“Phụ  đừng tự  cảm động nữa,  đầu thai  Thẩm gia,   sống những ngày tháng như thế nào  còn rõ hơn ! Phụ  vẫn là nên  xem rốt cuộc   nghĩ  cách gì,  thể vẹn cả đôi đường.”
 
 
“Ta    cách, đương nhiên là  cách, hơn nữa còn là cách vẹn cả đôi đường!  mà,  quá nhiều, đối với ngươi cũng   gì , ngươi   gì cả, đến lúc đó diễn mới giống!”
 
 
Lúc  Thẩm Quan Niên tâm trạng , cũng  chấp nhặt giọng điệu lạnh lùng của Thẩm Vãn Đường,  phất tay áo, đắc ý bước  ngoài: “Ta Thẩm Quan Niên quả nhiên vẫn là  trí tuệ hơn , cách  mà  cũng  thể nghĩ ,  thật đúng là một thiên tài!”
 
 
lqz
 
 
--- Chương 652 Cha hiền con hiếu ---
 
 
Thẩm Vãn Đường  lời  ,  bóng lưng , sắc mặt  chút tối sầm, trong lòng nàng thậm chí ẩn ẩn sinh  một dự cảm  lành.
 
 
Nàng  sợ kẻ  vắt óc suy nghĩ, nàng chỉ sợ kẻ ngu ngốc như cha nàng đột nhiên nảy  một ý tưởng!
 
 
Cái gì gọi là diễn cho giống? Hắn đây là  nàng diễn cái gì?
 
 
“Cầm Tâm.”
 
 
“Tiểu thư?”
 
 
“Bảo Tam Thủy theo dõi sát  phụ  ,   bất kỳ dị động nào cũng  đến báo cho  ,   xem, rốt cuộc   nghĩ  cách vẹn cả đôi đường tuyệt diệu gì!”
 
 
“Vâng, tiểu thư, nô tỳ đây sẽ  tìm Tam Thủy!”
 
 
Tiếp đó, liền mấy ngày, Thẩm gia đều gió yên biển lặng, thậm chí yên bình đến mức khiến   cảm thấy kỳ lạ.
 
 
Thẩm Quan Niên gặp ai cũng tươi  hớn hở, ban ngày  nha môn  việc, ban đêm về chuẩn  của hồi môn cho Thẩm Vãn Đường, thỉnh thoảng còn gọi nàng đến thư phòng dặn dò một phen, tặng ba hai món đồ quý giá, một cảnh tượng cha hiền con hiếu hòa thuận vui vẻ.
 
 
Hắn  diễn, Thẩm Vãn Đường đương nhiên cũng diễn cùng , bất kể  cho cái gì, nàng đều  khách khí nhận lấy,   thêm vài câu lời  ý , coi như  đối phó xong.
 
 
Của hồi môn mà Thẩm Quan Niên chuẩn  cho nàng đều  rỗng tuếch, thậm chí  ban đầu còn nghĩ chỉ cần chuẩn  ba mươi sáu gánh của hồi môn là  , nhưng  đó  cảm thấy nàng rốt cuộc là gả  nhà quyền quý bậc nhất, của hồi môn quá ít, phụ  như   mất mặt.
 
 
Thế nên  vắt óc suy nghĩ  thêm cho nàng vài thứ linh tinh  đáng giá, miễn cưỡng gom đủ sáu mươi bốn gánh của hồi môn.
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-980.html.]
Thẩm Vãn Đường  khi xem qua của hồi môn của ,  khỏi âm thầm lắc đầu, thật đúng là  khó Thẩm Quan Niên ,  mà   cho mỗi gánh của hồi môn đều trống rỗng quá nửa, chỉ lo  lượng trông  mắt,  màng chất lượng thế nào.
 
 
Mặc dù tình cảm giữa nàng và Cố Thiên Hàn phi thường,  cũng tuyệt đối   loại  sẽ coi thường nàng vì của hồi môn ít ỏi, nhưng những  khác trong Quốc Công phủ sẽ  nghĩ như , để   thấy của hồi môn của nàng  nông nỗi ,   sẽ  nhạo nàng thế nào!
 
 
May mắn là trong tay nàng giờ đây  chút bạc, cửa hàng mỗi ngày cũng đang kiếm tiền, nàng còn  thể tự  sắm sửa thêm vài thứ.
 
 
Không  gì khác, những loại vải vóc mới nhất nàng vẫn  thể lấy thêm một ít, nhét đầy thêm  mỗi gánh của hồi môn.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Mang thêm một ít ngân nguyên bảo,  khi đến Quốc Công phủ, sẽ  thiếu chỗ cần dùng bạc.
 
 
Thoáng cái, hơn nửa tháng  trôi qua.
 
 
Thẩm Vãn Đường  bỏ chút tâm tư  của hồi môn của , nhưng cũng  bỏ quá nhiều tâm tư, dù  đây chỉ là thứ thêm hoa  gấm,   là căn bản để nàng an  lập mệnh.
 
 
Nàng chỉ   chút ưu sầu, bởi vì nàng đối với cái gọi là cách vẹn cả đôi đường của  phụ vẫn     manh mối,      cực kỳ trầm tĩnh, ngay cả Tam Thủy và Tam Thổ, những  hầu cận  cũng  tiết lộ nửa điểm tin tức.
 
 
Ngày cưới  thấy càng ngày càng gần, nhưng Thẩm Quan Niên vẫn án binh bất động, mỗi ngày chìm đắm trong niềm vui quan phục nguyên chức.
 
 
Ngày mười lăm tháng chín, sáng sớm, Quốc Công phủ sai  đưa
 
 
đến sính lễ.
 
 
Thẩm Vãn Đường  lướt qua danh sách sính lễ dài dằng dặc, liền  đây   do Quốc Công phủ chuẩn , mà là do Cố Thiên Hàn tự  chuẩn .
 
 
Sính lễ bày đầy sân nhỏ của nàng, sân nhỏ  đủ chỗ chứa, đành  bày thêm  bên ngoài sân, do nha  trông coi.
 
 
Thẩm Quan Niên  khi tiễn những  của Quốc Công phủ , liền đến bên Thẩm Vãn Đường xem sính lễ.
 
 
Xem xong,  cảm thấy vô cùng thèm : “Quốc công phủ quả nhiên phú khả địch quốc, sính lễ  đưa tới nhiều kỳ trân dị bảo đến ! Đường nhi , hai ca ca của con còn  kết , con xuất giá   hao hụt ngân khố trong nhà, chi bằng những sính lễ …”
 
 
Hắn còn   hết,   Thẩm Vãn Đường cắt ngang: “Phụ      các ca ca   con ruột của  ?”
 
 
Sắc mặt Thẩm Quan Niên cứng đờ: “Nói hồ đồ gì ,  đều là lời  trong lúc tức giận mà thôi.”
 
 
“Nếu  là con ruột của ,  tự nhiên cũng là ca ca ruột của , chắc hẳn các ca ca cũng  tiện cướp  của hồi môn của   ruột chứ? Truyền  ngoài thì các ca ca sẽ  còn mặt mũi nào gặp , ồ, phụ  e là cũng sẽ  còn mặt mũi nào gặp đồng liêu.”