Nàng sắc mặt lạnh xuống: “Ta   là ai      mặt Thế tử, khiến Thế tử hiểu lầm  lớn đến thế. Tuy nhiên, Thế tử  tin tưởng  như , khiến  vô cùng thất vọng. Thì  Thế tử cũng giống như những kẻ phàm tục , chỉ  theo lời một phía mà  cầu chân tướng!”
 
 
Tiêu Thanh Uyên sống  một kiếp, tuy  hiểu rõ con  của Liễu Nam Thi, nhưng tính cách của  vẫn như cũ. Hắn  thể giữ lời trong lòng: “Không  ai   ngươi  mặt . Ngươi  cần ly gián, cũng đừng hòng đẩy vấn đề cho  khác. Kẻ thực sự  xa, chính là ngươi!”
 
 
“Là chính miệng ngươi thừa nhận, ngươi  lừa , ngươi chỉ là đang lợi dụng , ngươi căn bản  hề thích . Cái gọi là tri kỷ, đều là giả tượng ngươi cố ý tạo !”
 
 
Liễu Nam Thi nắm chặt tay: “Ta khi nào  thừa nhận những điều ? Ta  khi nào  lừa ngươi?”
 
 
“Mấy ngày ,   lén lút đến Các Lão phủ một chuyến. Ta  từ cửa ,  thấy tận tai qua khung cửa sổ phía  phòng ngươi!”
 
 
Tiêu Thanh Uyên châm biếm và ghê tởm  nàng: “Sao, ngươi còn  phủ nhận? Còn  tiếp tục lừa ? Liễu Nam Thi, ngươi thật là ghê tởm! Rõ ràng  thích , còn quyến rũ , toan tính phá hoại tình cảm giữa  và Thẩm Vãn Đường. Ngươi hạ tiện như , Liễu Các Lão   ?”
 
 
Sắc mặt Liễu Nam Thi trắng bệch từng tấc.
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
Tiêu Thanh Uyên khi nào  chạy đến Các Lão phủ  lén?
 
 
Trong phủ chẳng  vì  luôn trèo tường  nội trạch, nên  sớm tăng thêm mười mấy thị vệ ? Hắn  Các Lão phủ mà những thị vệ đó đều c.h.ế.t hết  ,  một ai cản  ? Thật là một lũ phế vật!
 
 
Chuyện   trở thành như bây giờ?
 
 
Lúc nàng  mới trọng sinh trở về, vô cùng mừng rỡ, cảm thấy  cuối cùng cũng  thể  đổi vận mệnh của kiếp .  nào ngờ, vận mệnh  đổi thì   đổi,  là  đổi theo hướng tệ hơn!
 
 
Thậm chí, nàng còn cảm thấy  thà  trọng sinh còn hơn! Ít nhất kiếp  nàng mất  là mất cho Tiêu Thanh Uyên, Tiêu Thanh Uyên đối với nàng cũng  ái mộ  áy náy, nguyện ý vì nàng mà đối đầu với cả thế giới.
 
 
 bây giờ, trong sạch của nàng   do Tiêu Thanh Uyên cướp , mà là do những nam nhân thấp hèn cùng cực trong Vạn Hoa Lâu!
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-931.html.]
 
Tiêu Thanh Uyên thấy Liễu Nam Thi cuối cùng cũng biến sắc,    nàng   thể tiếp tục giả vờ  nữa. Hắn mắt đỏ hoe, gầm lên giận dữ: “Liễu Nam Thi, ngươi là đồ lừa đảo, ngươi hại  thê thảm! Kiếp  ngươi hại  suýt chút nữa hưu Thẩm Vãn Đường, kiếp  ngươi  hại   cưới  Thẩm Vãn Đường, ngươi hại  chậm một bước !”
 
 
Liễu Nam Thi  lời buộc tội của , đột nhiên điên cuồng  lớn: “Ha ha ha ha, Tiêu Thanh Uyên, ngươi lấy   mặt mũi mà  là  hại ngươi?! Ngươi chẳng  vốn dĩ  thích Thẩm Vãn Đường ?”
 
 
“Ngươi  hưu Thẩm Vãn Đường,  liên quan gì đến ? Khi   , ngươi chẳng  cũng ngày ngày la lối đòi hưu nàng  ? Vì loại tiện nhân  bại danh liệt như Sở Yên Lạc, vì loại nha  thấp hèn ngu xuẩn như Họa Ý!”
 
 
“Bây giờ  c.h.ế.t một  , ngươi  mà  còn giả vờ tỏ   thâm tình với nàng, ngươi  thấy bản    giả dối ?”
 
 
Tiêu Thanh Uyên mạnh mẽ xông lên, túm chặt vạt áo của Liễu Nam Thi, ác độc : “Chính vì  c.h.ế.t một  ,  mới phát hiện Thẩm Vãn Đường  đến nhường nào! Cũng phát hiện ngươi độc ác đến nhường nào!”
 
 
“Trời xanh  mắt, cho  trọng sinh trở ,  thấu bộ mặt thật của ngươi, bằng , đến c.h.ế.t  cũng sẽ tưởng ngươi là nữ nhân thuần khiết và   nhất!”
 
 
Liễu Nam Thi  càng thêm điên cuồng, thậm chí, nàng   cả nước mắt: “Ngươi giả vờ thâm tình diễn cho ai xem hả, đừng diễn nữa, Thẩm Vãn Đường  ở đây!”
 
 
“Dù  ở đây, nàng cũng sẽ  thèm  loại ngu xuẩn như ngươi! Nàng  coi trọng Cố Thiên Hàn! Ngươi   , nàng  đến Quốc Công phủ  khách, Cố Thiên Hàn đối với nàng  trăm bề chu đáo, nàng  đối với Cố Thiên Hàn cũng trăm bề dịu dàng!”
 
 
“Còn ngươi thì ? Tiêu Thanh Uyên, ngươi   đãi ngộ đó ? Thẩm Vãn Đường kiếp   bám víu  Quốc Công phủ, tìm  nam nhân thông minh hơn ngươi gấp ngàn ,  căn bản  thèm để ngươi  mắt nữa !”
 
 
48_Tiêu Thanh Uyên nổi trận lôi đình, trán  gân xanh nổi lên, hai tay siết chặt cổ Liễu Nam Thi, tàn nhẫn bóp xuống: “Ngươi đang  bậy! Người Thẩm Vãn Đường yêu thích nhất là ,  là phu quân của nàng,  rõ hơn ngươi nhiều! Ngươi tính là cái thá gì, ngươi căn bản chẳng  gì cả! Kiếp  nàng  dù thế nào cũng  chịu hòa ly với , nếu nàng  thật sự thích Cố Thiên Hàn, nàng   sớm hòa ly  gả cho   !”
 
 
Liễu Nam Thi dùng ánh mắt châm biếm  , dù cho sắp  Tiêu Thanh Uyên bóp chết, nàng  vẫn  chịu nhận thua: “Nàng  là  nỡ vinh hoa phú quý của Ninh Vương phủ! Nàng  căn bản   thích ngươi!”
 
 
“Câm miệng! Ngươi câm miệng cho !”
 
 
“Ngươi… cũng chỉ  thể cưới loại nữ tử nội tâm độc ác, danh tiếng tận diệt như ! Vì ? Bởi vì chỉ   cùng ngươi trọng sinh trở về, ngươi còn   rõ hiện thực ? Nghiệt duyên giữa ngươi và ,   tiếp tục cũng  tiếp tục! Đây là trời xanh  định sẵn!”