Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
mơ cũng bao giờ nghĩ tới rằng, sẽ một ngày vội vàng tranh giành hầu hạ .
Thẩm Nghi Thu nếu hôm nay nàng cứ nhất quyết để đút cho một thìa thuốc thì sẽ thể nào qua . Nàng âm thầm thở dài, gọi cung nhân tới nâng nàng dậy.
Uất Trì Việt múc một thìa thuốc đưa tới bên môi nàng, Thẩm Nghi Thu liền há miệng nuốt xuống:
- Làm phiền điện hạ .
Vừa thuận tay tiếp nhận bát thuốc, ngửa cổ lên rót hết bát thuốc trong miệng. Một nuốt bằng sạch, lông mày cũng chẳng thèm nhíu lấy một .
Nàng đem chén đưa cho cung nhân, đưa tay nhận lấy khăn lau lau khóe miệng, với Uất Trì Việt:
Điện hạ ngại thì nghỉ một lát , đợi tí nữa thuốc sắc xong sẽ hầu hạ uống thuốc.
Uất Trì Việt gật gật đầu nhưng động đậy gì thêm. Hắn mấp máy môi, cuối cùng vẫn :
Lúc tối nàng tới đúng lúc cô vô tình ngủ quên mất, cô cũng là cố ý để nàng đợi uổng công. Nương tử Hà gia...
Khóe miệng Thẩm Nghi Thu treo lên nụ thản nhiên:
- Thiếp hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-145.html.]
Lúc lẽ Uất Trì Việt vẫn ý định cưới Hà Cửu nương. Vì dù thì Kỳ gia tiểu lang vẫn còn sống, cho dù lắm chăng nữa thì cũng chỉ thể giấu ở trong lòng. Mà nàng cũng rõ ràng những chuyện sẽ xảy , cho nên giải thích thì cũng chỉ là vẽ vời thêm chuyện mà thôi.
Huống chi nếu cưới Hà Uyển Huệ phi, cũng chẳng cần bàn bạc với nàng gì?
Kỳ thực Uất Trì Việt cũng giải thích như thế nào. Cho dù Thẩm Nghi Thu vốn chẳng quan tâm tới lời giải thích của , nhưng cứ thế khiến cho lòng vô cùng khổ sở.
Sáng sớm nay lúc ở giáo trường, rõ ràng cảm giác nàng tới gần hơn một chút . Có lẽ chỉ là gần hơn một bước thôi, nhưng để nàng một bước là dễ dàng gì .
Thế mà chỉ một đêm, bọn họ về điểm xuất phát. Mọi sự cố gắng lúc của hiện tại bằng .
Hắn nhớ tới nụ trong trẻo của nàng trong buổi sáng sớm hôm nay. Có chút bất đắc dĩ nhưng cũng thêm mấy phần ngại ngùng, trông vô cùng động lòng . Chỉ là hiện tại thấy nụ tươi như thế, còn đợi thêm bao lâu nữa.
mà từng thấy qua mặt trời mùa xuân , thể cam tâm trở mùa đông lạnh giá ?
Uất Trì Việt khổ :
- Nàng ngủ , còn chút việc.
Nói phủ thêm áo khoác lông cừu, xỏ giày tơ ngoài đại sảnh. Hắn với thái giám theo bên cạnh :
Sáng sớm ngày mai ngươi một chuyến tới Bồng Lai cung, đem túi thơm nương tử Hà gia tặng trả cho !