28
 dựa  việc tịch thu tài sản của tham quan để  giàu quốc khố thì  thể lâu dài, cũng chẳng  kế sách  thỏa.
Vì thế, tiếp theo  triển khai một đợt hành động phản tham trừ gian.
Lão Bát trời sinh nhạy cảm với con , giỏi tính toán,   niềm yêu thích cuồng nhiệt với việc tịch biên tài sản và chống tham nhũng.
Nghe ,  hầu hạ quanh  ai nấy đều  một cái bàn tính trong tay. Không chỉ phủ nha Hộ Bộ mà cả phủ  của  cũng thường vang vọng tiếng bàn tính, đến mức còn từng lên đầu bảng tin đồn tám chuyện trong hoàng thành.
Sau   mới   từ miệng Hoàng hậu, rằng khi mới mười sáu tuổi  tự lập phủ, yêu cầu đầu tiên của Lão Bát với   cận là  tính toán, giỏi sổ sách.
“Ngày , hễ  vụ tịch thu tài sản, Tương Vương ắt sẽ  chinh  đầu. Nay Tương Vương bận rộn công vụ,  việc quên ăn quên ngủ tại Hộ Bộ, bèn sai Vệ Tam của phủ Định Quốc công và Ninh Lục của phủ Trấn Quốc hầu đến giám sát. Hai kẻ  vốn là công tử bột nổi tiếng ở kinh thành, ai ngờ    quy củ trong việc tính toán. Đối với chuyện kiểm tra sổ sách,  chỉ rõ ràng mạch lạc mà còn  bài bản, khiến  khác   bằng con mắt khác.”
Lưu Trung Nghĩa –  phụ trách việc tịch thu – bẩm với  rằng,  bên cạnh Lão Bát ai nấy đều  đánh bàn tính.
“May mà Tương Vương sai họ đến, nếu  thì thực sự sẽ  bọn tham quan lừa gạt mất thôi.”
Ta cũng thấy Lão Bát quả thực  năng lực trong việc kiểm tra sổ sách và chống tham nhũng,  chỉ trọng thưởng mà còn chính thức phong   Hộ Bộ Tả Thị Lang.
Người bên cạnh  cũng đều  ban phẩm cấp.
Hình Bộ  Lão Thất trấn giữ, những kẻ hoàng  quốc thích, danh gia vọng tộc, quyền thần công thần dám ỷ thế  càn đều gặp đại họa.
Chỉ cần chấn chỉnh vài kẻ  đầu gây họa, bầu  khí tà khí trong kinh thành liền chuyển biến tích cực.
Trị an  định, cũng góp phần cải thiện môi trường kinh doanh.
Quốc khố nhờ thế mà thêm sung túc.
Từ ngày Lão Thất đến Hình Bộ, nơi  lập tức trở thành bộ nha bận rộn nhất trong Lục Bộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-hoang-de-ta-khuay-dao-thien-ha/chuong-28.html.]
Các vụ án lớn nhỏ  ngừng kéo đến.
Gần như mỗi vụ trọng án xảy  đều dẫn đến cải cách luật pháp và  ghi  sử sách.
Trong đó tiêu biểu nhất chính là vụ ăn tuyệt hộ. 
"Ăn tuyệt hộ" (tiếng Hán: 食絕戶) là một tập tục tệ hại từng tồn tại trong xã hội phong kiến Trung Hoa, trong đó khi một gia đình  còn  thừa kế nam (  con trai, hoặc cả gia đình đều chết), thì  trong tộc (hoặc hàng xóm,  thích) sẽ nhảy  chiếm đoạt tài sản của nhà đó.
Sau khi tiếp nhận vụ án, Lão Thất  xử theo những lệ thường dân gian.
Mà bắt hết cả trăm tộc nhân và dân làng  liên quan đến việc ăn tuyệt hộ gây  án mạng.
Chuyện  lập tức gây chấn động triều đình. Chư thần cho rằng, ăn tuyệt hộ là lệ xưa, nếu sợ  tuyệt hộ thì nên sinh nhiều con trai. Nhà  con cũng  sớm tìm cách nối dõi, nếu   ai nối thì nên gả con gái lấy chồng ở rể để tiếp tục hương hỏa.
Phái phản đối  :
“Ăn tuyệt hộ thực chất là giáng họa cho những gia đình vốn  khốn khó,  mất  tài sản và chỗ dựa sinh kế, con đường sống càng thêm gập ghềnh. Có  sa  cảnh bần cùng,   lưu lạc khắp nơi. Nhà  con cái vốn  cô quạnh,  gặp nạn thế  chẳng khác nào tuyết rơi thêm giá. Nhà chỉ  con gái,  thấy  nhân  sỉ nhục, dù   tay cứu giúp cũng thường lực bất tòng tâm, trong lòng đau đớn, bất lực vô cùng.”
Trên triều, hai phe tranh cãi đến sôi sục,  vốn  sửa đổi hành vi tệ hại , nhưng kẻ phản đối  quá nhiều.
Lão Thất –  bắt hàng trăm tộc nhân và dân làng –  cả triều công kích.
 Lão Thất cứng rắn  chịu buông, kiên quyết cho rằng việc ăn tuyệt hộ là tội ác tày trời, hủy hoại nghiêm trọng trật tự quốc gia.
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Tại đại điện, Lão Thất đưa  hồ sơ vụ án, liệt kê rõ tộc Trương  vì ăn tuyệt hộ mà  chỉ chiếm đoạt tài sản tích góp bao năm của khổ chủ, mà còn ép vợ con   bán  kỹ viện, khiến năm  phụ nữ   hành hạ đến c.h.ế.t thảm.
Lão Thất mời pháp y  khám nghiệm t.h.i t.h.ể các nạn nhân và   từng tá túc tại nhà khổ chủ lên điện.
“Thi thể  c.h.ế.t thảm  kể xiết. Lớn nhất chỉ mới mười ba, nhỏ nhất  đầy bảy tuổi. Hai chân  đánh gãy, hạ  rách nát, tay  bẻ quặt  ,   đầy vết thương,   chỗ nào lành lặn.”
Người  xa của khổ chủ rơi nước mắt kể  bộ mặt ghê tởm của đám  ăn tuyệt hộ :
“Chủ nhà chi thứ hai họ Trương  mất, đám tộc nhân liền ùn ùn kéo đến cướp đoạt tài sản, náo loạn  thôi. Phu nhân và các tiểu thư  ngăn cản,   đạp ngã xuống đất, trang sức quần áo  cướp sạch. Chúng còn chiếm đoạt ruộng vườn, nhà cửa, cả đồ hồi môn của phu nhân và tư vật của các tiểu thư cũng  buông tha. Không dừng ở đó, chúng còn đem phu nhân và các tiểu thư bán  kỹ viện,  ba mươi bảy lượng bạc.”