"Gió ở ngoài cũng  lớn lắm  ạ, so với mấy ngày  thì  hơn nhiều ạ. Bà nội, con  mang theo hai bình rượu đến, đều là rượu con tự ủ, một bình là rượu cao lương, một bình là rượu dương mai, chút nữa con mở cho   nếm thử nhé."
Hàn Dục    với Ngu Thanh Nhàn, bà nội Hàn lớn tuổi   cũng   thú vui gì khác, chỉ  một sở thích duy nhất là nhân lúc   việc gì thì uống hai chén rượu.
Lần đầu tiên Ngu Thanh Nhàn gặp  trưởng bối là nữ mà thích uống rượu,  còn    khéo ư, cô cũng thích uống lắm.
Bà nội Hàn  thấy thế thì nếp nhăn  mặt  càng thêm sâu hơn. Ông nội Hàn  thế thì cũng vô cùng vui mừng.
Đoàn  kéo   phòng, thức ăn   chị Lý -  mà con trai mời về chăm sóc họ - chuẩn  từ  . Sau khi cởi áo khoác  treo lên  cửa, Hàn Dục đặt quà tặng lên bàn , còn hai bình rượu thì xách đến bàn ăn, đoàn  cùng  xuống.
Hàn Dục nhanh chóng mở hai bình rượu . Mùi rượu bay , ánh mắt ông bà nội Hàn  hai bình rượu đều sáng rực lên.
Ông nội Hàn trực tiếp rời khỏi bàn ăn, mở ngăn kéo cầm bộ chén uống rượu mà  thích nhất .
Hàn Dục rót rượu cao lương cho  và ông nội Hàn, còn rót cho hai  phụ nữ rượu dương mai.
Anh  giơ chén lên: "Nào, chúng mừng đồng chí Ngu Thanh Nhàn  gia nhập  gia đình chúng ."
"Cạn chén cạn chén." Ông nội Hàn vội vàng giơ chén lên,  khi uống cạn một chén thì hai mắt từ từ nhắm , khi mở mắt   thấy ông nội Hàn  Ngu Thanh Nhàn với ánh mắt tán thưởng: "Thanh Nhàn, rượu con ủ ngon quá, quá ngon, quá tuyệt vời."
Ngu Thanh Nhàn  : "Con dùng nước suối  núi để ủ đấy ạ. Nếu ông nội thích, thì đợi uống hết bình , con sẽ mang thêm cho ông ạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-412.html.]
Sao ông nội Hàn  thể  thích cho . Đời  của ông cụ  mà,  cùng sở thích với bà nội Hàn, cũng chỉ  một cái thú vui như thế thôi. Lễ vật mà Ngu Thanh Nhàn mang đến đúng là chạm đến tâm khảm của ông bà.
Hai vò rượu kéo gần  cách của Ngu Thanh Nhàn và hai ông bà cụ. Trên bàn cơm, họ  uống rượu  trò chuyện, quan hệ càng lúc càng  mật.
Nếu   hai  Hàn Dục và Ngu Thanh Nhàn còn  bàn chuyện cưới gả thì dù  thế nào, bà nội Hàn cũng  kiên quyết giữ cô ở .
Lúc Ngu Thanh Nhàn   về, bà cụ còn lưu luyến  rời. Bà cụ đưa quà mà   chuẩn  sẵn cho Ngu Thanh Nhàn.
Bà cụ  hỏi thăm về gia đình của Ngu Thanh Nhàn  , nên quà tặng cũng  quá quý trọng, nhưng mà  vô cùng dụng tâm, cực kỳ  thành ý.
Buổi tối, Hàn Dục đưa Ngu Thanh Nhàn về, hai  nắm tay suốt dọc đường .
Màn đêm buông xuống, ánh đèn bên đường nhạt nhòa,   đường  thành từng tốp năm tốp ba, cơ bản đều giống như hai  Ngu Thanh Nhàn ăn cơm xong thì  tản bộ.
Đi đến một chỗ  , Hàn Dục kéo Ngu Thanh Nhàn đến một góc c.h.ế.t   ai  thấy, nâng cằm của Ngu Thanh Nhàn lên  hôn xuống.
Trong lòng Ngu Thanh Nhàn run rẩy, cơ thể mềm nhũn hơn phân nửa, đành  ôm lấy bả vai của Hàn Dục mới  thể  định cơ thể để bản    ngã xuống mặt đất.