Trước đây Tần Sơn Hoa cũng  xí  chuyện gia đình  khác, một là do bà  thích cố gắng lấy lòng ai cả, hai là bà   rước phiền toái  .
 khi bà  chủ nhiệm hội phụ nữ thì  giống như thế nữa, bà là  ăn cơm nhà nước , hàng tháng bà sẽ  lĩnh những thứ mà nông dân    .
Có mấy thứ   động lực, Tần Sơn Hoa cảm thấy xí  chuyện nhà  khác cũng    thể.
Dù  thì cán bộ hội liên hiệp phụ nữ ở trấn    , cố hết sức là , còn kết quả thế nào   do các bà  thể khống chế.
Khi Tần Sơn Hoa về đến nhà, cơm canh trong nhà  nấu xong, Tần Sơn Hoa rửa tay    bàn ăn.
Lương Đức Lợi rót một ly rượu, bốc một nắm đậu tương thu hoạch từ năm    rang xong,  nhâm nhi  uống.
Thấy Tần Sơn Hoa về, ông  : "Cuộc sống của nhà chúng , càng ngày càng  hi vọng."
Sự vui mừng của Tần Sơn Hoa lúc  mới  thể hiện :
" . Có công việc  của ,   nhà chúng    một khoản thu ,  hỏi , đều là những đồ vật hiếm  cả, đến lúc đó cầm   quà tặng cũng , hoặc bán  cũng , đều là một khoản thu cả. Cũng coi như đủ tiền cơm cho Tiểu Ngọc ."
Nuôi một cô bé như Tiểu Ngọc  tốn bao nhiêu lương thực cả, nhưng  lương thực  bây giờ chẳng khác gì  cho , ai mà  thích cơ chứ?
", đúng, đúng. Chờ một năm rưỡi nữa, cô cả và cô ba nhà chúng  học xong, cuộc sống của nhà chúng  sẽ càng  hơn."
Tần Sơn Hoa vui vẻ,  đầu tiên rót uống một ngụm rượu trong ly của Lương Đức Lợi, Lương Đức Lợi  đưa cho bà hai hạt đậu nành.
Đến giữa trưa, Tạ Bá Dung  nghỉ trưa, mấy  Ngu Thanh Nhàn cũng  nghỉ ngơi vì chiều hai chị em họ còn  đến trạm y tế học tập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-710.html.]
Sau khi ăn cơm xong, hai    kháng,  thảo luận chuyện Tần Sơn Hoa   chủ nhiệm hội phụ nữ,  chuẩn  ngủ.
Vẫn  nhắm mắt, bên ngoài   thấy tiếng của Lương Thanh Mai.
"Anh đến nhà   gì? Cút nhanh cho bà."
Ngu Thanh Nhàn và Lương Thanh Cúc ló đầu  ngoài xem, là Chu Vĩnh Tân đến.
Sắc mặt Lương Thanh Cúc lập tức trầm xuống,  khi chị  mặc xong quần áo thì   ngoài, Ngu Thanh Nhàn cũng vội vàng đuổi theo.
Lần  Lương Thanh Cúc đánh Chu Vĩnh Tân  nhẹ, cho nên khi  thấy Lương Thanh Cúc, Chu Vĩnh Tân vô thức lùi về phía  một bước nhỏ.
Ngu Thanh Nhàn và Lương Thanh Cúc thấy thế, khóe miệng  hẹn mà cùng nở một nụ  trào phúng.
Thấy , đối xử với loại rác rưởi thích đánh  , chuyện cần  là đánh ác hơn cả  . Chỉ cần đánh   một  thôi, là   sẽ cảm thấy sợ,   mới  dám bắt nạt  nữa.
"Anh đến  gì?" Lương Thanh Cúc chắn  mặt Lương Thanh Mai.
Nay trời đất phủ kín băng tuyết, Lương Thanh Mai còn đang mang thai,  mặt đất  trơn trượt, nếu xảy  chuyện gì họ tìm ai mà  đây?
Ngu Thanh Nhàn cũng kéo Lương Thanh Mai  phía  , cách xa Chu Vĩnh Tân , lòng phòng   khác  thể  , lỡ như Chu Vĩnh Tân điên lên   tay thì ?