Trọng Sinh: Người Quản Lý Hồ Sơ Tội Phạm - Chương 88: Tô Tâm Uyển 2
Cập nhật lúc: 2025-12-15 04:55:49
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Lăng nhớ lúc nãy cô nhờ Lý Chấn Lương nhắn Tô Tâm Uyển "tối nay hoặc ngày mai" hãy qua. Cô cứ nghĩ đến ngày mai, ngờ Tô Tâm Uyển sốt sắng đến mức tan túc trực ở đồn công an. Sự vội vã cho thấy tình hình vẻ nghiêm trọng.
Khương Lăng ôn tồn : "Muộn thế , là cô qua ký túc xá của nhé?"
Tô Tâm Uyển ngượng ngùng hỏi: "Thế... tiện ?"
Khương Lăng vốn ấn tượng với Tô Tâm Uyển, nên cũng còn quá câu nệ việc giữ cách như : "Không , cùng ."
Chào hỏi trực ban xong, Khương Lăng dẫn Tô Tâm Uyển sân . Những bụi hoa lựu đang nở rộ đỏ rực, gió đêm thoảng đưa hương thơm ngát. Tô Tâm Uyển đang thấp thỏm lo âu, chẳng còn tâm trí mà thưởng hoa ngắm cảnh.
Khương Lăng hỏi: "Buổi tọa đàm hôm nay cô hiểu ?"
Tô Tâm Uyển gật đầu lia lịa: " hiểu, còn ghi chép đầy đủ nữa." Nói xong, cô như một học sinh ngoan trả bài cho giáo viên, lượt nhắc các trọng điểm của buổi tọa đàm.
"Ừ, lắm." Khương Lăng thích những trí nhớ và việc nghiêm túc.
Khương Lăng hỏi tiếp: "Nếu để cô tự thực hiện bước Định diện mạo, cô ?"
Tô Tâm Uyển suy nghĩ một chút đáp: "Trước khi đến tọa đàm, và chị Trịnh Du trao đổi riêng về vụ án dây thừng siết cổ. Hai chị em cũng đoán hung thủ thể g.i.ế.c vì ghen ghét do cuộc sống hạnh phúc, hoặc là công nhân thất nghiệp, nhưng phân tích rõ ràng, chi tiết như cô."
Khương Lăng dẫn dắt: "Vậy khi tọa đàm thì ?"
Có lẽ bóng tối tiếp thêm dũng khí cho Tô Tâm Uyển, cô mạnh dạn : "Bây giờ học phương pháp điều tra Tam Định, tin sẽ phác họa tâm lý chính xác hơn."
Khương Lăng đầu cô: "Cô thấy kỹ thuật phác họa hình sự của cảnh sát Lâm thế nào?"
Giọng Tô Tâm Uyển trở nên hào hứng hơn hẳn: " thích vẽ tranh, cũng thích quan sát . Những nguyên lý mà cảnh sát Lâm chia sẻ thật thần kỳ. Nếu luyện tập nhiều, nghĩ cũng thể vẽ !"
Khóe miệng Khương Lăng cong lên. Với tính cách rụt rè của Tô Tâm Uyển, nếu nắm chắc mười phần, cô tuyệt đối sẽ dám câu " cũng thể". Xem , khả năng hội họa của cô đáng gờm.
Tốt quá , Lạc sư , em tìm cho một nữ đồ đây.
Vừa chuyện, hai lên tầng hai khu nhà . Khương Lăng mở cửa, mời Tô Tâm Uyển phòng ký túc xá. Cô bật đèn, ánh đèn huỳnh quang trắng lạnh tỏa xuống căn phòng sạch sẽ, ngăn nắp nhưng phần quạnh quẽ.
Tô Tâm Uyển co ro ở cửa, vẻ lúng túng.
Khương Lăng kéo chiếc ghế gấp đến cạnh giường: "Ngồi ."
Đợi Tô Tâm Uyển xuống, cô rót một cốc nước đặt lên bàn ngay tầm tay của khách. Sự chu đáo của Khương Lăng khiến Tô Tâm Uyển dần bình tĩnh . Cô cầm cốc nước uống một cạn sạch. Ngồi đợi ở đại sảnh suốt ba tiếng đồng hồ, cô thực sự khát.
