TRỌNG SINH NÀNG VẪN VÔ VỊ NHƯ TRƯỚC - Chương 371

Cập nhật lúc: 2024-12-20 13:39:56
Lượt xem: 72

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Cảnh Huyền thấy vẻ ngây thơ của nữ nhi, nghĩ tới nữ nhi đang nâng niu trong lòng bàn tay rời xa cha , cùng khác sớm chiều ở chung, trong lòng ông liền chua xót khó chịu.

Sở vương điện hạ đổ thêm dầu lửa, với Thẩm Nghi Thu:

- Ta thể cùng tiểu thư mấy câu ?

Thẩm Nghi Thu mơ hồ chút hiểu rõ, nhưng cũng hiểu , gật gật đầu:

- Mời điện hạ .

Uất Trì Việt Thẩm thị lang một chút, mặt lộ vẻ khó xử.

Bản Thẩm Cảnh Huyền cũng từng như , ừm đoán tâm tư của , ông khẽ hừ một tiếng:

Thẩm mỗ còn chút việc giải quyết xong, xin thứ tiếp .

Bản rời khỏi, nhưng để nhũ mẫu của Thẩm Nghi Thu là Lý ma ma cùng mấy tỳ nữ.

Uất Trì Việt thoáng qua lão ma ma như gà mái che chở gà con, ngầm thở dài, vái chào với Thẩm Nghi Thu, ngay điểm chính:

- Ta cưới tiểu thư vợ.

Thẩm Nghi Thu khẽ giật , nửa ngày mới lấy tinh thần, hai gò má chậm rãi đỏ ửng.

Từ khi nàng cập kê đến nay, thường xuyên tới cửa, cha cũng hỏi ý kiến của nàng. trực tiếp đối mặt cầu thế , vẫn là đầu tiên nàng gặp.

Nhắc tới hôn nhân, điều đầu tiên nàng nghĩ tới đó là rời xa cha , trong lòng mười phần tình nguyện.

Nàng lắc đầu:

- Xin điện hạ thứ tội, dân nữ lập gia đình.

Uất Trì Việt khẽ thở phào một . Nàng lấy, chứ gả cho . Chỉ cần khuông gả là .

Hắn nhẹ giọng hỏi:

- Vì ?

Thẩm Nghi Thu :

Dân nữ ở nhà gối cha tận hiếu thêm vài năm nữa.

Sở vương điện hạ vô cùng hiểu lòng :

Chúng thể định hôn sự , ba năm nữa qua cửa cũng . Cho dù là bao lâu cũng chờ .

Lông mày Thẩm Nghi Thu buông lỏng, lập tức lấy tinh thần, phát hiện bản dẫn dắt. Nàng gả cho mà!

Nàng cân nhắc từ ngữ một chút, cố gắng chuyện khách khí hết mức:

Xin điện hạ thứ cho dân nữ thẳng. Hai gia đình chúng vốn tương xứng, khó mà chuyện hôn sự với . Chưa kể dân nữ tùy hứng quen, dám ngấp nghé vị trí vương phi. Kính xin điện hạ chọn hiền lương khác!

Uất Trì Việt cũng nản lòng, ngược còn cảm thấy may mắn vì gặp Thẩm thất nương một . Nếu để cho Thẩm Cảnh Huyền hỏi, chắc chắn nàng sẽ một mực từ chối.

Hắn suy nghĩ một chút :

Gia mẫu* vẫn luôn ở trong Bồng Lai cung, nếu tiểu thư chịu hạ , trong vương phủ bộ do nàng chủ, quy củ đều do nàng định đoạt. Nếu tiểu thư sợ vương phủ buồn chán, ngoài du sơn ngoạn thủy, bất cứ lúc nào cũng thể cùng. Cho dù ở bên ngoài du ngoạn quanh năm suốt tháng cũng hết.

*Tiếng xưng đối với khác.

Trái tim Thẩm Nghi Thu nhịn khẽ động:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-nang-van-vo-vi-nhu-truoc/chuong-371.html.]

- Địa phương bên ngoài Đại Yến cũng ?

Nàng lớn lên ở biên thành, vẫn Tây Vực xem một chút, thế nhưng a da công việc bận rộn, yên lòng để nàng một chạy loạn. Vì ngay đến Lương Châu nàng còn qua, chứ đừng đến Tây Vực.

