TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 363

Cập nhật lúc: 2024-12-20 09:39:53
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai vợ chồng đang thương lượng xem Uất Trì ngũ lang thích dạng tiểu cô nương như thế nào, thì bỗng nhiên trong tẩm điện vang lên một trận tiếng bước chân "bịch bịch", hai liền ngay âm thanh giày da nhỏ của Uất Trì Khuyết.

Uất Trì Việt lên:

- Con tỉnh ngủ , để một cái.

Chưa mấy bước, thằng bé chạy từ trong tẩm điện , trong n.g.ự.c còn ôm một hộp gỗ. Hộp là gỗ đàn đen, nặng. Người nhỏ bé, ôm chút đuối sức, đường lảo đảo nghiêng ngả.

Thẩm Nghi Thu cảm thấy cái hộp gỗ chút quen mắt, nhưng nhất thời nhớ gặp ở nơi nào .

Gần đây Uất Trì Khuyết thích lục tung thứ trong phòng. Tuy rằng Thẩm Nghi Thu vẫn quản lý , nhưng cũng giống như lúc bé, nên chỉ thể rõ ràng cho rằng lục tung thư phòng của cha lên như thế. Còn tẩm điện với mấy chỗ khác thì cứ kệ .

Mấy tháng , thỉnh thoảng tìm mấy thứ "bảo bối" ở trong xó xỉnh nào đấy, bọn họ sớm quen .

Uất Trì Việt tiếp nhận cái hộp từ tay con trai:

Để cha xem nào, xem Tiểu Khuyết tìm bảo bối gì nào.

Tiểu Khuyết ghé bàn, hai tay bưng lấy khuôn mặt nhỏ nhắn trắng hồng, lông mi dài chớp chớp mấy cái:

- Cha mở xem .

Uất Trì Việt đáp ứng một tiếng, mở hộp . Đứa nhỏ tò mò trong xem xét, chỉ thấy bên trong một cái khăn cũ cùng một sợi dây bện ngũ sắc Ngọc Châu, giống hệt như sợi dây a nương hôm Đoan Ngọ đeo lên tay .

Thẩm Nghi Thu thấy liền giật , lúc mới nhớ , đó là khăn năm đó Ninh Thập Nhất trả , còn sợi dây trường mệnh từng đem ngoài. Nàng gom chúng để trong hộp nhét xuống đáy rương quần áo. Nhiều năm qua , chính nàng cũng quên mất chuyện , nghĩ hôm nay chính con lật .

Uất Trì Việt hỏi:

- Đây là cái gì?

Thẩm Nghi Thu nhẹ nhàng bâng quơ :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-363.html.]

Chỉ là mấy đồ vật cũ lúc xuất các, đó tùy tiện cất hộp quên mất.

Dứt lời liền đóng cái nắp .

Tuy nàng quên Ninh Thập Nhất từ lâu , nhưng vật cũ năm đó bại lộ mặt Uất Trì Việt, nàng vẫn mấy phần mất tự nhiên.

Không ngờ Uất Trì Việt đoạt lấy cái hộp từ tay nàng lấy cái khăn ngoài, giũ xem xét, chỉ thấy ở bên góc khăn thêu một đóa diên vĩ màu tím.

Đóa hoa mấy phần quen mắt. Hắn nghĩ một chút, liền nhớ trông thấy cái khăn giống như đúc ở nơi nào. Cái ngày mà Ninh Ngạn Chiêu tới Đông Cung xem Lan Đình tự, cái khăn trong tay áo của cũng tương tự như .

Hắn nhặt sợi dây trường mệnh lên một chút. Khăn quan hệ với Ninh Thập Nhất, sợi trường mệnh là vì ai

cũng cần nữa.

Hắn đem hai món đồ để trong hộp, chằm chằm Thẩm Nghi Thu thật lâu, như việc gì mà giáo huấn con trai:

Lần bới loạn hết đồ của a nương ngươi như nữa, trở về tẩm điện của tự kiểm điểm .

Dứt lời liền gọi bảo mẫu đem Thái tử ngoài.

Nếu đổi là ngày thường, Uất Trì Khuyết tuyệt đối sẽ dễ dàng rời nhanh như thế. lĩnh ngộ gì đó ở trong ánh mắt của a da, lúc nên ngoan ngoãn cùng bảo mẫu chuồn mới là thượng sách.

Thẩm Nghi Thu mơ hồ phát hiện thái độ khác thường của nam nhân, nhưng cho tới khi cho lui hết cung nhân cùng thái giám, ôm lấy nàng lên bàn, nàng mới nhận , kẻ gì đó .

mà lúc giải thích cũng còn kịp nữa, nam nhân ngay cả mấy tin đồn thất thiệt thật còn ghen, chứ đừng đến chứng cứ rõ ràng từ ngày xưa thế .

Đến khi nàng thể cử động , việc đầu tiên nàng chính là đem khăn cùng sợi dây trường mệnh cho lò than đốt .

Thế nhưng đồ vật đốt , mà sức ghen của vẫn giảm chút nào.

Hơn một tháng , Uất Trì Việt xoa đầu con trai :

- Tiểu Khuyết, con trưởng .

Loading...