TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 200
Cập nhật lúc: 2024-12-19 00:11:11
Lượt xem: 67
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2024-12-19 00:11:11
Lượt xem: 67
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Uất Trì Việt lúc mới nhớ hình như lúc nãy cung nhân chuyện bẩm báo, chỉ là tại vội quá, nàng hết.
Bây giờ nửa đêm mà đem đứa nhỏ trả cho Tứ công chúa
Ngưng Vân viện thì chắc là , chỉ đành chấp nhận như thế cho hết một đêm thôi. Uất Trì Việt thấy dáng vẻ đang ngủ ngon lành của Thái tử phi, trong lòng sinh mấy phần cam tâm.
Ngày hôm nay, chuyện ở trong sơn cốc khiến lòng ngứa ngáy khó nhịn, nhưng đến cuối cùng lúc đó vẫn đang là ban ngày, da mặt Thẩm Nghi Thu mỏng như thế, cũng dám gì quá đáng. Hắn chỉ mong nhanh tới buổi tối để lên giường âu yếm yêu thương trong lòng, mà hình như ai để cho đạt ước nguyện thì .
Buổi tối tiệc tan rõ muộn, đến lúc trở về Thiếu Dương viện thì biểu ngăn ở cửa. Vất vả lắm lưới đuổi , đến lúc giường thì chỗ chiếm mất.
Thái tử càng nghĩ càng thấy bực. Trong lúc nhất thời cũng chẳng nghĩ biện pháp gì, đành tắm rửa qua loa một chút . Đến lúc đổi quần áo ngủ xong xuôi, trở về thấy đứa bé một tấc tiến thêm một thước, mà nó dám ôm cổ Thẩm Nghi Thu.
Uất Trì Việt uể oải nghiêng chiếc giường bên ngoài. Có suy nghĩ tới ôm Thẩm Nghi Thu, nhưng ngại giường đang trẻ con . Cho dù nó ngủ say gì, nhưng cũng dám hành động suồng sã nào hết, chỉ thể nén giận mà một .
Vừa nãy uống rượu nhiều ít, vặn khiến ngủ , cả phấn khởi thôi.
Hắn ngửa mặt lên trời một hồi, cuối cùng vẫn bình tâm . Nhờ ánh trăng, đánh giá đứa nhỏ một chút. Hắn bỗng nhiên đánh liều, rón rén ôm lấy đứa bé bế nó
dịch bên ngoài mép giường, còn bản thì chui giữa hai họ. Coi như hôm nay thể đạt mong , nhưng cũng thể để tên tiểu lưu manh độc chiếm tiểu Hoàn .
Trong giấc mộng tiểu thế tử khẽ nhíu mày, miệng nhỏ chu lên, thổi mấy cái bong bóng nước. Nó trở sang bên , cong thành con tôm nhỏ, tiếp tục ngáy o o.
Trong lòng Uất Trì Việt cảm thấy dễ chịu hơn một chút, từ từ nhắm mắt , điều chỉnh thở từ từ chìm giấc ngủ.
Không ngủ bao lâu, mơ mơ màng màng cảm thấy cái gì đó đang đặt ở n.g.ự.c . Vừa mở mắt , ngay lập tức đối mặt với đôi mắt đen lúng liếng to tròn của đứa nhỏ.
Uất Trì Việt tỉnh táo trong nháy mắt. Hắn xem xét một chút, liền nhận đứa nhỏ đang bò qua .
Thái tử điện hạ cùng tiểu thế tử cứ mắt lớn trừng mắt bé.
Một lát , Uất Trì Việt chợt thấy miệng đứa nhỏ xị xuống, thầm kêu lên . Quả nhiên đứa bé "oa" lên một tiếng, gào thất thanh.