Uất Trì Việt nheo mắt:

Đương nhiên thể, mang theo nhiều thị vệ chút là . Từ lâu cũng du ngoạn Tây Vực , nhưng vẫn tìm ai cùng. Không những chỉ Tây Vực, mà còn Nam Chiếu, Tân La, Nhật Bản, đều xem.

Thẩm Nghi Thu vốn cho rằng gả cho sẽ giam giữ ở hậu trạch, tuyệt đối nghĩa tới còn chuyện thế . Nghe như , đúng là còn tự tại hơn ở trong khuê phòng nữa.

Nàng bất tri bất giác d.a.o động:

- Thật chứ?

Uất Trì Việt nghiêm túc gật đầu:

Đương nhiên, đại trượng phu một lời hứa đáng ngàn vàng, cũng từng nuốt lời bao giờ. Ta quan chức, cũng chẳng quản thúc, cô vân dã hạc*. Nếu đổi là công tử nhà khác, lúc quan thì vùi đầu sách thi tiến sĩ, lúc quan thì càng ít nhàn hạ, đương nhiên thể tự tại như .

Mây đơn hạc nội. Tỉ dụ ở ẩn, nhàn dật tự tại, cầu danh lợi.

Thẩm Nghi Thu nhẹ nhàng chìm m.ô.n.g lung miên man. Nàng động tâm mười phần , nhưng mơ hồ cảm thấy bởi vì chỗ mà hứa gả thì tựa hồ còn chỗ nào đó đúng lắm.

Nàng từng thử qua cảm giác thích một , nhưng thấy a da cùng a nương nhiều năm ân ái, đáy lòng nàng cũng âm thầm hâm mộ.

Mà nàng cùng Sở vương chỉ thể miễn cưỡng tính là quen , cách tới "yêu thích" còn cách xa mười vạn tám ngàn dặm nữa.

Uất Trì Việt thấy nàng lộ vẻ chần chờ, khẽ:

Hôn nhân đại sự tất nhiên cân nhắc thật kĩ, tiểu thư cần vội vàng trả lời .

Thẩm Nghi Thu âm thầm thở phào một :

Đa tạ điện hạ. Uất Trì Việt :

Tiểu thư từng gặp qua mấy vị lang quân nhà Lư thị, Thôi thị, Ninh thị ?

Thẩm Nghi Thu lắc đầu:

- Chưa từng gặp.

Uất Trì Việt thoáng qua Lý ma ma đang duỗi cổ chằm chằm bọn họ, tiến lên một bước, hạ giọng :

Lư tam lang lỗ mũi lớn, Thôi bát lang thì mặt mày dữ tợn, Ninh thập nhất lang... Ninh thập nhất lang lưng dài chân ngắn. Nếu nàng gặp, nhất định lưu ý chút.

Thẩm Nghi Thu kiểu , ánh mắt bất giác dừng chân dài của . Tuy rằng mặc trường bào che bớt, nhưng vẫn hai chân của vô cùng thon dài.

Nàng lấy tinh thần, mặt đỏ lên, vội vàng thu hồi ánh mắt. Vừa nhấc mắt lên, đề phòng thấy đôi vai xinh thẳng tắp cùng eo gầy săn chắc của . Lại lên chút, chính là cần cổ thon dài...

Thẩm Nghi Thu học vẽ từ nhỏ, am hiểu nhất là vẽ . Về ngoài dễ kiếm, nhưng từ trong xương cốt giống như là ngàn dặm mới tìm một, mà xương với tướng đều càng hiếm .

Người nhiều tật , nhưng nếu tìm một sớm chiều ở chung, đương nhiên chọn cái cảnh ý vui .

Thẩm Nghi Thu nghĩ đến lỗ mũi to, dữ tợn cùng chân ngắn, liền cảm thấy khó chịu.

Uất Trì Việt giả bộ phát hiện .

Thẩm Nghi Thu mấp máy môi :

Xin điện hạ cho tiểu thời gian suy nghĩ mấy ngày. Uất Trì Việt mây trôi nước chảy :

Tiểu thư cứ chậm rãi cân nhắc, suy nghĩ rõ ràng trả lời cũng muộn. Bao lâu tại hạ cũng chờ !

Loading...