Thấy tâm trạng khách định, Khương Lăng đề: "Nói , cô tìm chuyện gì?"
Tô Tâm Uyển ngẩng đầu Khương Lăng, ánh mắt cầu khẩn: "Em trai ... cảm thấy trạng thái của nó bất , sợ nó xảy chuyện."
Khương Lăng cô gì, giục giã mà chỉ yên lặng lắng .
Cũng giống như Khương Lăng đây, Tô Tâm Uyển ngại nhắc đến chuyện gia đình, vì cô cảm thấy hổ. hôm nay, cô lấy hết can đảm để x.é to.ạc vết thương lòng, phơi bày nỗi đau m.á.u chảy đầm đìa mặt Khương Lăng.
"Bố là kỹ thuật viên xưởng sửa chữa trấn, mất sớm vì t.a.i n.ạ.n lao động. Mẹ mang theo và em trai tái giá với chồng hiện tại, Sở Kim Căn. Vì ông con trai nên đổi họ cho em ."
Sau khi mở lời những điều khó nhất, những câu tiếp theo của Tô Tâm Uyển trở nên trôi chảy hơn.
"Sở Kim Căn ban đầu chỉ là công nhân lò gạch bình thường trấn, từng một đời vợ nhưng con cái. Mẹ thấy ông thật thà, nhà cửa đàng hoàng nên đồng ý lấy. Ai ngờ lò gạch tập thể giải thể, Sở Kim Căn tiếp quản tư nhân, gặp thời nên phất lên nhanh chóng."
Khương Lăng để ý thấy Tô Tâm Uyển gọi thẳng tên Sở Kim Căn chứ gọi là bố dượng.
Tô Tâm Uyển cúi đầu, ánh mắt trống rỗng, u buồn: "Sở Kim Căn xây biệt thự, mua điện thoại 'cục gạch', đeo dây chuyền vàng, dáng trọc phú, cả trấn tung hô. ... đối với ba con , ông chính là ác quỷ."
"Ông đối xử với tệ." Nói xong câu , Tô Tâm Uyển ngẩng lên Khương Lăng, ánh mắt đầy sợ hãi và bất an, "Là kiểu tệ hại đó, cô hiểu ?"
Khương Lăng hiểu ngay, khẽ cau mày.
Tô Tâm Uyển mấp máy môi nhưng mãi thốt nên lời, những lời như mắc nghẹn trong cổ họng.
Thấy cô cuống đến mức sắp , Khương Lăng xót xa vươn tay vỗ nhẹ lên cánh tay cô: "Đừng vội, cứ từ từ ."
Khoảnh khắc tay Khương Lăng chạm , Tô Tâm Uyển rụt theo phản xạ. nhanh cô lấy bình tĩnh, Khương Lăng đầy áy náy: "Xin , sợ cô. chỉ là... quen thôi."
Tim Khương Lăng thắt . Sợ hãi tiếp xúc với khác, chuyện gì cũng giấu kín trong lòng. Cô như thấy chính của ngày xưa.
Khương Lăng khẽ thở dài: " hiểu."
Nếu sống một đời với nhiều trải nghiệm hơn khác, e rằng Khương Lăng cũng khó lòng mở lòng để cảm nhận thế giới chân thực . Vì , cô giúp Tô Tâm Uyển.
Tô Tâm Uyển trấn tĩnh . Dù hổ nhưng Khương Lăng giúp đỡ thì buộc . Đều là phụ nữ với , chắc là... cô thể hiểu .
"Ông bao giờ đ.á.n.h đập , ít nhất là mặt, tay những chỗ da thịt lộ ngoài đều lành lặn."
" ông hành hạ giường."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-nguoi-quan-ly-ho-so-toi-pham/chuong-88-to-tam-uyen-2.html.]
"Hồi bé, sợ nhất là buổi tối. Tiếng động vọng sang từ phòng bên cạnh hai chị em sợ mất mật. Mẹ ngừng kêu t.h.ả.m thiết, tiếng kêu như loài vật lột da sống, nghẹn ngào trong máu, đáng sợ lắm, thực sự đáng sợ."
