Diện mạo của cô   hợp với thẩm mĩ của thời đại , khuôn mặt tròn trịa mịn màng luôn mang theo nụ  hiền lành.
Cô  gả  nhà họ Phong mười ba năm , tổng cộng sinh  hai đứa con trai một đứa con gái.
Con gái cả năm nay mười một tuổi, học lớp sáu ở trường tiểu học của đại đội; đứa con thứ hai năm nay lên lớp bốn, đứa út năm nay mới bảy tuổi,  lên lớp một.
Đối với  vợ của thằng cả, bà Phong vẫn luôn hài lòng. Nhiều năm  , Trương Hội Trân vẫn luôn hiếu thuận cha  chồng, yêu thương chị em dâu, tình cảm với chồng cũng  .
Đối với sự thiên vị của bà  dành cho đứa con út, chị  cũng   ý kiến gì. Thái độ   hiền lành, chăm sóc tất tần tật từ trong nhà đến ngoài nhà. Con dâu thế , ai mà  thương cho ?
Mỗi  bà   ngoài, đám  chồng trong thôn  ai mà  hâm mộ nhà bà  hòa thuận, yên ấm?
"Liên Thành  ngoài vẫn  kịp ăn gì cả,  rán cho nó một quả trứng gà. Bọn nhỏ đều ngủ  ?" Bà Phong  hỏi.
Trương Hội Trân dịu dàng : "Ngủ  ạ. Ba chị em chúng nó ầm ĩ một lát thì mệt đến  . Liên Quốc  chân     thoải mái, con đến lấy chút nước nóng cho   ngâm chân."
Hàng năm, phòng bếp nhà họ Phong vẫn luôn  nước nóng. Trương Hội Trân pha nước xong,  chuyện với bà Phong thêm vài câu thì rời .
Trương Hội Trân bê chậu nước  nhà, đặt chậu nước xuống bên cạnh giường. Chị   lên giường, cạnh Phong Liên Quốc : "Em mang nước đến ,  rửa ráy ."
Phong Liên Quốc ngẩng đầu lên, để lộ nửa bên mặt phủ kín sẹo. Vết sẹo ở nửa bên mặt đó vẫn kéo dài xuống , cho đến tận  nách mới biến mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-507.html.]
Vết sẹo   từ lúc Phong Liên Thành còn bé. Lúc đó   bảo vệ em trai Phong Liên Thành nên mới  thương.
Năm , trong thôn họ thịt lợn, đám trẻ con bọn họ đều chạy đến đó góp vui, đám trẻ chạy vòng quanh khu vực mổ lợn,  hiểu   đụng  bát nước sôi  đun.
Khi bát nước sôi đổ xuống, đúng lúc Phong Liên Thành đang   cái bát, Phong Liên Quốc lúc   thèm suy nghĩ  vọt lên phía , ôm Phong Liên Thành  n.g.ự.c để bảo vệ.
Phong Liên Thành   chịu chút thương tổn nào, nhưng Phong Liên Quốc   bát nước sôi dội khiến cho hỏng mặt,  những dung mạo, mà ngay cả  lưng   cũng đầy sẹo phỏng.
"Chút nữa  sẽ tự đổ nước bẩn, em ngủ , ban ngày chăm sóc nhà cửa  mệt mỏi lắm ."
"Vâng."
Vì mặt mũi của   hủy, nên Phong Liên Quốc  chút tự ti, vì thế   đối xử với vợ  vô cùng ,  cái gì  đều cho cô . Anh  vẫn luôn   trong thôn chê  là   vợ quản nghiêm.
Phong Liên Quốc  những  cảm thấy  hổ mà còn cho đó là vinh quang.
Đêm khuya,   đều ngủ say, cơ thể của Bách Tuế  còn đau đớn,  thêm  ăn no nên con bé ngủ  say, Ngu Thanh Nhàn trò chuyện với Miêu Hạ Thu một lát thì cũng ngủ mất.
Hiếm khi cô  mơ, trong mộng là một đứa bé trai  năm sáu tuổi lôi kéo một đứa bé gái hai, ba tuổi. Trong n.g.ự.c nó còn ôm một đứa bé nhỏ xíu.