Tiêu Thanh Uyên  khi bình tĩnh , sớm  hối hận: “Không  nữa, con cũng chỉ là nhất thời xung động, Thẩm Vãn Đường   bán Họa Ý, quá đỗi  nể mặt con, thế nên con mới  hưu thê, nhưng con chỉ là  suông,  từng thật sự nghĩ như .”
 
 
Cho dù thật sự  từng nghĩ, bây giờ cũng  nghĩ nữa, là  ngay cả Cố phu nhân cũng  cướp, y mà còn   điều, cũng   thể buông tay .
 
 
Ninh Vương phi thấy y nhượng bộ, tức thì thở phào nhẹ nhõm: “Sau   năng  việc đều  tam tư mới , nếu  chỉ khiến  ngoài xem trò , trò  trong nhà chúng , con còn ghét bỏ  đủ nhiều ?”
 
 
“Vâng, mẫu , con  .”
 
 
Tiêu Thanh Uyên trả lời lơ đãng, y vẫn  Thẩm Vãn Đường, sắc mặt nàng  khó coi, cũng   là  y chọc tức,  là đau lòng .
 
 
Y vẫn nhớ, tối qua nàng tự miệng  thích y, y vén “khăn che mặt” của nàng, khiến nàng vui mừng khôn xiết, nhất định đòi viên phòng với y.
 
 
Nàng tối qua  chút đáng sợ, bây giờ   chút đáng thương – y  một  nữa  lời hưu thê  mặt  , khiến nàng mất cả thể diện lẫn thanh danh.
 
 
Lần đầu tiên,  cần Ninh Vương phi , y  chủ động bước tới,  xin  nàng.
 
 
 y  mở miệng gọi một tiếng tên nàng, một nha  liền vội vã chạy  bẩm báo: “Bẩm Vương phi, Thế tử phi, đại phu , Họa Ý  thai !”
 
 
--- Chương 327: Đảo phản thiên cương ---
 
 
“Cái gì?!”
 
 
Ninh Vương phi kinh hãi, vội vàng hỏi: “Đại phu từ  ? Ai mời y đến? Xem  chuẩn ?”
 
 
Nha  lí nhí : “Chính là đại phu thường khám bệnh cho  hầu trong phủ chúng , nô tỳ  Họa Ý cô nương , là Thế tử mời y đến.”
 
 
Ninh Vương phi bỗng  đầu: “Thanh Uyên, con  mời đại phu cho nàng  , tại  còn đến kêu Đường nhi  khám bệnh cho nàng ?! Con quả thực hoang đường đến cực điểm!”
 
 
“Mẫu , con chỉ là sợ đại phu  chẩn trị  đủ , thế nên  khi mời đại phu cho Họa Ý,  đến tìm Thẩm Vãn Đường, nghĩ  nàng xem  cho Họa Ý một  nữa, như  càng bảo hiểm hơn.”
 
 
“Con!! Con bệnh  còn  từng thấy con để tâm như !”
 
 
“Chỗ mẫu   hầu   nhiều, hơn nữa còn  Thẩm Vãn Đường hiếu thuận ,  cũng  cần đến con mà, Họa Ý chỉ là một nha ,  ai thương xót ? Con dĩ nhiên  chiếu cố nàng thêm một chút.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-497.html.]
 
Tiêu Thanh Uyên  xong,  chút vội vàng hỏi nha  truyền lời: “Họa Ý  thật sự  thai ? Không  lầm chứ?”
 
 
“Thế tử, đại phu  như , nô tỳ cũng   y   lầm  , nhưng đại phu đó hành y nhiều năm , kinh nghiệm phong phú, hẳn cũng sẽ  nhầm lẫn chuyện lớn như   ạ?”
 
 
Tiêu Thanh Uyên  thích kiểu trả lời mập mờ như , y  đầu  Thẩm Vãn Đường: “Thẩm Vãn Đường, nàng mau  khám cho Họa Ý , xác nhận  xem, nàng   thật sự  thai ! Đây là hài tử đầu tiên của  đó!”
 
 
Thẩm Vãn Đường  bên cạnh Ninh Vương phi,  nhúc nhích, ngữ khí cũng tứ bình bát : “Nếu Thế tử  tin đại phu ,  thì mời một đại phu khác cho Họa Ý là . Vương phủ còn  đến mức cùng đường mạt lộ mà  mời nổi đại phu, để , một Thế tử phi,  chẩn mạch khám bệnh cho nha , chuyện  truyền  ngoài, Vương phủ sẽ    chê    quy củ.”
 
 
Tiêu Thanh Uyên châu mày: “Thẩm Vãn Đường, nàng  thể đừng lúc nào cũng tiểu khí như  ? Khám bệnh một chút mà thôi, nàng cũng   thiếu một miếng thịt, tại  cứ đẩy tới đẩy lui? Lúc thì viện cớ , lúc thì viện cớ khác, nàng   là khinh thường Họa Ý chỉ là một nha  ? Giả bộ  gì!”
 
 
“Khám bệnh một chút mà thôi, Thế tử tại  nhất định  bắt   khám cho nàng ? Đại phu và thái y trong kinh thành,  một ai  thể khám chuẩn xác cho nàng  ? Thế tử nhất định    khám bệnh cho một nha , là cố ý tầm thường hóa  ? Là khinh thường  ?”
 
 
Thẩm Vãn Đường giọng  lạnh lẽo: “Thế tử   giả bộ,  Thế tử   giả bộ cho  xem thử, từ nay về , Thế tử hầu hạ Mặc Cơ, phục thị y ăn mặc ngủ nghỉ,  y chạy vặt,  tiểu tư cho y.”
 
 
“Hồ đồ! Mặc Cơ là nô tài,  là Thế tử,  gì  đạo lý  hầu hạ ! Nàng đây là đảo phản thiên cương!”
 
 
Thẩm Vãn Đường  lạnh: “Họa Ý cũng là nô tài,  gì  đạo lý  hầu hạ nàng ! Đảo phản thiên cương? Vậy cũng là Thế tử khởi xướng !”
 
 
“Họa Ý  giống! Nàng  phục thị  lâu như  , bệnh   ưu đãi!”
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
“Mặc Cơ phục thị Thế tử thời gian ngắn ? Mặc Cơ vì Thế tử mà xông pha sinh tử, lấy mạng  che chở Thế tử,  đáng  ưu đãi ?”
 
 
“Đó là điều một nô tài nên !”
 
 
“Họa Ý phục thị Thế tử cũng là điều nàng  nên !”
 
 
“Nàng!!”
 
 
Tiêu Thanh Uyên tức giận đến gân xanh  trán nổi lên: “Họa Ý bây giờ   thể  mang thai , nàng  khác Mặc Cơ!”
 
 
“Thế tử là khinh thường Mặc Cơ là một tiểu tư ? Mạng nha  là mạng, mạng tiểu tư thì   là mạng ? Thế tử bản  một bát nước cũng   phẳng , còn châm chọc  tiểu khí?”
 
 
“Thẩm Vãn Đường, nàng học lời  ! Nàng đây là ngụy biện!”