Khương Lăng rùng . Dù kết hôn trải qua chuyện chăn gối, cô cũng từng chứng kiến một trường hợp tương tự trong hồ sơ vụ án. Những thủ đoạn đàn ông dùng để hành hạ phụ nữ giường thực sự tàn nhẫn và bạo lực, khiến nạn nhân sống bằng c.h.ế.t.
Giọng Tô Tâm Uyển run rẩy. Cả cơ thể cô cũng run lên bần bật từ đầu đến chân.
Mọi lời an ủi lúc đều trở nên sáo rỗng. Khương Lăng đưa hai tay giữ chặt lấy cánh tay Tô Tâm Uyển: "Đừng sợ, cô là cảnh sát mà."
Có lẽ hai chữ "cảnh sát" tiếp thêm sức mạnh cho Tô Tâm Uyển, cơn run rẩy dần dịu xuống. Một dòng nước mắt lăn dài má, cô sụt sịt mũi: "... . lóc chẳng giải quyết gì."
Khương Lăng buông tay, đưa cho cô chiếc khăn tay. Đó là chiếc khăn vải bông trắng thêu hoa Lăng Tiêu đỏ ở bốn góc, một trong những món quà bà nội tặng cô. Chất vải mềm mại, họa tiết tinh xảo độc đáo.
Tô Tâm Uyển đón lấy lau nước mắt, cúi xuống thấy hoa Lăng Tiêu thì thốt lên: "A, đây là khăn thêu tay, chắc đắt lắm nhỉ? bẩn mất , xin , xin ..."
Haizz! Người thiện lương gặp chuyện gì cũng thích nhận về , luôn tự kiểm điểm bản và quá để ý đến phản ứng của khác.
Khương Lăng thở dài: "Khăn tay là để dùng mà, đừng xin nữa, kể tiếp chuyện của cô ."
Tô Tâm Uyển mím môi, tiếp tục: "Bề ngoài trông vẻ gì là thương. Dù sáng hôm bà đau đến mức dậy nổi, bà vẫn cố tỏ bình thường. Chỉ , vùng kín bà chảy máu, đùi trong bầm tím, bụng cũng tím tái một mảng lớn... Bà khổ kể xiết."
" rời bỏ Sở Kim Căn, nhưng bà chịu."
"Mẹ là kiểu phụ nữ thế hệ cũ, cả đời kiếm tiền. Trước dựa bố , dựa Sở Kim Căn. Rời xa đàn ông, bà sống thế nào."
"Mẹ hỏi : Không Sở Kim Căn thì tiền học của hai chị em tính ? Mẹ con ở ? Ai đưa tiền chợ nấu cơm? Ai trả tiền điện nước? cứng họng, trả lời thế nào."
"Ước mơ lớn nhất thời thơ ấu của là thoát khỏi cái gia đình ngột ngạt đó." Nói đến đây, tốc độ của Tô Tâm Uyển nhanh hơn.
"Và !"
" trí nhớ , học ngày học đêm, học như điên, và cuối cùng tuyển thẳng trường cảnh sát."
"Khoác lên bộ cảnh phục, chuyển ký túc xá, mới tìm sự tự tin."
"Từ đó thấy ánh mắt nhơ nhớp như rắn độc của Sở Kim Căn, tiếng kêu t.h.ả.m thiết của nữa. thoát khỏi ngôi nhà thì tráng lệ nhưng bên trong âm u quỷ dị đó."
Khương Lăng ngắt lời: "Cô thoát là . Hãy cho về Sở Tâm Ngôn."
Tô Tâm Uyển bắt đầu thở dốc, vẻ mặt trở nên nôn nóng và luống cuống: "Phải, chạy thoát, nhưng và em trai vẫn còn ở đó. cứu , nhưng nhất định cứu em trai."
Khương Lăng bắt đầu dẫn dắt câu chuyện: "Em trai cô bao nhiêu tuổi ?"
"21 tuổi."
Khương Lăng: "Chắc là đang học đại học nhỉ?"
