Hơn nữa, lời Thẩm Vãn Đường ,  thế nào cũng thấy  đúng.
 
 
Cứ như là… nàng  tin tưởng nhị ca?
 
 
Cố Thiên Ngưng thở dài: “Bây giờ  là  cũng  ,   cũng  . Hiện giờ trong nhà   một  hai, phụ    chuyện   còn hiệu lực nữa . Hơn nữa,  còn   dùng cách gì  thuyết phục  mẫu  , bây giờ mẫu   cũng  lời , cả đại ca  cũng  lời …”
 
 
Thẩm Vãn Đường  chút bất ngờ, nàng  nghĩ tới, Cố Thiên Hàn  ngay cả Cố phu nhân cũng  thu phục. Mấy   đến Cố gia, Cố phu nhân đều tỏ  khá mạnh mẽ, đều  Cố Thiên Hàn  lời bà, bây giờ  ngược .
 
 
Hắn thật sự  bản lĩnh.
 
 
Cố Thiên Ngưng và đoàn  cũng  nán  lâu, dù  hôm nay cũng   lúc để trò chuyện.
 
 
Trên đường về Quốc công phủ, Cố Thiên Ngưng  trong xe ngựa, vén rèm lên  chuyện với Cố Thiên Hàn đang cưỡi ngựa bên ngoài: “Nhị ca, Tiêu Thanh Uyên     tay  c.h.ế.t đúng ?”
 
 
Cố Thiên Hàn liếc nàng một cái: “Ngươi     nào   gán tội lên đầu  trưởng ruột thịt của  như  ? Hắn   vì   cùng Liễu Nam Thi mà tuẫn tình nhảy sông tự tận ? Liên quan gì đến ?”
 
 
“Mặc dù ngoài  đồn đại đều  như , nhưng     chút  tin nhỉ? Liễu Nam Thi cũng    gì cho cam, Tiêu Thanh Uyên sẽ ngu xuẩn đến mức vì nàng  mà tuẫn tình ?”
 
 
Cố Thiên Hàn thần sắc đạm mạc: “Hắn chính là ngu xuẩn như , hơn nữa còn  chỉ một  ngu xuẩn như .”
 
 
Kiếp , Tiêu Thanh Uyên cũng vì Sở Yên Lạc mà tuẫn tình.
 
 
Kiếp ,  chỉ đổi một nữ nhân khác để tuẫn tình mà thôi.
 
 
Thậm chí cho dù   Liễu Nam Thi, cũng sẽ   khác, đây chính là  mệnh của Tiêu Thanh Uyên, bởi vì đầu óc   mấy linh hoạt, luôn vì nữ nhân mà  sống  chết.
 
 
Cố Thiên Ngưng  đại ca  phía , hạ giọng hỏi: “Vậy nhị ca vẫn  định cưới A Đường ? Huynh  thể nào trơ mắt  nàng  cứ ở mãi Ninh Vương phủ thủ tiết chứ?”
 
 
Cố Thiên Hàn  đầu,  thoáng qua Ninh Vương phủ. Hắn há chẳng   cưới Thẩm Vãn Đường ? Vừa     thấy vẻ mệt mỏi tiều tụy của nàng, trái tim lạnh lẽo của  cũng ẩn ẩn nhói đau. Hắn hận  thể trực tiếp đưa nàng  khỏi Ninh Vương phủ,  cần  chịu tang cho Tiêu Thanh Uyên nữa.
 
 
Hắn nắm chặt dây cương, nhẹ giọng : “Tiêu Thanh Uyên  chết, thái độ của Ninh Vương và Ninh Vương phi đối với Thẩm Vãn Đường e là sẽ   đổi,  cảnh của nàng ở Ninh Vương phủ e là sẽ càng thêm khó khăn.”
 
 
“Vậy   định giúp nàng ?”
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-749.html.]
“Ta sẽ giúp, nhưng   bây giờ.”
 
 
Cố Thiên Ngưng gật đầu: “Cũng đúng, nàng  thủ tiết,  quả thực  tiện cầu  ngay, thậm chí còn  tiện   quá gần với nàng.”
 
 
Lòng Cố Thiên Hàn   chút trĩu nặng,   tư cách  cầu  Thẩm Vãn Đường ?
 
 
Tiêu Thanh Uyên  thoát khỏi  mệnh,  một  nữa tuẫn tình mà chết. Vậy còn  và Cố gia thì ? Có thoát khỏi  mệnh  ?
 
 
Gần đây Hoàng đế và Thái tử hành động  thường xuyên, ngay cả đạo luật mới ban bố cũng đều nhắm  Cố gia.
 
 
Tất cả các tiến trình trong kiếp  dường như đang tăng tốc, thời gian còn  cho   còn nhiều.
 
 
Ninh Vương phủ.
 
 
Thẩm Vãn Đường vẫn tiếp tục đón tiếp những  đến điếu tang. Không lâu  khi đoàn  của Cố Thiên Ngưng rời ,  của Thẩm gia  đến.
 
 
Thẩm Quan Niên đích  dẫn cả nhà đến. Ban đầu   nhân cơ hội  để kết  với Ninh Vương, nhưng  ngờ   gặp  ai của Ninh Vương.
 
 
Hắn nhíu mày: “Đường nhi, công công của con ? Chuyện lớn như , một  con    thể lo liệu  thỏa? Còn  mau  gọi công công của con đến!”
 
 
Thẩm Vãn Đường  để ý đến , nàng cúi đầu, bày  vẻ mặt bi thương tột độ, như thể đau khổ đến mức   thấy gì.
 
 
Thẩm Quan Niên vô cùng bất mãn, nhưng vì  đúng  cảnh nên cũng  tiện nổi giận.
 
 
Đứng phía  , Thẩm Mân Huyên  tiến lên một bước,  đến  mặt Thẩm Vãn Đường, hớn hở : “Muội ,       đây, Thế tử  mất,  thành quả phụ , ai, thật thảm thương quá!”
 
 
--- Chương 497 Ta    khắc c.h.ế.t ngươi? ---
 
 
Thẩm Vãn Đường ngẩng đầu lên, thần sắc lạnh lùng  Thẩm Mân Huyên: “Tỷ tỷ vẫn nên tự lo cho bản  thì hơn,   tỷ và tỷ phu cãi  dữ dội, sắp hòa ly .”
 
 
Thẩm Mân Huyên sắc mặt biến đổi: “Nói bậy bạ! Ta và Hữu Hách vẫn êm  lắm, Hữu Hách   còn  đại quan, sẽ mang về cho  một cáo mệnh phu nhân đó!”
 
 
Thẩm Vãn Đường  Liêu Hữu Hách đang  cuối hàng  Thẩm gia, khóe môi khẽ cong lên một nụ  lạnh: “Hắn Xuân Vi    rớt bảng ? Làm   quan? Làm  mang về cho ngươi cáo mệnh phu nhân? Hoàn  dựa  việc ngươi  mơ ?”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Thẩm Mân Huyên biểu cảm âm trầm: “Ta   mơ  ,   ngươi tự khắc sẽ ! Hừ, đến lúc đó Hữu Hách  đại quan, còn   cáo mệnh phu nhân, ngươi chớ  ghen tỵ ! Hữu Hách học vấn cực kỳ ,   thực lực, chỉ là  Xuân Vi   phát huy  mà thôi,    nhất định  thể cao trung!”