Hôm , trời còn  sáng, Ngu Thanh Nhàn  thức dậy. Cô dắt con bò bà Lục cho mượn tới, buộc  xe,  khiêng từng vại giấm lên,  lấy công cụ dùng để bán giấm như phễu, muôi múc chuyên dụng để lên xe.
Trời  tảng sáng, Ngu Thanh Nhàn vội vàng  đến chợ thức ăn,   bao xa, hai chị em Lục Mộc Tâm  cầm cặp sách đuổi theo.
"Sao hai con  tới đây?"
Hại chị em Lục Mộc Tâm lên xe bò:
"Chúng con   theo  bán giấm."
Hai chị em  bàn bạc xong từ , hai  quyết định   với Ngu Thanh Nhàn chuyện , mà đợi đến ngày cô  bán giấm sẽ cho cô một bất ngờ.
Ngu Thanh Nhàn quả thực  bất ngờ và mừng rỡ.
Chuyện trong nhà từ  đến nay cô  từng ngăn cản bọn trẻ tham gia, lúc cô cất giấm, hai đứa con gái tan học về cũng phụ giúp một tay, việc nhà cô cũng để hai chị em cùng  với .
Nhiệm vụ của Ngu Thanh Nhàn là đối  với hai đứa trẻ, mà thực sự đối xử  với một ,   là chiều chuộng vô điều kiện, mà là để hai đứa trẻ  bản lĩnh đặt chân  cuộc sống,  tính cách cứng cỏi, nội tâm kiên cường, bản tính lương thiện nhưng  nhu nhược.
Giống như cha  Ngu Thanh Nhàn đối với cô .
Cho   con cá  bằng cho   cần câu, cô cất giấm cũng  giấu hai đứa trẻ, hai đứa trẻ cũng  thể học  ngón nghề ,  bao giờ sợ  đói.
Dù  dân coi lương thực như trời, giấm lúc nào cũng  thị trường.
Buổi sáng của Ban động viên cũng giống như ngày thường, buổi trưa  việc xong thì đến căng tin ăn cơm.
Đồ ăn của Văn Thanh Yến còn thừa một đĩa lớn, chính ủy Trương  cùng bàn ăn với  kinh ngạc hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-58.html.]
"Lão Văn,    thế? Không  ăn ?"
Văn Thanh Yến ôm mặt:
"Đau răng."
Tối qua  uống nhiều giấm quá, khiến răng  ê buốt, cắn gì cũng  .
Cũng lạ, rõ ràng giấm  chua,   hôm qua   chập mạch ở ,  cảm thấy giấm  ngọt.
Giấm mà Ngu Thanh Nhàn cất  ngon, lúc bày sạp cô còn mua cà rốt của  bán rau về, mượn d.a.o của   cắt thành những thanh nhỏ,  bày  cho khách đến mua giấm ăn thử.
Người  dạo chợ thức ăn đều là bà chủ gia đình, họ đều giống bà Lục, chỉ cần ngửi mùi là  giấm  ngon  , nếm xong củ cải chấm giấm, ai nấy đều bỏ tiền  mua.
Nhà  hai lạng, nhà chị nửa cân, đến trưa, Ngu Thanh Nhàn mang đến năm mươi cân giấm mà chỉ còn  một ít.
Người  chợ cũng  còn mấy, Ngu Thanh Nhàn dứt khoát dọn hàng, đến nhà chị Lý.
Cô ở đây  cô thế cô, tuy chị Lý cũng là nhà bình thường, nhưng nhiều bạn bè, ai  hôm nào đó  cần dùng đến     chứ?
"Em gái đến  ?" Chị Lý đang   quầy tính sổ sách,  thấy Ngu Thanh Nhàn đến thì bỏ bút xuống,  tới.
Chị còn tiện thể mang cả hoa quả đặt  quầy :
"Nào tới, ăn hoa quả , sáng sớm   bày  vỉa hè, chị gặp  nên mua một ít, ngọt lắm."