Ngoại truyện: Thẩm Khanh Trần
Ta  gặp nàng từ kiếp  , thứ nữ Tô Phù Doanh của Tô phủ.
Khi đó biên quan thất thủ, là Thái Tử, phụ hoàng   rèn luyện, sai   áp tải lương thảo.
Nào ngờ đại quân áp sát,  và Trần Chân  khống chế trong thành, kế hoạch vận chuyển lương thảo  đình trệ,  còn cách nào khác.
Địch quân tấn công vô cùng ác liệt, tình thế nguy cấp, tưởng chừng  thể trụ nổi nữa, sắp sửa thất thủ.
Cọc gỗ công thành đập  cổng thành, chúng   chuẩn  sẵn sàng tử thủ.
Khi thành phá, thứ   thấy   là kẻ địch, mà là một thiếu nữ mười mấy tuổi.
Nàng dẫn theo một đội quân lớn, đánh cho quân địch tan tác,  hình nhỏ bé bộc phát  sức mạnh vô cùng.
Nàng  đúng, nàng sẽ  bao giờ thua.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Chúng  thắng , thắng một cách triệt để, từ đó về , trong mắt   thể chứa thêm bất kỳ ai khác.
Nàng chia lương thực, vải vóc cho binh lính  trướng, lớn tiếng  với họ:
"Há rằng  áo? Cùng  chung bào."
"Há rằng  áo? Cùng  chung chăn."
"Há rằng  áo? Cùng  chung quần."
Nàng kiên cường, mạnh mẽ, dũng cảm, là sự kinh diễm   từng thấy.
Trong lòng nàng đều là gia quốc thiên hạ,  hề   lấy một cái, cũng  hề nhớ đến .
   nhớ nàng  lâu.
Yến tước mãn diêm doanh, hồng hộc truyền phù diêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-mau-nghi-thien-ha/ngoai-truyen-tham-khanh-tran.html.]
(Chim sẻ đầy mái hiên, chim hồng hộc bay cao)
Tô Phù Doanh.
Sau ,  cưới vị hôn thê của , tỷ tỷ của nàng.
Ta  thích nàng ,  phát hiện cô  dường như cũng   gả cho , cho nên   từng động .
Đi một vòng qua Quỷ Môn Quan,   lên hoàng vị.
Trong một   săn trở về,  vĩnh viễn mất  nàng, Tô Tình Vũ  dám!
Ta cho ả  uống thuốc độc mãn tính, để ả  c.h.ế.t trong đau đớn bệnh tật.
Ta cai trị đất nước  , sống thọ  chết, trong lúc mơ hồ    với .
Có thể thỏa mãn  một nguyện vọng.
Khi đó   nghĩ, nếu  thể gặp  nàng thì   mấy.
Không ngờ  thành sự thật,  ,  cưới   con gái  yêu, thề sẽ dùng cả tính mạng để bảo vệ nàng.
Nàng  , nàng cho rằng chúng  tôn trọng  như khách, đều là do  cố tình dẫn dụ.
Ngày đó, nàng  nàng  kinh nghiệm,  thể giúp ,    đồng ý.
Ta thực sự  thể chịu đựng  việc mất nàng thêm một  nào nữa.
Hình ảnh nàng cầm cờ, thúc ngựa phi nước đại, giống hệt như cái  thoáng qua kinh diễm ngày đó.
May mắn , non sông vẫn còn, bên cạnh   nàng, còn  cả hai đứa con.
 
Hết