Miêu Hạ Thu   thấy con gái  vội vàng đặt con hổ bằng vải xuống, nhận lấy những thứ trong tay cô: "Biết . Tối hôm  lúc đang dỗ con bé ngủ,  để nó tự chơi ở  giường, tự nhỏ trở  một cái. Từ đó về , thi thoảng con bé cũng sẽ tự trở , mới   vài ngày thôi đấy, mà  thuần thục lắm ."
Giống như phối hợp với lời miêu tả của Miêu Hạ Thu, bà  dứt lời, Tiểu Bách Tuế  trở  một cái.
Tiểu Bách Tuế lớn lên giống nguyên , đôi mắt to tròn linh hoạt, lông mi  cong, tóc  đen   dày. Không những thế, con bé còn  sống mũi cao, cái miệng chúm chím và làn da trắng hồng, ai  thấy cũng  khen dáng dấp xinh .
Con bé trở ,  Ngu Thanh Nhàn bằng ánh mắt trong veo khiến cho lòng Ngu Thanh Nhàn mềm nhũn. Ngu Thanh Nhàn đặt đồ đạc linh tinh xuống   qua bế con bé lên.
Miêu Hạ Thu là  sạch sẽ, nên ngày nào bà cũng giặt tã cho Tiểu Bách Tuế, quần áo cứ bẩn một bộ   một bộ, vì thế cả  con bé đều ngập mùi sữa thơm tho ngọt ngào, Ngu Thanh Nhàn bế con bé lên hôn vài cái.
Tiểu Bách Tuế hơn một tháng   giác quan, con bé   nhột, chỉ cần Ngu Thanh Nhàn thổi một   bụng con bé là con bé  bật  khanh khách.
Ngu Thanh Nhàn hôn lên khuôn mặt mềm mại béo múp của con bé, cảm giác trái tim   lấp đầy.
Lạc Hữu Dân cũng  dậy, trong tay ông còn cầm một cái trống bỏi, Tiểu Bách Tuế   tiếng động thì lật  đầu  . Lạc Hữu Dân lắc lắc, Tiểu Bách Tuế  vô cùng vui vẻ.
"Lần   ngoài  thuận lợi ?" Lạc Hữu Dân hỏi.
"Thuận lợi ạ." Ngu Thanh Nhàn tìm cái ghế  xuống: "Cha , hai  nên nhân lúc  thời gian rảnh   ngoài thăm thú . Con kể cha  , phong cảnh ở trấn cổ của thành phố Ô  lắm,  cây cầu nhỏ , dòng nước chảy, gạch xanh, tường trắng,  trông  lắm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-573.html.]
Miêu Hạ Thu   chút hứng thú nào với chuyện   ngoài du lịch cả: "Ở huyện chúng  cũng  nhiều cổ thành đấy thôi, con vẫn   đủ ?"
Nhà  đẻ của Miêu Hạ Thu  ngay trấn bên cạnh, trấn của họ cũng  cổ trấn,  khi bà ngoại của nguyên  vẫn  qua đời, mỗi  nghỉ hè nguyên  đều cùng  trai và em gái đến đó vài .
Sau  khi bà ngoại nguyên  qua đời , bởi vì chút chuyện dưỡng lão của bà khiến cho Miêu Hạ Thu  ý kiến với hai , nên những năm gần đây hai nhà cũng ít khi  .
Sau khi nguyên  gả cho  thì  càng ít khi tiếp xúc.
"Đó  giống  , trấn cổ của thành phố Ô   phát triển hơn trấn cổ bên  nhiều lắm,  đường bán tất cả  thứ, đường phố luôn   đến  , còn  vài học trò cầm theo bảng vẽ  bên đường vẽ tranh nữa cơ. Trấn cổ bên  của chúng  cũng chỉ  mỗi cái danh trấn cổ thôi, chẳng  gì khác cả."
Du lịch của huyện Phượng Lai vẫn  phát triển, trấn cổ đúng như lời Ngu Thanh Nhàn , cũng chỉ mang cái danh trấn cổ mà thôi.
Đừng  khách từ bên ngoài đến, ngay cả  địa phương cũng ít khi ghé thăm.
"Con còn chụp ảnh nữa cơ, để con lấy cho cha  xem." Đêm qua  khi  về, Tạ Uẩn trốn trong  gian của Ngu Thanh Nhàn rửa ảnh suốt một đêm.