Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cô    ngoài quan sát một lát, chỉ thấy đám  thanh niên trí thức  tới  lui, chứ  thấy Ngu Thanh Nhàn  cả, nghĩ thầm  lẽ do mưa lớn quá, nên cô  mặc kẹt ở ngoài  về .
Trái tim của Khương Hiểu Điềm đập thình thịch,  quan sát thêm vài phút, vẫn   thấy bóng dáng của Ngu Thanh Nhàn nên Khương Hiểu Điềm mới hạ quyết tâm mở tủ.
Khương Hiểu Điềm tạm cất trái tim   bụng, cô  lấy chìa khóa của  , mở tủ của Ngu Thanh Nhàn. Cái chìa khóa  mới  nhét  lỗ khóa, thì Ngu Thanh Nhàn đột nhiên xuất hiện.
Suýt chút nữa Khương Hiểu Điềm  dọa c.h.ế.t : "Thanh... Thanh Nhàn,    về ?"
Người  là quỷ ? Sao  đường   chút tiếng động nào thế?
Ngu Thanh Nhàn  trả lời cô  mà hỏi tiếp: " đang hỏi ,  mở tủ của   gì?"
Âm thanh của Ngu Thanh Nhàn  lớn, La Tân Lan và những thanh niên trí thức khác đều hoạt động  mái hiên, lời mà Ngu Thanh Nhàn  họ đều   hết. Lúc , ai nấy đều cầm khăn mặt  về phía .
Một     chuyện gì đang xảy , nhưng thấy   tụ tập về phía , họ cũng đến góp vui. Dưới sự tuyên truyền của La Tân Lan,   đều  Khương Hiểu Điềm mở tủ của Ngu Thanh Nhàn,  cô bắt tận tay.
Ánh mắt    Khương Hiểu Điềm lập tức  đổi, trở nên đầy phòng .
Mọi  đều xa nhà, gia sản cũng chỉ  một chút  thôi. Nếu như  trộm, với bọn họ mà  thì chẳng khác nào tai ương ngập đầu. Nói khó  một chút thì đến cái quần cộc cũng là tài sản độc nhất vô nhị , nếu mà  trộm thật thì họ đau lòng  c.h.ế.t luôn  chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-446.html.]
"  mở tủ của ,  chỉ   một chút thôi. Chúng  ở chung một phòng, ngăn tủ của chúng   đặt cùng một chỗ,   lý nào mà   một chút cũng   chứ?"
Âm thanh phản biện của Khương Hiểu Điềm càng về  càng trở nên yếu ớt vô lực.
Mọi  tuy  trực tiếp chứng kiến cảnh tượng Khương Hiểu Điềm mở tủ của Ngu Thanh Nhàn, nhưng họ cũng   đồ ngốc, cái chìa khóa  rõ ràng vẫn đang cắm  lỗ khóa của tủ của Ngu Thanh Nhàn  kìa. Hơn nữa, so với Khương Hiểu Điềm , thì họ càng tin tưởng Ngu Thanh Nhàn hơn.
Khương Vĩnh Minh là  lớn của đám thanh niên trí thức, lúc      : "Được , tập hợp ở phòng bếp ,   chuyện  ."
Phòng bếp là nơi duy nhất mà  bộ đám thanh niên trí thức ai cũng  chỗ .
Khương Hiểu Điềm   , nhưng đến mức  , Khương Hiểu Điềm     thì cũng  quan trọng nữa. Cô   Lương Khiết và La Tân Lan mỗi  kèm một bên, kéo đến phòng bếp.
Mưa ngoài trời vẫn  tạnh, nhưng phòng bếp  vô cùng yên tĩnh. Khương Vĩnh Minh  một vòng,  đó mới trầm giọng : "Cho dù thế nào, cũng  thể đồn đãi chuyện   ngoài."
Dân quê đều bài xích  ngoài. Đám thanh niên trí thức đều lớn lên ở thành phố, công việc họ  nhiều nhất trong đời cũng chỉ là thủ công nghiệp,  từng tiếp xúc với việc đồng áng bao giờ cả.