Phùng Cương đang cân nhắc lợi và hại, ở một gian phòng khác cũng trong khu tập thể ,  khí giữa Giang Bảo Quốc và Vương Văn Quân đang hết sức căng thẳng.
Vương Văn Quân cảm thấy   chịu đựng cuộc sống  đủ .
Trước khi kết hôn, cô  cho rằng cuộc hôn nhân của  và Giang Bảo Quốc sẽ như trong phim ảnh , chỉ  thơ từ và lãng mạn.
Kết hôn  mới , thơ từ lãng mạn   thấy chỉ thấy  những cãi vã vụn vặt.
Vương Văn Quân  thể chịu đựng  thêm nữa.
“Chúng  ly hôn .”
“  đồng ý.” Giang Bảo Quốc nhấc chiếc mũ đang treo  giá, bước thẳng  ngoài.
Vương Văn Quân  một  trong phòng giận dữ  chỗ phát tiết.
“Nước, nước,   uống nước. Trời cao ơi, đất dày ơi, con dâu ngược đãi  chồng  liệt .”
Trong thời gian , thái độ của Giang Bảo Quốc đối với bà Giang   đổi hẳn,  còn ân cần quan tâm như  nữa.
Vương Văn Quân càng thêm    cận  , bà Giang hết cách, đành  giở  biện pháp hành hạ đọa đày con dâu mà ngày , khi còn ở quê, bà  từng dùng  nhuần nhuyễn.
Trước đây, bà  đày đọa Lục Thanh Nhàn là để khiến Lục Thanh Nhàn khó chịu, sống   thoải mái, để bản    điều kiện sinh hoạt  hơn.
Hiện tại, bà    như , chỉ để sống sót.
Bà  cũng tìm cách khống chế Vương Văn Quân giống như  từng đối với Lục Thanh Nhàn,   còn khiến cho cả đám  trong khu tập thể  xúm  hóng chuyện, ngay cả vợ tham mưu trưởng cũng   mặt, uyển chuyển khuyên nhủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-98.html.]
Vì tiền đồ của , Vương Văn Quân đành  nín nhịn, bưng nước , nhưng động tác ấn chén nước  miệng bà  tuyệt đối  dịu dàng, bà Giang nuốt một hớp nước, mắt  ươn ướt.
Con   mà, chỉ khi mất  mới  trân trọng. So với Vương Văn Quân, Lục Thanh Nhàn  trở nên hiếu thảo hẳn.
Vương Văn Quân cũng chẳng  nán  trong căn phòng  thêm nữa, cô   khỏi nhà.
Hai đứa con trai nhà Phùng Cương đang nô đùa ngoài hiên, đứa nhỏ mải chạy, đ.â.m ngay  bụng Vương Văn Quân.
Nhận   va   khác, thằng út nhà Phùng Cương      ý định xin , còn kéo mắt lè lưỡi  mặt quỷ trêu tức Vương Văn Quân  chạy mất.
Vương Văn Quân ôm bụng, cảm thấy cơn đau ngày càng mạnh dần.
Cô  bước về phía  mấy bước, một bà chị đang  ngoài hành lang trông con chợt kêu lên kinh hãi: “A, Tiểu Vương, cô chảy m.á.u  kìa.”
Vương Văn Quân cúi đầu , m.á.u đang tí tách chảy từ chiếc quần bộ đội xuống nền đất.
Cô  chợt nhớ ,  hai tháng nay kinh nguyệt  thấy tới, mà vì trong thời gian   quá nhiều chuyện phiền lòng, cô   quá để ý.
Có lẽ nào…  mang thai ?
Mới nghĩ đến đó, mắt Vương Văn Quân  tối sầm , ngã ngửa   .
Nửa giờ , Vương Văn Quân từ từ tỉnh   giường bệnh ở trạm y tế nông trường,  tỉnh liền nhận  tin   sảy thai,  chỉ  thế, tình trạng sức khỏe của cô     lắm,   sảy thai  sẽ  khó để thụ thai một  nữa.