Tô Tâm Uyển gật đầu: " , nó giỏi, thi đỗ Đại học Sư phạm Bắc Kinh, học chuyên ngành Văn học mà nó thích nhất."
Khương Lăng hỏi: "Đã đại học thì coi như cũng thoát ly gia đình . Hơn nữa 21 tuổi, đủ khả năng tự lập, tại cần cô cứu?"
Tô Tâm Uyển nghiến chặt răng: "Tâm Ngôn giống , tính cách nó nhạy cảm, hơn nữa... thần kinh yếu. Từ khi còn nhỏ, nó cho ôm, cũng cho tắm giúp nữa. Nó gặp ác mộng, tiếng la hét trong mơ y hệt tiếng của ."
Tay chân Tô Tâm Uyển bắt đầu run rẩy: " lo... lo là..."
Cô Khương Lăng chằm chằm, ánh mắt trở nên u tối, ảm đạm.
"Mỗi kỳ nghỉ đông và nghỉ hè, nó đều dằn vặt. Nó về, nhưng sẽ gọi điện lóc cầu xin nó về nhà. Lần nào về xong, tính tình nó cũng trở nên thô bạo. Khi chuyện với , nó cứ vô thức giật tóc , nó còn... tự đau bản ."
Cuối cùng, Tô Tâm Uyển cũng điều nghi ngờ chôn giấu đáy lòng: " lo em trai cũng Sở Kim Căn nhục, giống như cách ông với ."
Tô Tâm Uyển cảm thấy điều thật khó mở miệng, nhưng Khương Lăng thì sớm chân tướng.
Hiện tại, luật pháp định nghĩa tội cưỡng gian (hiếp dâm) là hành vi dùng bạo lực, đe dọa... để giao cấu trái ý với nạn nhân là nữ giới. Đối với nạn nhân là nam giới, điều khoản quy định rõ ràng, trong thực tiễn tư pháp thường chỉ xử lý theo tội cố ý gây thương tích hoặc nhục khác.
Dù Sở Tâm Ngôn cha dượng lạm dụng t.ì.n.h d.ụ.c từ nhỏ, nhưng do luật tội danh "Dâm ô trẻ em" (với nạn nhân nam), khả năng cao Sở Kim Căn chỉ xử tội "Lưu manh".
Vì gây thương tích cơ thể nghiêm trọng cho Sở Tâm Ngôn, mức án của Sở Kim Căn e rằng chỉ 1-2 năm tù. Kết quả đối với cả Tô Tâm Uyển và Sở Tâm Ngôn đều là sự sỉ nhục, bất công và phẫn nộ tột cùng.
Thư Sách
Chẳng lẽ tổn thương tâm lý là tổn thương ? Tại nạn nhân của tội h.i.ế.p dâm chỉ giới hạn là nữ?
Pháp luật sẽ sửa đổi và thiện theo sự tiến bộ của xã hội và sự thức tỉnh của con . Kiếp , chính hành động cực đoan của Sở Tâm Ngôn gây chấn động dư luận, thúc đẩy việc sửa đổi Luật Bảo vệ Trẻ vị thành niên, bổ sung điều khoản "Nghiêm cấm hành vi xâm hại t.ì.n.h d.ụ.c trẻ vị thành niên".
Người thường nghịch cảnh tạo nên huyền thoại, nhưng nếu bước đường cùng, ai chịu đựng những nghịch cảnh t.h.ả.m khốc như ?
Kiếp , Khương Lăng thấy một trai tài hoa đến bước đường cùng là cầm d.a.o g.i.ế.c tù.
Nghĩ đến đây, Khương Lăng rướn về phía , thẳng mắt Tô Tâm Uyển, khẽ : "Lo lắng của cô là đúng. Những gì Sở Tâm Ngôn chịu đựng, e rằng còn t.h.ả.m khốc hơn cô tưởng tượng nhiều."
Tô Tâm Uyển rùng , trong mắt tràn ngập sự kinh hoàng và đau đớn. Cô hy vọng bao nhiêu rằng chỉ đang lo bò trắng răng, hy vọng tất cả chỉ là ảo giác!