“Không cần khách sáo.”
Mộc Tâm cắn một quả khác, ăn xong mới nghiêng đầu hỏi Tiểu Chu:
“Có đang lo nguồn tiêu thụ cho giấm? Thực cần lo lắng quá , giấm hương vị đặc biệt ngon, mà một tháng hàng bán, những nhà mua giấm quen hẳn cũng ăn hết giấm cũ , hiện giờ đưa thị trường hẳn sẽ bán chạy.”
Tiểu Chu đó cũng đến danh tiếng của xưởng giấm Lục Thị, giấm nhà ăn cũng mua ở đây, nó ngon, nhưng vẫn rõ lượng tiêu thụ giấm nên yên tâm.
“Những cái đó cũng , chỉ sợ gì bất ngờ thôi.”
Mộc Tâm gì thêm, ăn xong dưa chuột liền phòng.
Thủy Tâm nãy giờ vẫn bám cửa sổ rình coi, thấy chị về bèn trêu ghẹo: “An ủi xong cơ ?”
“An ủi cái gì? Chỉ mấy câu vu vơ thôi.”
“Em tin nhé, nếu chị ý gì với mà chị lo lắng cho đến độ tận nơi trấn an ?”
Mộc Tâm liếc Thủy Tâm một cái: “Em còn dám linh tinh, chị sẽ với là em yêu đương nhé.”
Thủy Tâm tức thì nhảy dựng lên: “Chị, chị yêu quý, em sai , em là đồ điều, em bao giờ bậy bạ nữa, chị rộng lượng tha cho em , nha.”
Mộc Tâm ‘chậc’ một tiếng: “Để xem xem tâm trạng thế nào .”
Thủy Tâm nịnh nọt nhảy qua bóp vai cho Mộc Tâm: “Chị, chị thấy lực thế đủ ? Có ?”
“Bên trái, nhích qua trái một chút, chỗ đó mỏi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-125.html.]
“Được, liền.”
…
Một tuần , lượng tiêu thụ giấm thơm thống kê , giấm khi đổi bao bì bán chạy hơn giấm bán lẻ đây.
như Mộc Tâm , một tháng giấm mới bán, các nhà dùng quen giấm thơm Lục Thị dùng hết giấm cũ, giấm thơm bắt đầu bán trở liền mua ngay.
Vì thế, kim ngạch tiêu thụ tuần thứ nhất tương đối cao, ngày thứ hai về cục công thương họp, Tiểu Chu và Ngu Thanh Nhàn đều cấp biểu dương và phát thưởng.
Thời kỳ , phần thưởng đều mang đặc sắc của thời đại vô cùng rõ ràng, một chiếc khăn lông trắng, một cốc tráng men.
Sau ngày nhận thưởng cũng là ngày Mộc Tâm và Thủy Tâm tới trường đại học báo danh.
Trường học của cả hai cô bé đều ở trong thành phố , nhưng một ở phía Đông, một ở phía Tây.
Sáng ngày báo danh, Văn Thanh Yến lái xe jeep của cục vũ trang đưa hai con gái tới trường.
Lên đại học là một sự kiện hết sức vinh dự, ông Văn cùng bà Lục bỏ qua dịp , vì thế, cả nhà cùng đưa Mộc Tâm và Thủy Tâm học.
Ông Văn vô cùng kích động, đưa hai cháu đến trường còn lén giấu bà Lục giúi cho mỗi cô bé mấy chục đồng, đó là bộ vốn riêng của ông cụ.
Mộc Tâm và Thủy Tâm đều ấm lòng và hạnh phúc vô cùng.
Tuổi thơ của hai cô bé quả thật bất hạnh, nhưng , thời thiếu niên của họ tràn ngập ánh sáng và ấm áp, đây chính là những hồi ức quý giá nhất, cả hai đều tin tưởng tương lai, tin rằng những ngày tháng về của đều sẽ như .