“Cháu cũng  báo bên Hồng Kông, Ma Cao, ở Quảng Đông và Thượng Hải bên    đổi, quần áo như Thanh Nhàn  chừng  thịnh hành ở bên  .”
“, cha con   đúng, cho nên   việc gì, hơn nữa   phát hiện ,  nhiều  đến cửa hàng của chúng  xem đồ đều là những  tiêu nhiều tiền,   là  điều kiện gia đình  tệ, lúc mua bọn họ sẽ mua vài món. Các cô gái   thể mua như  tức là phía  chắc chắn  thể mặc như .”
Một nhà ba  đang  chuyện,    từ bên ngoài  .
Có hai cô gái trẻ tầm hai mươi tuổi bước  cửa hàng,  bước   đưa mắt  xung quanh,  hề tỏ  rụt rè,  trang phục thì  là con nhà khá giả.
Sau khi ngắm nghía tất cả quần áo, ánh mắt của cô gái lớn tuổi hơn rơi   Ngu Thanh Nhàn, do dự hai giây, cô  hỏi: "Đồng chí, bộ đồ   cô cũng là mua ở chỗ  ?"
Cô gái  chuyện tên là Trương Hiểu Nguyệt, là một cô gái theo đuổi thời trang, cho dù phong ba bão táp cô  cũng  quên chạy theo thời trang, quần áo đơn điệu cũng  thể ngăn cản cô  buộc khăn lụa xinh  lên tóc .
Hôm qua cửa hàng  khai trương cô   , hôm nay     lập tức tới.
Ngu Thanh Nhàn  lắc đầu: "Không , đây là sản phẩm mới của cửa hàng chúng , hôm nay  mới  xong mẫu, còn  lên kệ.”
Trương Hiểu Nguyệt  Ngu Thanh Nhàn , ánh mắt sáng lên: "Mẫu mới , khi nào thì lên?   thể đặt  một bộ ?”
“Đương nhiên  thể, cô   thử một chút  , trong cửa hàng chúng  đều  phòng thử đồ. Nó ở đó, cô  thể  thử xem." Khi bố trí cửa hàng , Ngu Thanh Nhàn  dựa theo hình thức cửa hàng quần áo thường thấy nhất  đường ở đời , góc tường bên trong  bố trí một phòng  quần áo nhỏ, dùng một miếng vải che chắn, lúc     sẽ treo vải lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-280.html.]
Ở vị trí  ánh sáng  nhất bên ngoài  một tấm gương,  quần áo xong  thể  ngoài ngắm .
“Được, để  thử xem.”
Ngu Thanh Nhàn cởi quần áo , Trương Hiểu Nguyệt cầm  phòng thử quần áo, ánh mắt bạn cô  cũng rơi    Ngu Thanh Nhàn, Ngu Thanh Nhàn thoải mái để cô  xem.
Chỉ một lúc , Trương Hiểu Nguyệt  áo  , bên trong cô  mặc áo len màu đỏ sậm quần đen, áo khoác là kiểu dáng  ,  khi cô  mặc  cũng   mắt, chỉ là  khi xem xong cách ăn mặc   Ngu Thanh Nhàn luôn cảm thấy     đơn giản và gọn gàng như của cô.
  thành vấn đề, đến lúc đó cô   thể phối như bộ của cô là  . Trương Hiểu Nguyệt chỉ mất một giây  nghĩ thông suốt, cô   lập tức đưa ánh mắt ở  những thứ khác trong tiệm, mua một cái quần, mấy cái vòng tóc xinh  độc đáo  mới lưu luyến mang đến quầy thu ngân tính tiền.
“Bộ quần áo   ,  đặt một bộ.” Trong tay  thiếu tiền, Trương Hiểu Nguyệt chi tiêu  hào sảng.
“Mã  của  cô cũng  thể mặc, chiều mai cô tới lấy là ." Ngu Thanh Nhàn  gọi Vương Tiểu Hà:" Mẹ,   phiếu cho cô .”
Vương Tiểu Hà lấy  một quyển sổ: "Cô gái tên là gì?”