Hộ viện dẫn đầu   khách khí: “Thỉnh Thế tử hãy tự trọng! Hành vi hoang đường vô độ như , thật khiến   khinh bỉ! Phu nhân của chúng   , nể mặt Vương gia, tha cho ngươi  , về  ngươi đừng hòng đến nữa! Bằng  sẽ trực tiếp đánh ngươi  ngoài!”
 
 
Hắn  xong, “rầm” một tiếng đóng cửa .
 
 
Mặc Cơ vội vàng giương ô lên đầu Tiêu Thanh Uyên, quan tâm hỏi: “Gia, gia   chứ? Bọn họ  động thủ chứ?”
 
 
Tiêu Thanh Uyên    để ý việc    ướt sũng,  ngẩng cao cằm, bước những bước vuông vức  về phía xa: “Gia  đây là   trời chọn, bọn họ dám động   ư? Sống chán  ! Liễu phu nhân  khách khí với , Nam Thi cũng  khách khí với , tất cả   đều  khách khí với !”
 
 
Mặc Cơ trợn tròn mắt, ả? Có ? Chẳng lẽ Thế tử  hiểu lầm gì về hai chữ "khách khí" chăng? Vừa nãy các hộ viện rõ ràng   khách khí với  mà!
 
 
Còn về việc  của phủ Các lão vì   dám động  , tự nhiên cũng   vì cái gì mà   trời chọn, mà là vì  họ Tiêu!
 
 
“Gia, gia định   ? Chúng   về Vương phủ ? Gia, y phục   gia đều ướt sũng , nếu  kịp thời  , ngày mai sẽ nhiễm phong hàn mất!”
 
 
“Hàn? Cái gì hàn? Cố Thiên Hàn? Hắn tính là thứ gì, đừng nhắc đến  với !”
 
 
“Tiểu nhân  nhắc đến Cố nhị công tử, tiểu nhân  là phong hàn! Gia  dính mưa, sẽ nhiễm phong hàn đó!”
 
 
“Một lũ  càn! Gia là   trời chọn,    thể nhiễm phong hàn? Mặc kệ  là Cố Thiên Hàn  cái gì phong hàn, bọn họ thấy  đều sợ hãi! Ha ha ha!”
 
 
Mặc Cơ: “…”
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Bệnh  hề nhẹ chút nào!
 
 
Phải mau chóng thỉnh Thái y đến khám cho Thế tử!
 
 
“Mặc Cơ!”
 
 
“Gia?”
 
 
“Đi gọi Cố Thiên Hàn và Viên Tranh đều đến Lầu Khánh Vận cho ,   khoe khoang thật  với bọn họ chuyện  trọng sinh!”
 
 
Mặc Cơ bất đắc dĩ, chỉ  thể  lời  .
 
 
May mắn , Cố Thiên Hàn và Viên Tranh đều  nể mặt chủ tử, một lát  liền  lượt bước  Lầu Khánh Vận.
 
 
Trong nhã gian, Tiêu Thanh Uyên tóc nhỏ nước, y phục cũng nhỏ nước, nhưng     bận tâm,  liếc  Cố Thiên Hàn,   liếc  Viên Tranh, ngạo nghễ : “Cố Thiên Hàn, Viên Tranh,  cho các ngươi một bí mật động trời, , trọng sinh !”
 
 
--- Chương 550 Cố Thiên Hàn, ngươi sắp thành   ?! ---
 
 
Viên Tranh ngạc nhiên: “Thanh Uyên, ngươi đây là…  ngủ dậy ? Hay là say ? Hoặc là…  kích động?”
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-827.html.]
Cố Thiên Hàn mí mắt cũng  nâng lên, tự   xuống uống : “Cát Tường,  gọi tiểu nhị lên món, lên rượu!”
 
 
Sắc mặt Tiêu Thanh Uyên    lắm,   bất mãn với phản ứng của hai : “Ta ,  trọng sinh ! Các ngươi   thấy ?”
 
 
“Trọng sinh đó, trọng sinh các ngươi  hiểu ?”
 
 
“Chính là   c.h.ế.t một ,   sống ,  trở về quá khứ,  thứ bắt đầu  từ đầu!”
 
 
“Ta là   trời chọn,   đại khí vận,   thể c.h.ế.t !”
 
 
Viên Tranh  khỏi  Cố Thiên Hàn một cái, thấy  như thể   thấy gì, đành  khan một tiếng : “Thanh Uyên, ngươi đừng trêu chọc chúng  nữa, chuyện trọng sinh đó đều là những lời  linh tinh trong thoại bản,  thể tin là thật. Người một khi  chết, thì  thể sống , bằng  thế giới  chẳng  sẽ hỗn loạn ?”
 
 
Tiêu Thanh Uyên  chút tức giận: “Ngươi  tin  ư? Người khác đương nhiên  thể, nhưng  thì  thể!”
 
 
“Chuyện …     tin ngươi, mà là  từ  đến nay  tin những chuyện quỷ thần gì cả, trọng sinh tự nhiên  càng  thể.”
 
 
“Tốt, ngươi cho rằng  thể đúng ? Vậy   cho ngươi ,   chuyện sẽ xảy  trong tương lai!”
 
 
“Thật ?”
 
 
Viên Tranh lắc đầu: “Ta  tin.”
 
 
Tiêu Thanh Uyên tức giận vỗ bàn: “Được! Vậy ngươi  rõ đây,   tương lai ngươi sẽ cưới ai  phu nhân! Ngươi sẽ cưới nữ nhi của Lại bộ Thượng thư Trình Doãn Đạt, Trình Tri Nguyệt!”
 
 
Viên Tranh trợn tròn mắt: “Thanh Uyên, ngươi đây…”
 
 
Tiêu Thanh Uyên thấy  kinh ngạc,  mặt hiện lên vẻ đắc ý: “Thế nào, kinh ngạc đến ngây   chứ? Ta cái gì cũng ! Giờ thì ngươi còn gì để  nữa ?”
 
 
Viên Tranh: “Chuyện hôn sự giữa  và Tri Nguyệt  định từ lâu  mà, cả kinh thành đều .”
 
 
Sắc mặt Tiêu Thanh Uyên cứng đờ: “Cái gì? Lúc   định  ?”
 
 
“ !”
 
 
Tiêu Thanh Uyên  đầu  Cố Thiên Hàn, bực bội hỏi: “Cố Thiên Hàn, ngươi  hôn sự của Viên Tranh  định  ? Chuyện    chỉ  mỗi kẻ trọng sinh như  mới  thôi ?”
 
 
Cố Thiên Hàn thần sắc đạm mạc: “Cát Tường,  giục tiểu nhị một chút, món  gọi ? Rượu ? Lâu như   lên món, Lầu Khánh Vận còn   ăn nữa ?”
 
 
Tiêu Thanh Uyên     phớt lờ như , lửa giận tích tụ hai kiếp cùng lúc bùng nổ: “Cố Thiên Hàn! Ta đang  chuyện với ngươi đó, ngươi điếc  ?”
 
 
“Ta  cho ngươi ,   chỉ  chuyện tương lai của Viên Tranh,  còn  chuyện tương lai của ngươi nữa!”
 
 
“Tương lai ngươi sẽ tranh giành Sở Yên Lạc với , còn sẽ tranh giành nha  Họa Ý của  nữa, phàm là nữ nhân nào  thích, ngươi đều sẽ tranh giành với !”