Thẩm Nghi Thu giật dậy giấc ngủ mơ. Nàng mờ mịt xung quanh, nhất thời đang ở chỗ nào. Đời , khi nàng sinh non đứa con thứ hai xong, nhiều trong giấc mộng nàng vẫn hoảng hốt khi thấy tiếng trẻ con nỉ non. Mỗi như đều sẽ giật tỉnh , mờ mịt phí công tìm đứa nhỏ tồn tại .
Cũng may khoảnh khắc nàng tìm nơi tiếng phát , nàng lập tức tỉnh táo . Đem tiểu thế tử đang gào ôm trong ngực, khẽ:
Đứa trẻ ngoan, ? Đừng sợ, cữu mẫu ở đây . Nàng ôm đứa nhỏ một hồi, lúc mới phát hiện Uất Trì Việt:
Điện hạ trở về từ bao giờ thế?
Uất Trì Việt :
Khoảng chừng giờ tý* là tan tiệc. * 23h-1h sáng hôm .
Thẩm Nghi Thu gật gật đầu, tiếp tục vỗ nhẹ lên lưng tiểu thế tử vẫn đang ngừng:
Làm đang ngủ ngon thì tỉnh giấc thế? Đừng , đừng , a nha...
Trong đầu Uất Trì Việt lóe lên một tia sáng:
Nhất định là sợ lạ , nó nhớ a nương thì chính là nhũ mẫu. Để cô sai bọc hết chăn chiếu đưa nó trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-200.html.]
Ai cũng từ khi tiểu thế tử cai sữa ngủ một . Tứ công chúa thích du ngoạn bốn phương, thường xuyên mang theo nhi tử chạy tán loạn khắp nơi. Hôm nay rời cung, mai tới trang viên, đương nhiên thể nào lạ giường lạ .
Thái tử còn dứt lời, đứa bé liền nấc lên :
- Cữu mẫu, Đại lang ôm cữu mẫu ngủ...
Trái tim Thẩm Nghi Thu mềm nhũn thành vũng nước:
- Được, , cữu mẫu ôm.
Đứa bé thút thít thêm một lúc nữa, cuối cùng cũng im lặng.
Kế hoạch của Thái tử thất bại, cũng thể nào cứ so đo với một đứa bé tóc còn để chỏm mãi , đành đổi vị trí cho nó.
Không nghĩ rằng mới xuống, đứa bé đưa tay đẩy :
- A cữu ...
Uất Trì Việt thể tin nổi:
- Ngươi cái gì?
Thái tử bình thường ít khi , cũng như Ngũ hoàng tử luôn trò vui cho bọn trẻ con đùa. Thế nên những đứa trẻ trong dòng họ ít khi cận với .
Trước tiểu thế tử cảm giác vị Tam cữu cữu dễ sống chung, luôn chút sợ hãi . Bây giờ trông thấy sắc mặt nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn liền dọa ôm chặt lấy Thẩm Nghi Thu, "oa" một tiếng tiếp tục lớn hơn.
Đứa bé thừa hưởng khí phách của nó, tiếng mười phần khí thế, âm thanh cứ văng vẳng bên tai. Uất Trì Việt chỉ cảm thấy mây đen đỉnh đầu đều tiếng của nó doạ cho chạy hết .
Thẩm Nghi Thu thương xót đứa nhỏ, nhịn :
Điện hạ, cứ để tiểu thế tử mãi như thế cũng là biện pháp...
Uất Trì Việt nhíu mày:
- Đại lang, đừng .
Tiểu thế tử để ý tới , càng ác liệt hơn.
Thái tử :
Đứa nhỏ tinh ranh xảo trá, chắc chắn tám phần là đang giả vờ.
Tiểu thế tử , ngẩng mặt lên tiếp tục , nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, âm thanh vang vọng, so với cơn dông tố mùa hè còn dữ dội hơn.
Tim Thẩm Nghi Thu như đao cắt, ngữ khí gấp gáp:
- Điện hạ!
Vừa lau nước mắt cho đứa nhỏ.
Uất Trì Việt là nàng giận . Hắn bĩu môi :
- Được , là hiểu lầm .
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.