14. Nàng  nhét thỏi kim nguyên bảo nặng trịch  lòng,  với Đỗ Quyên: “Đây là phần thưởng  kiếm  bằng bản lĩnh của ,  khác cho rằng   đường ngang lối tắt, chỉ  Thế tử phi là Bá Nhạc của , nhận   là con ngựa ngàn dặm !”
 
 
Đỗ Quyên  lắc đầu: “Được , ngựa ngàn dặm, ngươi cứ tiếp tục  thăm dò tin tức . Ở đây  , Kỳ Ngữ và Thư Hương là đủ .”
 
 
Cầm Tâm  khỏi  sang Thẩm Vãn Đường, thấy Thẩm Vãn Đường gật đầu, nàng liền ba chân bốn cẳng chạy biến.
 
 
“Thế tử phi, Cố Đại tiểu thư thật sự bệnh  nặng ?”
 
 
Đỗ Quyên  châm thêm  cho Thẩm Vãn Đường,  hỏi: “Người    thăm nàng , tiện thể bắt mạch cho nàng  ? Nô tỳ  cần chuẩn  ngân châm ?”
 
 
Thẩm Vãn Đường khẽ : “A Ngưng chẳng    thư cho   ? Nàng  cũng giống như , chỉ sốt cao một ngày thôi, nhưng  nhanh  khỏi . Nàng  đang tức giận việc Quận chúa đ.â.m lật họa phảng của chúng , cố tình giả bệnh để trả thù Quận chúa đó!”
 
 
“Vậy chúng   cần  thăm nàng  ?”
 
 
“Đi thì vẫn  . A Ngưng đối ngoại  bệnh  nặng,  cùng nàng giao hảo,   thăm hỏi thì   lẽ.”
 
 
“Thế nhưng hiện giờ Vương phủ chúng  và Quốc công phủ quan hệ đang  căng thẳng. Quốc công phủ và Hoàng hậu nương nương còn đang cáo trạng Quận chúa  Hoàng thượng nữa. Người  thăm Cố Đại tiểu thư, Vương gia và Vương phi liệu   vui ?”
 
 
Thẩm Vãn Đường ngữ khí đạm nhiên: “Đừng vội. Dù  A Ngưng cũng   thật sự bệnh nặng chờ   cứu mạng,   cần  tự  đề xuất việc  thăm A Ngưng. Quan hệ của  với nàng  ,  trong phủ đều , Phụ Vương Mẫu     còn  kịp nữa là!”
 
 
Đỗ Quyên phản ứng một lúc mới hiểu , Vương gia và Vương phi e rằng  Thế tử phi  Quận chúa đến chỗ Cố Đại tiểu thư cầu tình đây mà!
 
 
Quả nhiên, ngày hôm  liền   đến Ngô Đồng Uyển, “chỉ điểm” Thẩm Vãn Đường.
 
 
Mà  đến   Ninh Vương cũng   Ninh Vương phi, chính là Tiêu Thanh Uyên.
 
 
--- Chương 418: Hãy đoạn tuyệt giao tình với Cố Thiên Ngưng ! ---
 
 
Trên mặt Tiêu Thanh Uyên hiện lên vẻ mệt mỏi và tiều tụy, trông như thể mấy ngày mấy đêm  ngủ .
 
 
Hắn khàn giọng : “Thẩm Vãn Đường, những lời đồn đại bên ngoài, nàng hẳn     chứ?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-633.html.]
 
Thẩm Vãn Đường vẻ mặt mờ mịt: “Thế tử  là chuyện gì? Ta mấy ngày nay  bệnh, vẫn luôn  nghỉ ngơi  giường,  màng đến chuyện gì cả. Sao ,  chuyện gì xảy  ư?”
 
 
Tiêu Thanh Uyên há miệng, chợt  nuốt xuống những lời  giải thích. Hắn chỉ : “Thực  cũng   chuyện gì. Nàng hôm đó cũng  mặt, hẳn là rõ hơn ai hết. Thanh Khê là  oan, nàng   hề đẩy Lâm Nhu Tâm xuống nước.”
 
 
Khóe môi Thẩm Vãn Đường khẽ nở một nụ  trào phúng. Nàng giả ngây thơ,  rằng  hề  thấy gì, nên Tiêu Thanh Uyên thật sự coi nàng là kẻ ngốc,  sức gieo  đầu nàng cái lý lẽ nực  rằng Tiêu Thanh Khê  oan ?
 
 
Nàng   tiếng nào, cũng  chịu hùa theo lời của Tiêu Thanh Uyên.
 
 
Lâm Nhu Tâm  lẽ quả thật   do Tiêu Thanh Khê đẩy xuống nước, nhưng ý đồ g.i.ế.c  của Tiêu Thanh Khê  quá rõ ràng . Nếu Lâm Nhu Tâm  đề phòng, nàng     c.h.ế.t bao nhiêu  .
 
 
Huống hồ, nàng và Cố Thiên Ngưng là thật sự  Tiêu Thanh Khê đ.â.m lật họa phảng, bất đắc dĩ  nhảy xuống sông!
 
 
Đó cũng là do nàng và Cố Thiên Ngưng  bơi, nếu    thể   c.h.ế.t đuối .
 
 
Hơn nữa, cũng là do  thể hai nàng  nuôi dưỡng khá ,  khi rơi xuống nước chỉ  sốt cao một trận. Nếu là một khuê các nữ tử  thể yếu ớt khác,  bệnh nặng một trận mới là lạ!
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Món nợ , nàng còn  tính với Tiêu Thanh Khê !
 
 
“Thẩm Vãn Đường, chuyện của Lâm Nhu Tâm là một sự hiểu lầm. Chuyện của nàng và Cố Đại tiểu thư, cũng chỉ là một sự cố ngoài ý  thôi. Chi bằng, hôm nay nàng hãy đến Quốc công phủ một chuyến,  Thanh Khê mà xin  Cố Đại tiểu thư, bảo nàng  đừng gây rối nữa. Thanh Khê hiện giờ  vô cùng khó khăn , nàng  đừng đổ thêm dầu  lửa nữa.”
 
 
Thẩm Vãn Đường đầy vẻ  tình nguyện, ngữ khí cũng tràn ngập bất mãn: “Thế tử mới là  ca ca của Quận chúa, nếu  đích  đến tận cửa xin , chẳng  Thế tử là  thích hợp nhất ?”
 
 
“Sao chuyện   đến lượt , mà chuyện bồi tội xin   đến lượt ? Đây là ai đề xuất  cái biện pháp  ho  ? Là Thế tử  là Quận chúa? Quận chúa chẳng  là ghét  nhất , , giờ  nhớ    ích  ư?”
 
 
“Ta còn đang bệnh đó,   bắt    cái chuyện mất công vô ích ? Thế tử   cảm thấy  dễ bắt nạt ? Hay là, Thế tử căn bản  xem  là ?”
 
 
Nàng   một tràng dài liên miên, khiến Tiêu Thanh Uyên á khẩu   nên lời.
 
 
Một lúc lâu ,  mới  chút khó xử : “Đây   ý của , cũng   ý của Thanh Khê. Đây là ý của Phụ Vương và Mẫu , chỉ là cảm thấy hai chúng   cận, nên mới đặc biệt gọi  đến .”
 
 
Thẩm Vãn Đường kinh ngạc  : “Ta  cận với Thế tử? Ta