Thẩm Vãn Đường uống , gật đầu, nàng cũng cảm thấy lời Sở Yên Lạc  chỉ thuần túy là hù dọa Tiêu Thanh Uyên, thậm chí,  lẽ bản  Tiêu Thanh Uyên bây giờ cũng , Sở Yên Lạc đang hù dọa .
 
 
Loại lời ,  một hai  còn ,  nhiều , sẽ  còn tác dụng nữa.
 
 
“Sở di nương nếu thật sự  , sẽ  đồng ý   của Thế tử . Còn nhớ hồi đó nàng  cao ngạo thanh cao  bao,    chính thê thì  , kết quả bây giờ chẳng  tự vả mặt  ,   .”
 
 
Cầm Tâm trăm phần  ưa Sở Yên Lạc,  chuyện tự nhiên cũng  khách khí: “Lần  nàng   về, chắc chắn cũng là   lựa chọn nào  hơn , cho nên mới mặt dày mày dạn bám riết bên Thế tử. Thay
 
 
Một   liêm sỉ,  cùng  đàn ông khác bỏ trốn ,   còn mặt mũi  về chứ!”
 
 
“Vị Cố nhị công tử  cũng khá thú vị, khi  chạy đến vương phủ của chúng  cướp Sở di nương ,   lắm,   cưới Sở di nương  chính thê,   vì nàng mà tự lập môn hộ, kết quả Sở di nương  tin !”
 
 
“Thật sự là buồn  c.h.ế.t mất, Cố gia là Quốc công phủ, gia phong vốn dĩ thanh chính nghiêm khắc nhất, chỉ với danh tiếng thối nát của Sở di nương, nàng  còn   chính thê cho Cố nhị công tử ? Mơ ! Dù Cố nhị công tử  nguyện ý, Cố phu nhân cũng  thể nào đồng ý  chứ!”
 
 
“Thế tử phi,     , Cố nhị công tử căn bản  hề thích Sở di nương,  cướp Sở Yên Lạc , thuần túy là để trả thù Thế tử đó! Sở di nương      lừa gạt !”
 
 
“Hơn nữa, nô tỳ còn   một chuyện,    nên   .”
 
 
Thẩm Vãn Đường  nàng  một hồi dài, đến cuối cùng  thốt  câu “   nên   ”, nàng nhất thời cảm thấy  chút buồn .
 
 
Nàng ngẩng đầu  Cầm Tâm, giọng điệu mang theo vẻ trêu chọc: “Ai da, Cầm Tâm của chúng  cũng   lời  nên   ? Ta còn tưởng ngươi bất kể chuyện gì, đều  tuồn tuột  hết chứ.”
 
 
Cầm Tâm  chút đỏ mặt: “Người xem   kìa, nô tỳ đôi khi đúng là nhanh miệng, thích  đủ thứ chuyện phiếm, nhưng  những chuyện  nên , nô tỳ vẫn  rõ mà.”
 
 
Thẩm Vãn Đường  lắc đầu: “Ở chỗ    gì là  thể  cả, cứ  ,    sợ ngươi sẽ sinh bệnh vì giữ kín đó.”
 
 
Cầm Tâm sáng mắt lên: “Vậy nô tỳ  thật nhé!”
 
 
Thẩm Vãn Đường bưng  lên, uống một ngụm: “Ừm, ngươi  .”
 
 
“Nô tỳ  , Cố nhị công tử  cướp cả   nữa!”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-255.html.]
 
--- Chương 168: Ta chính là quy củ lớn nhất ---
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Thẩm Vãn Đường một ngụm  sặc ở cổ họng: “Khụ khụ khụ! Ngươi  gì?”
 
 
Đỗ Quyên vội vàng vỗ lưng cho nàng: “Thế tử phi,    chứ? Cầm Tâm, ngươi  linh tinh gì thế, xem  Thế tử phi kinh hãi kìa.”
 
 
Cầm Tâm vội vàng : “Nô tỳ đáng chết, đây đều là những tin đồn vặt, Thế tử phi đừng giận, Cố nhị công tử đó là một tên khốn,    kết oán với Thế tử, cho nên  cướp  những  bên cạnh Thế tử để trả thù,  nào càng  Thế tử coi trọng,  càng  cướp.”
 
 
Thẩm Vãn Đường  bình tĩnh , nàng tự nhiên  giận, bởi vì, nàng còn hiểu Cố Thiên Hàn hơn Cầm Tâm nhiều.
 
 
Cố Thiên Hàn trí tuệ siêu quần, nếu   trả thù một , sẽ  dùng những thủ đoạn thấp kém như , hơn nữa, cuối cùng  còn để Sở Yên Lạc  về, đây  giống như đang trả thù, mà ngược  trông như  tác thành cho Tiêu Thanh Uyên và Sở Yên Lạc.
 
 
Còn về việc Cầm Tâm , Cố Thiên Hàn  cướp cả nàng  nữa, Thẩm Vãn Đường  khi kinh ngạc, cũng  để tâm.
 
 
Mấy hôm  Cố Thiên Hàn đến, biểu hiện  thứ đều bình thường, lạnh nhạt, nhưng  lịch sự nhã nhặn.
 
 
Hơn nữa, nàng là Thế tử phi của Ninh Vương phủ, là chính thê của Tiêu Thanh Uyên,  giống Sở Yên Lạc,     cướp là  thể cướp .
 
 
Lùi một vạn bước mà , Cố Thiên Hàn dù   cướp   yêu quý nhất của Tiêu Thanh Uyên để trả thù , thì cũng   đến lượt nàng cái Thế tử phi   cướp chứ?
 
 
Người khác   tình hình Ninh Vương phủ, Cố Thiên Hàn thường xuyên lui tới vương phủ, lẽ nào     ư? Tiêu Thanh Uyên vốn  thích nàng, e rằng  còn mong Cố Thiên Hàn cướp nàng  nữa là đằng khác, như    thể chính thức đưa Sở Yên Lạc lên  chính thê .
 
 
Cho nên, Thẩm Vãn Đường  yên  uống  của .
 
 
Cầm Tâm chỉ thành thật  một lát,    nhịn  mà  chuyện phiếm.
 
 
Thẩm Vãn Đường   chăm chú,  đến cuối cùng, Cầm Tâm  trở nên nghiêm túc: “Thế tử phi, bây giờ ngay cả Mặc Cơ cũng phát hiện Họa Ý   thủ đoạn , Họa Ý e rằng thật sự  hề tầm thường,   đề phòng nàng  một chút  ạ, cẩn thận nuôi hổ gây họa, đừng đến cuối cùng  nuôi  một Sở di nương nữa.”
 
 
Thẩm Vãn Đường khẽ : “Vô hại,   thể nâng một Họa Ý lên, cũng  thể nâng  thứ hai lên. Chủ mẫu là ,   nàng .”
 
 
Cầm Tâm thấy nàng điềm nhiên, trầm  như , liền  nỗi lo của  là thừa thãi . Thế tử phi  việc từ  đến nay đều suy tính sâu xa,  lẽ nàng  sớm  cách đối phó với kết quả  nhất .