Phong Liên Thành ghé tai ván cửa lắng một lúc lâu, thấy bên ngoài động tĩnh gì, thở phào một , đẩy cửa chạy ngoài.
Trương Hội Trân còn thèm mặc quần lót, chỉ mặc mỗi bộ quần áo rộng thùng thình miễn cưỡng che , Phong Liên Thành bỏ chạy xa, Trương Hội Trân cắn răng chạy theo.
...
Dạo bà con trong thôn đoàn kết, nhà nào gặp việc gì cũng đến hỗ trợ, nhất là mấy việc như chữa cháy, kẻ bưng chậu nước, xách thùng nước tạt đống rơm, dập tắt lửa, đúng lúc Phong Liên Thành và Trương Hội Trân lao .
Đám đến dập lửa trợn mắt, há hốc mồm hai kẻ quần áo chỉnh tề chạy từ trong nhà , từng tiếp xúc qua chuyện nam nữ, giữa Phong Liên Thành và Trương Hội Trân xảy tình huống gì, cần nghĩ cũng .
Thế là tất cả đặt ánh mắt lên Phong Liên Quốc, sắc mặt của Phong Liên Quốc còn u ám hơn bóng đêm, ánh mắt chằm chằm Phong Liên Thành, Trương Hội Trân, nghiến răng kêu răng rắc.
Bà cụ Phong cũng ngốc, bà một tay dắt cháu trai lớn, một tay bế cháu trai nhỏ, còn cháu gái lớn thì bên cạnh, con trai út và con dâu lớn với vẻ mặt ngơ ngác.
Phong Liên Thành cũng sửng sốt, khi lao khỏi phòng, ghé tai ngóng ở cửa hồi lâu, vốn thấy âm thanh bên ngoài, chạy nhiều như ?
Trương Hội Trân như c.h.ế.t lặng, đồ đang cầm tay bỗng rơi xuống đất.
Mọi dần trở nên im lặng, chỉ âm thanh của bộ phim từ xa vọng .
Phong Liên Quốc nắm chặt hai tay thành quyền, run giọng Phong Liên Thành : "Liên Thành, các đang gì ?"
Phong Liên Thành Phong Liên Quốc, nghẹn họng đáp lời , đầu óc trống rỗng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-553.html.]
Phong Liên Thành ngờ sự việc bại lộ.
Anh cũng cảm thấy rằng tình cảm của Trương Hội Trân dành cho sẽ phơi bày nhờ sự thận trọng của .
khi thứ ập đến, Phong Liên Thành mới cảm nhận sợ hãi, đặc biệt lúc trông thấy sắc mặt của Phong Liên Quốc, càng sợ hơn.
Sắc mặt của Trương Hội Trân giờ phút cũng trở nên trắng bệch.
Ngu Thanh Nhàn trong đám đông, cô vẽ lá bùa một ngọn gió thổi về phía Trương Hội Trân.
"Làm gì mà mắt dám ? Cậu mù ?"
"Nói thật cho , và em trai là yêu thật lòng, khi đính hôn với , quen , nếu tên xí dùng đao đoạt tình, gả cho Liên Thành từ lâu, còn cần yêu đương vụng trộm ?"
Đến nước , Trương Hội Trân mới hiểu rằng một khi chuyện giữa và Phong Liên Thành xảy , cô và Phong Liên Quốc thể tiếp tục chung sống.
Trương Hội Trân Phong Liên Thành một chút, nhớ tới dáng vẻ Phong Liên Thành bỏ mặc cô trong nguy hiểm , chỉ lo chạy giữ mạng , bất chợt mỉm , về phía Phong Liên Quốc.
Phong Liên Quốc gắt gao cô, ánh mắt giống như ăn tươi nuốt sống cô .
Trương Hội Trân càng thêm vui vẻ. Sống chung chăn gối với đàn ông hơn mười năm, cô hiểu rõ đàn ông trông như thế nào.
Lòng hẹp hòi ghi thù, bên khuôn mặt trung thực của là tính khí thù tất báo.