữa,   đầu   ngoài: “Ngươi tuy khắp nơi bắt chước Yên Lạc, nhưng ngươi ngay cả một sợi tóc của nàng cũng  sánh bằng. Yên Lạc từ  đến nay sẽ  bao giờ hạ  cầu xin thảm hại như . Làm , vẫn nên  khí phách và kiêu hãnh như nàng thì hơn.”
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
Mộ Ca  mà đầu óc như  nứt . Đến nước  ,    còn khen Sở Yên Lạc nữa?! Không giữ nàng thì thôi ,  còn cố ý đ.â.m một nhát d.a.o  tim nàng ?
 
 
Tiêu Thanh Uyên   Mộ Ca đang nghĩ gì trong lòng,  lớn tiếng : “Mặc Cơ, tiễn khách!”
 
 
Mặc Cơ tiến lên: “Hai vị, mời ! Thế tử của chúng  còn  việc  bận, hai vị mau chóng  ngoài !”
 
 
Thạch Hồng  dậy, kéo lê Mộ Ca  ngoài.
 
 
Chỉ trong chốc lát, tin tức Mộ Ca   ruột của nàng dẫn   lan truyền khắp Vương phủ.
 
 
Vì mưa lớn, các hạ nhân trong phủ cũng ngừng công việc, ba ba hai hai tụ tập  một chỗ, trò chuyện  ngừng.
 
 
“Mọi    , Mộ Ca đó   . Khóc lóc thảm thiết vô cùng,    còn tưởng là kẻ buôn  bắt nàng   mất chứ!”
 
 
“Ối, đó thật sự là  ruột của nàng  ư? Chẳng   nàng    bất kỳ   nào ?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-226.html.]
 
“Đương nhiên là  ruột của nàng  , đó là Thế tử phi  giúp tìm đó, cái  còn  thể giả ?”
 
 
“Ái chà,  là Thế tử phi giúp tìm,  thì chắc chắn  sai !”
 
 
“ , đúng , Thế tử phi quản gia đến nay, chúng   từng thấy nàng  mắc  nào cả. Nàng  còn  xem thiên tượng, nàng   khi nào mưa thì khi đó mưa,  phục cũng  !”
 
 
“Vậy Mộ Ca  đây chẳng   lừa  lung tung ? Cậu của nàng  rõ ràng còn sống,  mà nàng  cứ   nhà đều c.h.ế.t hết , chỉ còn  một  nàng  cô độc.”
 
 
“Xì, nàng    thế, Thế tử sẽ giữ nàng  ? Đương nhiên là    thế của  càng thảm càng , nàng  là nắm trúng  Thế tử gia của chúng  lòng mềm yếu đó!”
 
 
“Thế  thì  , trong Vương phủ của chúng  sẽ  còn thứ mèo chó nào nữa, Thế tử và Thế tử phi  thể  vợ chồng ân ái .”
 
 
“Chiêu phủ để trừu tân của Thế tử phi thật lợi hại! Mộ Ca   đây còn dám bò lên giường Thế tử, vọng tưởng   cho Thế tử, bây giờ thì  , chọc giận Thế tử phi, trực tiếp tiễn nàng   !”
 
 
“Cho nên mới ,   hãy khôn lanh một chút, thà đắc tội Thế tử, cũng đừng đắc tội Thế tử phi, nếu  thì sẽ   xong đời đó!”
 
 
——
 
 
Thiều Quang viện.
 
 
Ninh Vương phi  tin về Mộ Ca xong, vẻ mặt mệt mỏi vì bệnh mấy ngày liền cũng tiêu tan  vài phần, nàng  kìm  hỏi  một  nữa: “Ma ma, Mộ Ca đó thật sự    ?”
 
 
Toàn ma ma mày râu tươi rói: “Vương phi, nàng  thật sự   .”
 
 
“Tên hỗn trướng đó cũng đồng ý cho nàng   ?”
 
 
“Nghe    là Thế tử đích  bảo   đó!”
 
 
Ninh Vương phi lập tức  thẳng dậy, nàng  chút khó tin: “Sao  thể chứ? Lần   vì Mộ Ca đó mà cứ như một kẻ ngốc cãi lời , vì  giữ nàng  , còn   lời  nạp nàng   ! Lần    dễ dàng buông  như ?”
 
 
Toàn ma ma hạ giọng : “Trước đây  bệnh,  vài chuyện lão nô  kể cho . Mấy ngày , Mộ Ca đó giả mạo Sở Yên Lạc, bò lên giường Thế tử, Thế tử mơ mơ màng màng, suýt nữa thì trúng kế của nàng . Sau khi tỉnh   nổi một trận lôi đình  lớn đó!”
 
 
“Thế tử đang ghét Mộ Ca,  khéo Thế tử phi  tìm   của Mộ Ca đến. Cậu của Mộ Ca đến đòi , Thế tử đương nhiên liền vội vàng giao  .”